Từ Hiểu Lộ nghĩ lại đạo lí này thấy cũng đúng, Thẩm An An cùng Lục Tu Viễn quen nhau, chuyện tình yêu không nói trước được điều gì, nói yêu liền yêu, nói chia tay liền chia tay, chưa đi đến bước cuối cùng thì không biết sẽ thế nào nên vẫn là lưu lại một con đường lui cho mình thì hơn…
Chuyển đồ từ công ty dọn về chung cư, đặt vài cái vali lớn trong phòng khách. Từ Hiểu Lộ và Thẩm An An vừa sửa sang nói chuyện phiếm, chỉ chốc lát sau đã dọn dẹp xong xuôi.
Sau khi sắp xếp xong, Thẩm An An và Từ Hiểu Lộ ngồi ở phòng khách uống trà sữa, đây là do Thẩm An An đặt ở trên mạng, trà sữa thơm ngọt, béo nhưng không ngấy, thật ngon.
Lúc này ngoài cửa có tiếng động, cửa mở ra thì thân hình cao lớn của Lục Tu Viễn xuất hiện.
“Anh về rồi sao.” Thẩm An An ngẩng đầu nói với Lục Tu Viễn.
“Anh Lục.” Từ Hiểu Lộ cũng vội vàng đặt trà sữa xuống kêu một tiếng.
Lục Tu Viễn gật đầu với hai người, đi vào trong phòng đổi giày, thuận miệng hỏi: “Dọn dẹp đồ xong hết rồi à?”
“Dọn xong rồi.” Thẩm An An nhìn vào mắt anh nói: “Hôm nay anh trở về sớm thật đấy.”
Lục Tu Viễn bước qua, ngồi ở ghế sô pha bên cạnh, ánh mắt rơi vào ly trà sữa trên tay cô, nói: “Công ty không có việc gì nữa nên anh liền về sớm chút.”
“Anh muốn uống trà sữa hả?” Thẩm An An nhìn theo ánh mắt anh, chủ động hỏi: “Anh muốn uống thì để em kêu thêm một ly nhé?”
Lục Tu Viễn nhìn cô một cái rồi thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt nói: “Không cần, em rót giúp anh một ly nước.”
“Được.” Thẩm An An đáp ứng một tiếng, đứng dậy đi rót nước.
Thừa dịp Thẩm An An rời đi, Lục Tu Viễn nhìn Từ Hiểu Lộ nói: “Hôm nay vất vả cho cô, cảm ơn cô đã tới giúp đỡ cô ấy.”
“Không vất vả không vất vả.” Từ Hiểu Lộ vội vàng xua tay nói.
“Về sau cô vẫn tiếp tục làm trợ lý cho An An sao?”
Từ Hiểu Lộ gật đầu: “Làm trợ lý cho chị An An rất ổn, tôi nghĩ mình sẽ tiếp tục theo chị ấy.”
Lục Tu Viễn gật gật đầu nói: “Chỉ muốn làm trợ lý thôi sao?”
Từ Hiểu Lộ dừng một chút, sau đó lại cười nói: “Đương nhiên không phải, tôi còn muốn làm người đại diện nhưng mà vẫn chưa đủ kinh nghiệm, cần học tập thêm rất nhiều.”
Lục Tu Viễn rất tán thưởng với ý nghĩ này của cô, nói: “Vậy cô có nguyện ý gia nhập giải trí Du Tinh không? Nếu cô đến, tôi sẽ an bài một *người đại diện kim bài để chỉ dẫn và truyền dạy kinh nghiệm cho cô, để cô nhanh chóng đạt đầy đủ tư cách trở thành người đại diện.”
*người đại diện kim bài: ý chỉ những người đại diện vừa giỏi vừa có tâm và đã có tiếng trong việc dẫn dắt người, thường họ chỉ nhận những ngôi sao có tiềm năng thực sự.
Cái mối dụ hoặc này quả thực rất lớn, đi theo người đại diện kim bài hoặc người đại diện bình thường chung quy vẫn có khác biệt nhiều, hiệu quả lại càng không giống, quan trọng nhất là tài nguyên cao quý, đó chính là tích luỹ nhiều năm mới có được.
Dù kích động, Từ Hiểu Lộ vẫn giữ bình tĩnh, đối mặt với đại tổng tài Lục Tu Viễn luôn làm người ta cảm thấy rất áp lực, thử suy nghĩ một chút về dụng ý sắp xếp của anh: “Anh muốn thuyết phục chị An An tới giải trí Du Tinh sao?” Cho nên nhân tiện sắp xếp người đại diện kim bài dạy dỗ cho cô bé, kỳ thật là muốn tốt cho chị An An.
Lục Tu Viễn hơi cười nhưng ý tứ rất rõ ràng: “Cô có thể thuyết phục cô ấy gia nhập giải trí Du Tinh không?”
“Anh không tự mình nói với chị ấy sao?” Từ Hiểu Lộ không hiểu hỏi.
Lục Tu Viễn: “...Tôi lo lắng cô ấy sẽ từ chối.”
Hai người này thật sự rất thích tự suy diễn, Thẩm An An sợ bị Lục Tu Viễn ném, Lục Tu Viễn lại sợ tài nguyên mình cấp Thẩm An An không muốn nhận, thật đúng là một đôi trời sinh.
Từ Hiểu Lộ suy nghĩ một chút nói: “Tôi nghĩ, anh Lục vẫn là tự mình nói suy nghĩ của mình cho chị An An đi thôi.”
“Hả?”
“Như vậy mới thể hiện sự coi trọng của anh đối với chị ấy, anh phải nói ra suy nghĩ của mình, phải tự mình nói mới có hiệu quả nha.” Từ Hiểu Lộ cười tủm tỉm giơ nắm tay cổ vũ: “Anh Lục, cố lên, GOGOGO.”
“Hai người đang nói gì vậy?” Thẩm An An bưng nước từ phòng bếp ra, thấy bộ dáng nắm tay cổ vũ đầy kích động của Từ Hiểu Lộ, không biết hai người lại lặng lẽ nói gì.
“Bọn em…”
“Bọn anh chưa nói gì cả.”
Từ Hiểu Lộ vừa muốn trả lời, Lục Tu Viễn liền nói trước một bước, Từ Hiểu Lộ chỉ liếc mắt nhìn anh một xíu rồi an tĩnh ngậm miệng lại.
Thẩm An An hoài nghi nhìn hai người, rõ ràng bọn họ có việc giấu mình, có điều nếu Lục Tu Viễn không muốn nói thì thôi, cô đặt ly nước lên bàn trà trước mặt anh rồi ngồi về chỗ mình.
Từ Hiểu Lộ nhìn hai người, nghĩ bọn họ khẳng định có lời cần nói, cô ở lại làm bóng đèn thì không tốt lắm, thức thời đứng lên nói: “Cũng không còn sớm nữa, em quên mất mình còn chuyện phải làm, em về đây.”
Thẩm An An nghe ra ý tứ trốn đi của cô bé nhưng cũng không vạch trần: “Em có việc gấp thì đi nhanh đi, có việc chị lại gọi cho em sau.”
Lúc này trong phòng chỉ còn hai người Thẩm An An cùng Lục Tu Viễn.
Thẩm An An giương mắt nhìn Lục Tu Viễn, làm bộ như muốn thẩm vấn anh: “Anh nói đi, vừa nãy hai người nói cái gì? Bây giờ cô ấy đi rồi. Có thể nói.”
Lục Tu Viễn thở dài trong lòng, nhớ tới lời nói vừa rồi của Từ Hiểu Lộ, thật ra anh vẫn còn do dự lo rằng Thẩm An An sẽ từ chối sự sắp xếp của mình nhưng bây giờ xem ra vẫn là nói thẳng tốt hơn.
Anh nói: “Anh nhận được điện thoại của tổng giám đốc giái trí Du Tinh, ông ta nói đã gọi cho em nhưng mà em không bắt máy, cũng không trả lời tin nhắn, không biết em nghĩ như thế nào?”
Thẩm An An lấy di động nhìn thoáng qua, quả nhiên có một số điện thoại lạ gọi nhiều lần nhưng cô đang vội nên không nghe thấy.
Cô đưa điện thoại cho Lục Tu Viễn xem: “Lúc nãy em lo dọn dẹp đồ đạc, không nghe thấy tiếng chuông điện thoại.”
Tuy rằng lời cô nói là thật, nhưng ánh mắt Lục Tu Viễn phức tạp nhìn cô, sau đó nói: “Anh muốn đưa em vào giải trí Du Tinh.”
Thẩm An An gật đầu một chút nói: “Vì sao? Cho em một lí do.”
Lục Tu Viễn nắm lấy tay cô, ánh mắt ôn nhu nhìn cô, khẽ nói: “Anh cảm thấy nếu em ký hợp đồng cùng giải trí Du Tinh thì có thể có được tài nguyên tốt nhất, người đại diện tốt nhất cùng với cuộc sống trong giới giải trí có thể thuận hơn một chút.”
Thẩm An An nghe vậy cười khẽ một tiếng, nói thẳng: “Đây đều là anh sắp xếp cho em đúng không?”
Lục Tu Viễn không phủ nhận, gật đầu nói: “Anh muốn cho em mọi thứ tốt nhất để em không cần vất vả như thế nữa.”
Thẩm An An lắc đầu: “Nhưng em không muốn quá ỷ lại vào anh. Em muốn dựa vào thực lực của bản thân.”
Lục Tu Viễn nắm chặt tay cô như là sợ vào giây phút tiếp theo cô sẽ bay đi mấ: “Em thích làm diễn viên cũng không sao, anh đổi công ty quản lý tốt hơn cho em, em để anh chăm sóc cho em có được không?”
Thẩm An An trầm mặc một chút nói: “Vấn đề không phải ở chỗ đó…..” Nhưng vấn đề thật sự thì cô lại không thể nói cho anh.
Lục Tu Viễn vẫn hỏi tới cùng: “Vậy vấn đề ở đâu? Là do em cảm thấy thành ý của anh không đủ sao?”
Thẩm An An đành phải nói: “Đều không phải….”
“Vậy vấn đề là do em chưa đủ tín nhiệm anh!” Khuôn mặt Lục Tu Viễn trầm xuống.
Thẩm An An: “...”
Thật sự nói đúng rồi, cô vẫn chưa tin tưởng Lục Tu Viễn đến như vậy.
Sự trầm mặc của cô làm Lục Tu Viễn ý thức được điều đó, sâu trong đáy lòng thở dài một hơi, đề nghị: “Nếu không như vậy đi, em đến giải trí Du Tinh gặp người đại diện một chút, xem kế hoạch của người ta như thế nào, nếu em hài lòng thì ký hợp đồng, nếu không thì lại tìm một công ty khác?”
Thẩm An An nghĩ nghĩ, Lục Tu Viễn đã hạ mình tới vậy, nếu cô lại từ chối thì anh sẽ nghi ngờ. Cô liền nói: “Vậy được rồi. Em nghe lời anh đi giải trí Du Tinh một chút xem ý tứ bọn họ thế nào rồi quyết định có ký hợp đồng hay không.”
Lục Tu Viễn “Ừm” một tiếng, giơ tay xoa đầu cô. Hai người xem như tạm thời hòa hoãn lại.
Hôm đó, Lục Tu Viễn không làm gì Thẩm An An, anh nói công việc bận rộn nên cơm nước xong nghỉ ngơi một lát liền đi vào phòng xử lí công việc.
Thẩm An An nằm một mình trên giường cảm thấy lạnh tanh, vài lần cô muốn đến phòng làm việc cách vách xem Lục Tu Viễn nhưng cuối cùng vẫn bị lý trí khắc chế.
Sau một lúc, thật vất vả mới ngủ được nên Thẩm An An cũng không biết chuyện nửa đêm Lục Tu Viễn vào phòng, đứng ở bên giường nhìn cô một lúc lâu.
Ngày hôm sau, có điện thoại của giải trí Du Tinh gọi tới, mời cô đến gặp mặt để dễ dàng nói về kế hoạch của họ cùng hợp đồng. Thẩm An An đồng ý, hai người hẹn gặp nhau buổi chiều ở quán cà phê gần quảng trường An Khang.
Tới buổi chiều, đúng giờ Thẩm An An đến quán cà phê, vừa tới quán chuẩn bị tìm chỗ ngồi thì thấy một người đàn ông gương mặt rất quen thuộc vẫy vẫy tay với cô, cười nói: “Cô Thẩm, ở bên này.”
Thẩm An An nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người, cô thật sự không nghĩ tới cô còn có thể gặp lại được Ngô ca, chẳng lẽ Ngô ca cũng xuyên sách rồi sao?
Cô bước đến, không chớp mắt nhìn anh ta, người đàn ông cười giới thiệu: “ Xin chào cô Thẩm, tôi là người đại diện của giải trí Du Tinh tên Ngô Thành Kiệt.”
“Chào anh.” Thẩm An An lấy lại tinh thần, chậm rãi nói.
Cô quan sát kỹ lưỡng Ngô Thành Kiệt trước mắt, tên giống nhau, người lớn lên cũng giống nhau như đúc, ngay cả nốt ruồi bên cạnh lông mày kia cũng giống nốt. Trước kia, cô còn lo lắng nếu mình xuyên sách thì anh Ngô làm sao bây giờ? Nhưng mà hiện tại, nếu người này thật sự là anh Ngô, anh ấy cũng đi theo cô xuyên sách lại còn trở thành người đại diện kim bài của giải trí Du Tinh, lợi hại giống như anh ấy trước kia, vậy quá tốt rồi!