Hắc sắc hỏa hỏa cầu đường kính cả ngàn thước cứ như vậy hạ thấp, phủ xuống đỉnh đầu ba người Tần Vũ, dường như phủ kín cả thiên địa, chỉ nghe thấy thanh âm không khí chấn động.
"Xuy xuy!"
Hỏa cầu hắc sắc thần hỏa đường kính cả ngàn thước hoàn toàn bao phủ ba người Tần Vũ, đồng thời không ngừng thiêu đốt.
Nếu chỉ một người độ thần kiếp, đợt thần hỏa này, thứ nhất tương đối ít, thứ hai là chỉ thiêu đốt trong chốc lát rồi tự tiêu tán. Nhưng lúc này hắc sắc thần hỏa hỏa cầu đường kính cả ngàn thước này lại bùng cháy không ngừng.
Luyện ngục!
Giờ phút này tại bên trong khu vực độ kiếp giống như luyện ngục, hắc sắc thần hỏa điên cuồng thiêu đốt, Nhưng mặc cho thần hỏa điên cuồng thiêu đốt thế nào, ba huynh đệ Tần Vũ đều không bị chút tổn hao gì.
Hầu Phí, Hắc Vũ hai người đứng ở phía sau Tần Vũ, mà Tần Vũ đang khai mở song chưởng.
Một màn kim sắc hào quang chói mắt bao trùm khu vực ba thước xung quanh Tần Vũ. Màn hào quang có hình bán cầu bảo vệ ba người Tần Vũ ở bên trong, mặc cho hắc sắc hỏa diễm thiêu đốt, nhưng không cách nào xâm nhập vào bên trong màn hào quang kim sắc.
Nhìn Tần Vũ khai mở song chưởng, phát xuất màn hào quang kim sắc như thế, mọi người đều cảm thấy một trận áp lực.
- Thật mạnh.
Huyền Hi sắc mặt cũng biến đổi.
- Tần Vũ, không ngờ tới ngươi còn mạnh hơn so với ta nghĩ.
Trong lịch sử độ thần kiếp, đệ nhị trọng thần hỏa kiếp đều rất ngắn, nhưng lúc này đây đã kéo dài hai mươi khắc thời gian, thời gian dài như thế bị thiêu đốt trong phong cuồng đại lượng thần hỏa, cho dù là thượng phẩm thần khí cũng bị hòa tan.
"Hô!" phi thường kỳ diệu. Luyện ngục hắc sắc thần hỏa bao trùm thiên địa đột nhiên biến mất vào hư vô.
Đệ nhị trọng thần kiếp đã vượt qua.
- Gia gia, tam gia gia thật mạnh.
Tần Nam đứng ở bên cạnh Tần Phong, nhưng hai mắt lại nhìn chằm chằm vào Tần Vũ, trong mắt toát lên vẻ kinh hãi. Thực lực như thế thật kinh người, quá kinh người.
Tần Phong cũng gật đầu, trong mắt cũng hiện lên vẻ kích động.
Tam đệ của mình, tiểu Vũ lúc trước giờ đã trở nên quá lợi hại như thế.
Trong mắt Tần gia đệ tử đều ánh lên thần sắc tự hào. Đồng thời truyền âm bàn tán, nhưng một người đứng bên cạnh Tần Đức lại có sắc mặt không được tốt lắm.
"Tần Vũ, ngươi so với ta nghĩ hoàn toàn cường mạnh hơn."
Huyền Hi nhìn Tần Vũ, đồng tử không ngừng co rút lại,
"Nếu ta không ra tay, nói không chừng ngươi thật sự có thể vượt qua đệ tam trọng thần kiếp."
Huyền Hi khóe mắt liếc qua ba cửu cấp yêu đế.
Nàng căn bản không dám sử dụng tiên thức điều tra vì lo lắng bị Ốc Lam, Dã Cù, Ngao Vô Hư ba người phát hiện. Giờ phút này cả ba đều đang xem cuộc chiến độ kiếp. Chính thức để cho nàng phải kiêng kỵ cũng chỉ có ba người này. Về phần tám mười mấy gia nhân, thực lực đều kém hơn nàng, căn bản không có khả năng ngăn cản nàng.
"Bọn họ ở cách ta chừng trăm thước, ta đột nhiên ra tay giết chết Tần Đức, bọn họ căn bản không có khả năng ngăn cản."
Huyền Hi liếc mắt, một cái nhìn Tần Đức ở cách ba, bốn thước.
Với ba bốn thước. Huyền Hi dùng tốc độ công kích giết chết Tần Đức, ba cửu cấp yêu đế căn bản vốn không kịp phản ứng.
- Phí Phí, tiểu Hắc, đệ tam trọng thần kiếp này tâm ma lợi hại phi thường. Hơn nữa chúng ta ba người cùng độ kiếp, ta phỏng chừng tâm ma này uy lực cũng sẽ đề cao không ít, linh hồn cảnh giới các đệ không cao, tâm ma này ta sẽ chủ động tiêu diệt toàn bộ. Về phần thần lôi, ta cũng tự tin có thể hoàn toàn tiêu diệt. Các đệ chỉ cần đứng xem thôi.
Giờ phút này Tần Vũ tràn ngập tin tưởng.
- Ai, thật sự là bất khuất a.
Hầu Phí bất đắc dĩ nói,
- Nếu ta một mình độ thần kiếp. Dám chắc có thể kiêu ngạo một phen. Chỉ là uy lực thần kiếp lần này tăng thêm mười mấy lần thậm chí nhiều hơn. Đệ tam trọng thần kiếp này ta cũng không dám đối đầu. Muốn cho ta, tạp mao điểu và đại ca cùng lên thần giới thì chỉ có thể để cho đại ca lấy hết danh tiếng mà thôi.
Hắc Vũ ở bên cạnh cũng cười cười.
Tần Vũ nghe được khóc cười không được.
Bản thân mình ra tay chống lại đệ tam trọng thần kiếp, còn nói là để lấy danh tiếng. Hầu Phí này …Tần Vũ cũng không biết nói gì.
Đột nhiên!
Tần Vũ cảm thấy hồi hộp, một cảm giác cực kỳ không ổn.
- Xảy ra sự tình gì?
Tần Vũ trong nháy mắt ánh mắt hướng tới những người đến xem độ kiếp, đồng thời thần thức cũng hoàn toàn bao trùm. Sắc mặt đại biến, trống ngực đập thình thịch khi thấy tràng cảnh xuất hiện trước mắt.
Huyền Hi đơn thủ hóa thành trảo, trực tiếp đánh tới ngực Tần Đức, Tần Đức trong mắt lộ vẻ kinh hãi.
Với thực lực Tần Đức, căn bản vốn không kịp phản ứng.
Mà Tần Phong, Phong Ngọc Tử bọn họ thậm chí còn không chú ý tới cảnh này, Tần thị nhất tộc đệ tử môn hạ cũng đồng dạng không chú ý tới. Mọi sự chú ý của bọn họ đều tập trung vào Tần Vũ độ kiếp.
Trong số Ốc Lam, Dã Cù, Ngao Vô Hư ba người, chỉ có Ốc Lam tựa hồ cảnh giác hướng Huyền Hi nhìn lại, trong mắt cũng chỉ có một tia hoảng sợ. Hắn cũng không kịp ngăn cản.
- Phụ vương!
Sắc mặt Tần Vũ trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Huyền Hi cùng Tần Đức ở trong khoảng cách quá gần, trong nháy mắt ra tay, cho dù tốc độ hơn nàng gấp bội cũng không kịp ngăn cản.
- Ha ha …… Tần Đức, ngươi chết đi, muốn trách thì trách nhi tử của ngươi, ngươi cũng không cần lo lắng, nhi tử ngươi cũng sẽ đi theo ngươi rất nhanh thôi, cùng nhau hồn phi phách tán!
Thanh âm lãnh khốc của Huyền Hi vang lên trong đầu Tần Đức, đồng thời tay phải thành trảo đã đâm vào ngực Tần Đức.
Giờ khắc này trong lòng Huyền Hi vô cùng kích động. Nàng thậm chí nhớ lại cảnh lúc trước Ốc Lam một quyền giết chết Vũ Hoàng.
Nhưng!
- Chủ nhân có lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được làm tổn thương thân nhân người.
Một thanh âm thuần hậu thân thiết vang lên, một lão giả từ bi xuất hiện bên cạnh Tần Đức, nắm lấy tay phải Huyền Hi, đồng thời dùng thân thể chắn trước Tần Đức.
Mặc cho Huyền Hi dùng sức như thế nào, tay phải nàng cũng vô pháp đâm vào ngực Tần Đức.
- Không, không có khả năng, ngươi, ngươi …
Nhìn lão giả trước mắt, Huyền Hi sắc mặt tái nhợt như bạch chỉ, nàng căn bản không thể tin được trong chớp mắt có người có thể phản ứng kịp, hơn nữa có thể trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Tần Đức.
Đối mặt với lão giả trước mắt. Huyền Hi cảm thấy một áp lực to lớn, lão giả trước mắt phát xuất ra khí tức kinh khủng.
Đó là khí tức thiên thần chi lực.
Tần Vũ thấy tình cảnh này mới thở phào một hơi, trong lòng thoải mái:
- Phúc bá, cám ơn ngươi!
Tần Vũ nhớ lại năm đó cùng Phúc bá trở về.
Vừa mới sở hữu Mê Thần điện, Tần Vũ cùng Phúc bá trở lại Ngụ Đức tinh trong Sí Dương tinh hệ, hai người đã trải qua một phen trao đổi.
- Phúc bá, ta hoài nghi Huyền Đế có âm mưu. Ta hy vọng người có thể bảo vệ thân nhân của ta, người có nắm chắc không?
Tần Vũ hướng về Phúc bá hỏi.
Phúc bá gật đầu nói:
- Chủ nhân, ta chính là quản gia của lão chủ nhân 'Tượng Thần' Xa Hầu Viên, vô luận tốc độ hay là mức độ cứng rắn của thân thể đều tiếp cận thượng bộ thiên thần. Cho dù không cách nào cảm ngộ được tự nhiên, thực lực của ta cũng bằng với hạ bộ thiên thần. Bảo vệ thân nhân chủ nhân là hoàn toàn chắc chắn.
- Phúc bá, người không phải không có linh hồn sao? Không cách nào sử dụng thần thức quan sát động tác đối phương, làm sao có thể giao thủ cùng người khác?
Tần Vũ hỏi.
Phúc Bá tự tin nói:
- Chủ nhân, trên thân khôi lỗi ta có không ít trận pháp cấm chế, trong đó có 'Diễn Tức trận', trong phạm vi của Diễn Tức trận, mọi một động tĩnh ta đều có thể phát hiện. hơn nữa với tốc độ của ta, cho dù khoảng cách ngàn dặm cũng một thoáng là có mặt như thuấn di vậy!
Trên mình có một Diễn Tức trận, Phúc bá đối với cận thân chiến đấu thì hơn hẳn một thiên thần bình thường. Đối với thiên thần cao thủ, chỉ có dựa vào khống chế không gian mới có thể đánh bại Phúc bá.
Nhưng thân thể Phúc bá quá mạnh mẽ, lực lượng cũng quá mạnh, tốc độ thì quá nhanh ngay cả khi ở trong không gian trói buộc. Hạ bộ thiên thần gặp phải Phúc bá chỉ có thể dùng không gian trói buộc sau đó chạy giữ mạng. Chỉ có trung bộ thiên thần mới có thể đánh bại Phúc bá.
- Phúc bá, từ hôm nay đến ngày ta phi thăng, sự an toàn của phụ vương, đại ca bọn họ giao cho người.
Tần Vũ trịnh trọng nói.
- Vâng, chủ nhân, ta nhất định sẽ không để cho bất luận kẻ nào làm thương tổn thân nhân của chủ nhân.
Phúc bá cung kính nói.
Theo dõi cuộc chiến chỉ có một đám người ở trong không gian vài trăm thước mà thôi, "Diễn Tức trận' hoàn toàn bao trùm, nhất cử nhất động của bất kỳ kẻ nào Phúc bá đều nắm rõ.
Khi Huyền Hi vừa mới vung trảo đã bị Phúc bá phát hiện.
Tốc độ của Phúc bá so với Tần Vũ còn nhanh hơn gấp trăm, gấp ngàn lần, việc ngăn cản Huyền Hi quả thực rất dễ dàng.
"Bồng!"
Phúc Bá nắm lấy tay phải của Huyền Hi, sau đó tùy ý đánh một chưởng vào đan điền Huyền Hi. Chỉ nghe thấy một tiếng trầm thấp chấn động, thân thể Huyền Hi trong nháy mắt đã hóa thành tê phấn.
- Phốc, thật là lợi hại. Khi hắn nắm được ta, ta liền lập tức nguyên anh ly thể, không thể ngờ được cho dù nguyên anh ly thể, chỉ với dư âm một chưởng đã khiến cho nguyên anh ta trọng thương.
Huyền Hi khiếp sợ. Nguồn: http://truyenfull.vn
Nguyên anh Huyền Hi ở bên ngoài cơ thể bằng một tốc độ kinh người hướng tới khu vực độ kiếp vọt đi.
- Không ổn.
Phúc bá sắc mặt biến đổi.
Huyền Hi là cửu cấp tiên đế, một khi nàng ta tiến vào khu vực độ kiếp. Kiếp vân cũng đồng thời đánh xuống Huyền Đế. Điều này khiến cho thần kiếp của ba người biến thành thần kiếp của bốn người, vậy thì uy lực thần kiếp không biết sẽ tăng lên bao nhiêu lần.
Dưới chân vừa động.
Phúc bá tốc độ nhanh đến mức cực điểm, tựa hồ như thuấn di hướng tới chỗ nguyên anh Huyền Hi. Phúc bá dự định trước khi nguyên anh Huyền Hi tiến vào khu vực độ kiếp sẽ giết chết Huyền Hi này.
"A!"
Trong nháy mắt nguyên anh Huyền Hi phát ra quang hoa chói mắt, chói mắt như mặt trời, tốc độ tăng thêm mấy chục lần tránh khỏi một trảo của Phúc bá. Phúc bá liền tiếp tục đuổi tới, chuẩn bị tiến vào khu vực độ kiếp để giết Huyền Hi.
- Phúc bá, không được tiến đến, một khi ngươi tiến vào bên trong khu vực thần kiếp, người thần giới có thể phát hiện.
Thanh âm Tần Vũ vang lên trong đầu Phúc bá.
Thân hình Phúc bá lập tức dừng lại.
Tần Vũ có thể không rõ ràng đối với người thần giới quan sát tình huống độ kiếp. Nhưng Phúc bá đã nghe qua… hắn biết người của thần giới có thể thấy toàn cảnh bên trong khu vực độ kiếp đích.
Một khi bị thần giới phát hiện có khôi lỗi xuất hiện tại khu vực độ kiếp. Vậy thì hậu quả … Phúc bá ngẫm lại cũng cảm thấy run sợ.
"Hô!"
Nguyên anh Huyền Hi phóng ra cự đại năng lượng, nhất thời ngưng tụ thành hình người. Chính là lúc này toàn thân Huyền Hi phóng xuất đạo đạo quang mang, rất hiển nhiên nàng đã tới thời điểm cuối cùng của tánh mạng.
Trong giây phút cuối cùng, Huyền Hi ngẩng đầu liếc nhìn bầu trời.
Trong khi đó mây đen quay cuồng vô tận cũng đã thẩm thấu phát xuất đại lượng huyết vân, vốn dĩ huyết vân trong phương viên ngàn dặm đã lớn gấp đôi, phương viên đạt tới hai ngàn dặm.
Mà khu vực độ kiếp cũng lớn thêm ra..
Huyền Hi thấy bầu trời dị biến, ánh mắt liền chuyển hướng sang Tần Vũ.
- Tần Vũ, nhìn đi, kiếp vân cảm ứng được sự tồn tại của cửu cấp tiên đế ta, thần kiếp của ba người đã biến thành thần kiếp của bốn người.
Thanh âm của Huyền Hi vang lên trong đầu Tần Vũ.
Mà quang mang quanh thân thể Huyền Hi càng thêm chói mắt.
- Huyền Hi …
Tần Vũ trầm mặc.
"Ta cho dù tử cũng sẽ không để cho ngươi bình yên. Phong Vũ ca đã chết, ta làm sao có thù mà không báo. Hôm nay kế hoạch của ta thất bại chỉ vì không ngờ tới lão đầu kia, ta thật sự không nghĩ tới tiên ma yêu giới còn có loại cao thủ này. Hôm nay kế hoạch thất bại, chính là ngày ta bị báo ứng. Tần Vũ, ta chết đi nhưng ngươi…cũng đi theo nhanh thôi. Trước nay chưa từng có bốn người cùng độ thần kiếp, ta xem ngươi làm như thế nào để vượt qua?
Sau khi dùng tiên thức truyền âm, cả thân thể Huyền Hi hoàn toàn biến thành một điểm sáng. Năng lượng từ lấy Huyền Hi làm trung tâm lan tỏa ra, cuối cùng là một tiếng nổ mạnh, thân thể Huyền Hi hoàn toàn biến mất trong thiên địa, ngay cả linh hồn cũng không tồn tại.
Yên tĩnh!
Tất cả những người xem độ kiếp đều trầm mặc, Tần Đức, Tần Phong trong lòng người đều run sợ, còn Phong Ngọc Tử lạnh lùng nhìn Liên Ngữ bên cạnh.
- Huyền đế thật đáng hận, từ thần kiếp của ba người biến thành thần kiếp của bốn người, liệu tam gia gia chống đỡ được không?
Tần Nam thấp giọng nói.
- Nhất định, nhất định được.
Tần Phong kiên định nói.
- Đúng, nhất định thành công, Vũ nhi hắn cho tới bây giờ chưa bao giờ làm ta thất vọng, chỉ luôn làm ta kinh hãi mà thôi.
Ánh mắt Tần Đức nhìn chằm chằm vào Tần Vũ trong khu vực độ kiếp.
Tần Vũ chỉ nhìn địa điểm Huyền Hi bạo tạc, chấn động của vụ nổ, hắn căn bản không thèm để ý.
- Huyền Hi, chính là Vũ Hoàng bức ta, cho nên hắn đã chết, ngươi chỉ là người tương trợ mà thôi, cừu oán với ta cũng không lớn. Ta vốn muốn giữ lại tánh mạng của ngươi, chỉ cần ngươi không làm thương tổn tới thân nhân của ta là được, nhưng ngươi ngay cả thân nhân của ta cũng muốn giết …
Tần Vũ thở dài một hơi.
Huyền Hi có cảm tình rất sâu với Vũ Hoàng mới có thể làm ra chuyện như vậy.
- Đại ca, đệ tam trọng thần kiếp giáng xuống rồi.
Thanh âm Hầu Phí vang lên.
Tần Vũ quay đầu nhìn Hầu Phí, Hắc Vũ, mỉm cười:
- Yên tâm, cho dù là thần kiếp của bốn người, ta cũng có thể ngăn trở được.
Tần Vũ ngẩng đầu nhìn kiếp vân trên bầu trời.
Huyết hồng sắc kiếp vân bao phủ hai ngàn dặm, đạo đạo hôi sắc vụ khí thẩm thấu đến, đồng thời hắc sắc điện quang phảng phất giống như một con cầu long đang giãy dụa.
- Rõ ràng so với Kim Hình quân, Thanh Đế độ kiếp, uy lực thần lôi mạnh hơn, đệ tam trọng thần kiếp của Kim Hình quân, thần lôi mang màu xám, trong khi lúc này là màu đen. Thần lôi của bọn họ mỏng mảnh như sợi tóc nhưng lần này lại giống như cầu long.
Bên ngoài thân thể Tần Vũ bắt đầu lưu động đạo đạo kim sắc thủy ngân phát u quang, toàn thân cơ nhục căng lên, ngay cả không gian xung quanh thân thể đều chấn động mạnh.
Tần Vũ ngửa đầu, ánh mắt như điện, nhìn thẳng vào hôi vụ quay cuồng còn có cầu long như hắc sắc điện quang đang giãy dụa ở trên cao.