Hắc sắc liên tâm của Cửu diệp liên, kim sắc viên châu đồng thời phóng ra ánh sáng, hỗ trợ lẫn nhau càng thêm rực rỡ. Đạo hắc sắc quang mang do hắc sắc liên tâm bắn ra và kim sắc quang mang của kim sắc viên châu không ngừng xoắn lấy dung hợp với nhau, phảng phất như một ống nước, hai loại năng lượng tính chất bất đồng không ngờ bắt đầu chuyển giao lẫn nhau.
Hắc sắc quang hoa bị kim sắc viên châu hấp thu, còn kim sắc quang hoa liền bị hắc sắc liên tâm hấp thu.
Nhìn cảnh trước mắt, trong lòng Tần Vũ rất hồ đồ: "Kim sắc viên châu này ta cũng chưa từng nghe nói qua, làm sao hôm nay kim sắc viên châu gặp Cửu diệp liên, có thể phát sinh biến hóa này?"
Những kim sắc quyển trục của Mê Thần điện, những năm này Tần Vũ cũng đọc không ít, đặc biệt đối với các loại dược thảo, khoáng thạch trân kỳ đều ghi nhớ trong lòng, nhưng kim sắc viên châu này lại chưa từng nghe nói.
Tâm ý vừa động, Phúc bá liền xuất hiện ở bên cạnh Tần Vũ.
Phúc bá vừa rồi còn ở trong Khương Lan giới thôi diễn trận pháp, tình cảnh trước mắt đột nhiên biến ảo, lại nhìn thấy Tần Vũ lập tức cúi người nói: "Chủ nhân, không biết chủ nhân có sự tình gì?"
"Phúc bá, ngươi nhìn cái này." Tần Vũ chỉ kim sắc viên châu và hắc sắc liên tâm phía trước.
Phúc bá nhìn thấy Cửu diệp liên, nhất thời kinh ngạc: "Cái này, chín lá, chẳng lẽ là Cửu diệp liên? Kim sắc viên châu này là vật gì?" Phúc bá khó được giấu vẻ mặt chấn kinh, nhìn Tần Vũ nói: "Chủ nhân, Cửu diệp liên này cực kỳ trân quý, kim sắc viên châu này xem ra cũng trân quý, chủ nhân làm sao có được?"
Tần Vũ nghe Phúc bá nói như vậy, trong lòng hơi thất vọng.
Rất hiển nhiên, Phúc bá căn bản không biết kim sắc viên châu này.
Nhưng Tần Vũ vẫn chỉ vào Cửu diệp liên nói: "Phúc bá, Cửu diệp liên này chính là ta ở Hắc Long đàm may mắn có được, còn kim sắc viên châu này, lại là năm đó ta ở khu vực Ám Tinh giới có được. Phúc bá… Ta muốn hỏi, kim sắc viên châu này ngươi đã từng nghe nói hoặc nhìn thấy qua?"
"Kim sắc viên châu thực ra từng thấy qua, nhưng đều là kim sắc viên châu, lại không nhất định là cùng một loại, chủ nhân người nói đặc tính của kim sắc viên châu này xem." Phúc bá hỏi.
Tần Vũ trong lòng cao hứng, Phúc bá giống như có thể biết tin tức về kim sắc viên châu này.
"Kim sắc viên châu này cực kỳ lạnh, chung quanh có kim sắc dịch thể kết hợp, bên ngoài nữa lại có sinh ra Nhất nguyên trọng thủy. Kim sắc dịch thể đó ta cũng biết, đó chính là Kim nguyên trọng thủy so với Nhất nguyên trọng thủy càng lạnh hơn. Nhưng kim sắc viên châu này rốt cuộc là cái gì, ta tìm khắp tất cả quyên trục, cũng không thấy kết quả." Tần Vũ bất lực nói.
Hắn vì tìm kim sắc viên châu này, sao có thể không hao phí lượng lớn thời gian tìm kiếm tư liệu.
"Có Kim nguyên trọng thủy kết hợp?" Phúc bá kinh dị nhìn kim sắc viên châu, nhìn thấy kim sắc viên châu này không ngờ cùng với Cửu diệp liên trao đổi năng lượng, "Chủ nhân, liên tâm của Cửu diệp liên này làm sao cùng với kim sắc viên châu giao tiếp với nhau? Là chủ nhân người khống chế ư?"
"Không phải, là tự nhiên phát sinh, Phúc bá, ngươi biết chi tiết của kim sắc viên châu này rồi chứ?" Tần Vũ nhìn Phúc bá.
Phúc bá nhíu mày lắc đầu: "Không biết, chỉ là có thể sinh ra Kim nguyên trọng thủy, chắc là Hồng Mông linh bảo rồi. Bất quá ta theo lão chủ nhân nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe nói qua, trong linh bảo thuộc tính hàn có thứ hình dáng như kim sắc viên châu."
Nghe Phúc bá nói chưa tùng thấy qua, Tần Vũ hơi thất vọng, bất quá trong lòng sớm đã có chuẩn bị, chỉ hơi gật đầu.
"Chủ nhân sao không luyện hóa kim sắc viên châu này?" Phúc bá nghi hoặc hỏi.
"Kim sắc viên châu này quá lạnh, không ngờ có năng lực đông cứng linh hồn, theo ta ước đoán, đạt tới đẳng cấp linh hồn hóa anh, mới có thể luyện hóa kim sắc viên châu này." Nói tới đây, Tần Vũ nhớ tới linh hồn cảnh giới của mình, không khỏi thở dài nói: "Đáng tiếc ta đạt tới thượng cấp thần nhân đỉnh cao nhiều năm như vậy, gần đây nghiên cứu trận pháp hơn mười vạn năm, trận pháp có chút tiến bộ, nhưng linh hồn vẫn không có đột phá."
Phúc bá an ủi: "Chủ nhân, từ thượng cấp thần nhân tới thiên thần, một bước qua ải này, nhưng vô cùng, vô cùng khó! Cả Thần giới, không biết có bao nhiêu thượng cấp thần nhân kẹt ở cửa ải này, chủ nhân xme Hắc Long đàm có bao nhiêu thượng cấp thần nhân, lại có mấy thiên thân là biết."
Tần Vũ cười nhẹ.
Đạo lý này hắn làm sao không biết, chỉ là kẹt ở thượng cấp thần nhân đỉnh cao lâu như vậy, Tần Vũ cũng có chút nóng lòng.
"Xem ra phải chuyên môn nghiên cứu lĩnh ngộ một chút không gian cảm ngộ Tả Thu Mi tiền bối lưu lại rồi." Tần Vũ trong lòng thầm quyết định, "Đợi nghiên cứu trận pháp đạt tới tứ cấp trận pháp, rồi trước tiến đột phá đạt tới thiên thần cảnh giới!"
Tần Vũ tuy rất lâu trước đã đạt tới tam cấp trận pháp. Nhưng tu luyện nhiều năm như vậy, cũng chỉ có thể bố trí trận pháp cao cấp trong tam cấp trận pháp mà thôi, còn tứ cấp trận pháp, còn không thể bố trí.
*****
Tần Vũ có thể cảm ứng thấy, biến hóa lẫn nhau của kim sắc viên châu và Cửu diệp liên, thuộc về hỗ trợ bổ sung lẫn nhau, đối với cả hai đều có lợi, bởi vậy Tần Vũ cũng không nghĩ cách ngăn cản.
"Chủ nhân, người luyện chế Tàn Tuyết thần thương, vì sao không đem Tàn Tuyết thần thương vào trong Khương Lan giới tiến hành luyện chế?" Phúc bá đột nhiên hỏi.
Tần Vũ sử dụng Huyền hoàng chi khí một lần nữa đề cao đẳng cấp Tàn Tuyết thần thương, sự tình này Phúc bá biết. Dưới suy nghĩ của Phúc bá, Khương Lan giới đệ nhị tầng đủ để tiết kiệm thời gian gấp trăm lần. Vì sao không tiến vào trong Khương Lan giới?
Tần Vũ bất lực lắc đầu nói: "Tàn Tuyết thần thương có thể tiến vào trong Khương Lan giới, nhưng… Huyền hoàng chi khí không thể rời khỏi Càn khôn thế giới."
Nói đến điều này, trong lòng Tần Vũ cũng rất hồ đồ.
Tàn Tuyết thần thương ở trong Càn khôn thế giới hấp thu hơn một nghìn năm, bất quá mới hấp thụ một lượng chưa bằng một phần nghìn khối Huyền hoàng chi khí đó. Án chiều theo tốc độ này, hoàn toàn luyện chế thành công, thời gian hao phí khẳng định vô cùng dài. Tần Vũ muốn di động Huyền hoàng chi khí tiến vào trong Khương Lan giới để tiết kiệm thời gian, nhưng Huyền hoàng chi khí căn bản không thể rời khỏi Càn khôn thế giới.
Trong lòng Tần Vũ cũng có cảm ứng…
Càn khôn thế giới đang trưởng thành, dường như có quan hệ lẫn nhau với Huyền hoàng chi khí. Chỉ là loại liên hệ này, bây giờ Tần Vũ còn không thể hiểu được.
Tần Vũ trong lòng có dự cảm, khi Càn khôn thế giới hoàn toàn trưởng thành thành công. bản thân có thể hiểu được bí mật của Huyền hoang chi khí. Bây giờ Tần Vũ cũng chỉ biết, Huyền hàang chi khí có thể dùng để luyện khí.
"Phúc bá, trước tiên tiến vào Khương Lan giới thôi." Tần Vũ nói với Phúc bá, lập tức hai người liền biến mất ở Càn khôn thế giới.
Trong Khương Lan giới đệ nhị tầng không gian.
Hai người Tần Vũ, Phúc bá trực tiếp xuất hiện ở bên ngoài đình viện của Tần Vũ. Tần Vũ xoay người muốn đi vào trong đình viện, Phúc bá lập tức nói: "Chủ nhân, có một chuyện có quan hệ với Hắc Vũ thiếu gia muốn nói với người."
Tiểu Hắc?
Thần hình Tần Vũ đột nhiên ngừng lại, xoay người nhìn Phúc bá, nhíu mày nói: "Ngươi nói Tiểu Hắc? Tiểu Hắc làm sao rồi?"
Phúc bá ngập ngừng, trù trừ một lúc mới nói: "Chủ nhân, tình huống của Hắc Vũ thiếu gia ta cũng không nói rõ được, chỉ là thời gian gần đây, tu luyện của Hắc Vũ thiếu gia, tiến vào một loại trạng thái đặc thù, lão nô cũng không biết đó là tốt hay là xấu."
"Ừm?"
Trong lòng Tần Vũ lập tức có chút lo lắng, cũng không tiếp tục hỏi Phúc bá, trực tiếp dẫn theo Phúc bá, thuấn di tới bên ngoài nơi tu luyện của Hắc Vũ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Trên ngọn cô phong.
Cô phong này một mặt dốc đứng giống như đao chém. Hắc Vũ toàn thân bạch bào, nhắm mắt đứng trên đỉnh cô phong, một tay nắm Xuyên Vân thương, hắc sắc thương ảnh thỉnh thoảng bắn ra.
Tần Vũ chỉ quan sát một lúc liền phát giác chỗ quỷ dị. Trong Khương Lan giới trói buộc rất thấp, với tốc độ xuất thương của Hắc Vũ, có thể chớp mắt đâm ra nghìn vạn thương ảnh, nhưng Hắc Vũ lúc này, tốc độ đâm thương tịnh không nhanh.
Hơn nữa, Hắc Vũ đâm ra nhiều thương như vậy, tốc độ mỗi một thương đều bất đồng.
"Chủ nhân, Hắc Vũ thiếu gia nhắm mắt tu luyện như vậy đã hơn một vạn năm rồi, hơn một vạn năm nay, Hắc Vũ vẫn cứ đâm thương như vậy. Tốc độ đâm thương cũng không nhanh, cũng không sử dụng thần chi lực, lão nô có chút lo lắng, bởi vậy mới nói với chủ nhân." Phúc bá lên tiếng.
Tần Vũ cũng không nhìn ra Hắc Vũ đâm thương như vậy có lợi ích gì.
Tại Thần giới, đích xác có người không ngừng luyện tập bạt đao hoặc là đâm thương các kiểu, nhưng tốc độ mỗi kích của người ta đều đạt tới cực hạn. Những người đó đều tìm kiếm cực hạn của tốc độ.
Nhưng Hắc Vũ? Tốc độ không nhanh, chỉ là loại tốc độ trung đẳng, hơn nữa có lúc còn nhanh một chút, có lúc còn chậm một chút.
Tần Vũ dám khẳng định, Hắc Vũ sẽ không tẩu hỏa nhập ma!
Nhưng, kiểu tu luyện này có tác dụng gì?
Tần Vũ trong lòng tức giận, nhìn Phúc bá tức giận nói: "Phúc bá, ngươi làm sao tới hôm nay mới nói với ta?"
Phúc bá vội vàng sợ hãi nói: "Hơn mười vạn năm trước, chủ nhân liên tục thôi diễn trận pháp, lão nô cũng không dám làm gián đoạn chủ nhân. Hơn nữa lão nô thấy Hắc Vũ thiếu gia luyện tập như vậy, tuy có vấn đề, nhưng còn không thể tẩu hỏa nhập ma. Bởi vậy chỉ nghĩ đợi chủ nhân xuất quan mới nói với chủ nhân. Nhưng đợi tới lúc chủ nhân xuất quan, người lại ra ngoài, bởi vậy lão nô đợi đến bây giờ mới nói với chủ nhân."
Thấy Phúc bá như vậy, Tần Vũ biết bản thân tức giận không đúng, hơn nữa bản thân cảm ứng thấy biến hóa của Hắc Long đàm, liền lập tức ra ngoài, Phúc bá căn bản không kịp nói với mình.
"Phúc bá, là ta không đúng. Chỉ là Tiểu Hắc là huynh đệ từ nhỏ của ta." Tần Vũ nhìn Hắc Vũ ở phía xa, cũng có lo lắng.
"Tiểu Hắc!" Tần Vũ đột nhiên gọi lớn.
Hắc Vũ không có phản ứng gì, vẫn đứng trên cô phong, với một tốc độ bình thường không ngừng đâm thương.
"Xem ra lực chú ý của Tiểu Hắc hoàn toàn tập trung, tiến vào một loại trạng thái đặc thù rồi." Tần Vũ không có biện pháp, chỉ có thể thần thức truyền âm, thanh âm trực tiếp vang lên trong đầu Tiểu Hắc, "Tiểu Hắc, trước tiên tạm ngừng một chút!"
Động tác đâm thương của Hắc Vũ đột nhiên ngừng lại, sau đó Hắc Vũ mở to mắt.
Nhìn thấy Tần Vũ, trên mặt Hắc Vũ tràn đầy vẻ vui mừng, cả người chớp một cái liền tới trước mặt Tần Vũ, cuồng hỷ nói: "Đại ca, lâu rồi không gặp huynh, bất quá đại ca, đệ mới tu luyện một chút huynh làm sao làm gián đoạn đệ!"
"Một chút? Đệ duy trì trạng thái đó đã hơn một vạn năm rồi." Tần Vũ bất lực nói.
"Hơn một vạn năm?" Hắc Vũ trừng mắt, liền đó Hắc Vũ nhắm mắt cảm ứng một chút, gật đầu: "Đích xác hơn một vạn năm rồi, thật không ngờ thời gian qua nhanh như vậy."
Tần Vũ đột nhiên phát hiện một biến hóa của Hắc Vũ.
"Tiểu Hắc, đệ đạt tới thượng cấp thần nhân đỉnh cao rồi?" Tần Vũ lúc này mới chú ý đến tiến bộ của Hắc Vũ.
Tần Vũ nhớ rất rõ, hơn mười vạn năm trước, Hắc Vũ mới là trung cấp thần nhân đỉnh cao mà thôi, nhưng làm sao mới một chút đã vượt qua mình rồi.
"Ách…" Bản thân Hắc Vũ cũng sửng sốt, chính hắn cũng mơ hồ một lúc, "Ồ, đệ làm sao là thượng cấp thần nhân đỉnh cao rồi, lần trước đệ mới là trung cấp thần nhân đỉnh cao, tuy đệ cảm thấy bản thân muốn đột phá, nhưng hơn một vạn năm, làm sao đã tới thượng cấp thần nhân đỉnh cao rồi?"
Trong lòng Tần Vũ đột nhiên nghĩ tới một chuyện.
Kiểu tu luyện vừa rồi của Hắc Vũ, tự hồ là một loại phương pháp tu luyện đặc thù. Hắc Vũ tiến bộ nhanh như vậy, có thể có quan hệ với chuyện đó. Nghĩ tới đó, Tần Vũ cũng không khỏi vì huynh đệ của mình mà cảm thấy hưng phấn.
"Hắc Vũ, đệ làm sao ở trên cô phong đâm thương hơn một vạn năm?" Tần Vũ hỏi.
Hắc Vũ lắc đầu nói: "Nói không rõ, có một ngày, lúc đệ ở trên cô phong luyện thương, đột nhiên trong lòng có một loại cảm giác rất huyền diệu, sau đó liền truy tìm loại cảm giác đó, không ngừng xuất thương. Tới hôm nay, trong lòng đệ có chút thu hoạch rồi, hơn nữa đệ có cảm giác… Đệ phát hiện phương pháp tu luyện này, tu luyện tiếp tục, uy lực chắc chắn rất lớn."
Tần Vũ ánh mát phát sáng nói: "Tiểu Hắc, đệ xuất thương với ta thử xem."
Đôi mắt Hắc Vũ cũng sáng lên: "Ha ha, được, đại ca, huynh nếm thử vài thứ đệ miệt mài rèn luyện mấy năm nay đi." Nói xong, Hắc Vũ chộp tới phía trước một cái, một khối đá lập tức bị cắt thành một thanh trường thương. Nắm lấy thanh thạch thương, Hắc Vũ liền chăm chú nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ không dám bất cẩn, cũng giống như Hắc Vũ, chộp lấy một thanh thạch thương.
"Đại ca, phải cẩn thận đấy." Trong mắt Hắc Vũ phát ra quang mang, "Xem chiêu!" Chỉ nghe thấy một tiếng hét lớn, thạch thương trong tay đã xuất chiêu.
Chính vào lúc Hắc Vũ xuất thương, Tần Vũ liền cảm thấy đầu óc mình phảng phất như đình trệ lại.
Tốc độ của thạch thương nhìn không nhanh, nhưng Tần Vũ lại cảm thấy tốc độ của bản thân càng chậm, cố gắng di động thạch thương trong tay mới cản được một thương đó của Hắc Vũ.
"Ngừng!"
Tần Vũ đột nhiên lên tiếng.
"Đại ca, làm sao vậy?" Hắc Vũ nghi hoặc nói, "Chiêu vừa rồi đệ công kích như thế nào? Đó là một chút cảm ngộ của hơn một vạn năm, đệ cảm thấy hiện tại đệ lĩnh ngộ còn rất ít, tin rằng qua thời gian tích lũy, có thể tốt hơn rất nhiều."
Tần Vũ kinh dị nhìn Hắc Vũ.
Ngay cả giao thủ cũng Đàm Cửu, Tần Vũ cũng không trải qua loại cảm giác qủy dị đó. Tốc độ xuất thương của Hắc Vũ rõ ràng không nhanh, nhưng lúc đối diện với trường thương của Hắc Vũ, lại rất khó ngăn cản?
Tần Vũ không hiểu.
Tần Vũ biết, nếu như ở trong Thần giới cùng Hắc Vũ chiến đấu, nếu như mình không dùng không gian chi lực của Càn khôn thế giới, chỉ dùng vũ khí giống Hắc Vũ, thậm chí có thể không phải đối thủ của Hắc Vũ.
"Tiểu Hắc, đệ mạnh hơn ta rồi." Tần Vũ vui mừng nói.
"Đại ca." Hắc Vũ không khỏi sững sờ.
Bao nhiêu năm nay, trên con đường tu luyện, hai người Hầu Phí, Hắc Vũ luôn luôn là nhìn thấy lưng của Tần Vũ, luôn luôn phát hiện bản thân và Tần Vũ cách biệt càng lúc càng lớn. Không ngờ hôm nay Tần Vũ lại nhận thua.
"Cố gắng tu luyện, cứ đi con đường đó." Tần Vũ cổ vũ.
Trên thực tế Tần Vũ thật ra đã nghĩ sai, "Tinh Thần Biến" lúc ở Nguyên điểm chi cảnh, Tần Vũ còn có thể sử dụng Nguyên điểm chi lực, tu luyện tới Càn khôn chi cảnh, chỉ có thể sử dụng không gian chi lực.
Càn khôn thế giới, cũng là Tần Vũ tu luyện ra, là bản lĩnh của Tần Vũ. Trong lòng hắn cho rằng, không dựa vào Càn khôn thế giới, không dựa vào vũ khí lợi hại hiện tại không phải là đối thủ của Tiểu Hắc. Loại suy nghĩ này thực quá cực đoan rồi.