• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người quản lý dựa theo quy định nói:

“Thấy các bạn đang làm chương trình, lại là lần đầu tiên đến đây, vậy trả năm tệ đi.”

"Cái này có phần đắt."

Thẩm An An cò kè mặc cả với người quản lý: "Trước kia không phải trả năm xu một gian hàng là được rồi sao?"

Nét mặt của người quản lý ngạc nhiên:

"Năm xu một gian hàng là chuyện từ đời nào vậy, bây giờ chợ đã được sửa sang vài lần, cảnh quan cũng tốt lên rất nhiều, đều là thuê tính theo tháng, cô thuê một ngày đương nhiên so với thuê cả tháng phải đắt rồi."

"Nhưng mà cũng không đắt như vậy, anh giảm chút đi."

Thẩm An An mềm giọng nói: "Anh xem chúng tôi vừa mới đến đây, còn chưa mở cửa, anh thu bớt một chút đi."

Người quản lý cũng giỏi hành tệ, anh ta cau mày vì Thẩm An An trả giá.

Cuối cùng hai người lời qua tiếng lại, người quản lý tệ ý cho Thẩm An An chỉ cần trả ba tệ phí quản lý.

Thẩm An An lấy từ trên người ra tờ tiền giấy mệnh giá một trăm tệ màu đỏ đưa cho người quản lý, còn không quên nhắc nhở một câu: "Anh thối cho tôi."

Người quản lý không nói nên lời, trả ba tệ nhưng đưa tờ một trăm tệ màu đỏ, anh ta phải tìm người đi đổi tiền lẻ cho Thẩm An An.

Hai phút trôi qua, Thẩm An An nhận tiền từ người quản lý, anh ta thối cho cô chín mươi bảy tệ, người quản lý lại đi nơi khác thu tiền, năm người Thẩm An An bắt đầu bước vào công việc chính thức bán bắp ngô.

Phạm Tuấn Triết đến chỗ bán bắp ngô gần đó hỏi thăm, được biết bọn họ bán bắp ngô với nhiều loại giá cả khác nhau.

"Bọn họ bán một tệ, một tệ rưỡi, hai tệ một ký."

Phạm Tuấn Triết nói cho mọi người biết giá cả anh hỏi thăm: "Nhưng mà loại bán một tệ hơi nhỏ, một tệ rưỡi tốt hơn một chút, hai tệ thì so với loại của chúng ta không khác lắm. Tôi thấy chúng ta cũng có thể định giá hai tệ."

Trần Thần nói: "Bán hai tệ một ký có phải rất rẻ không, chúng ta đã làm vất vả như vậy."

Quả thật làm việc rất vất vả, chiều hôm qua thu hoạch bắp ngô dưới ánh mặt trời, sáng hôm nay đưa đến chợ bán lấy lời, làm việc mệt mỏi, chảy nhiều mồ hôi như vậy, cuối cùng mới bán được hai tệ một ký, phải biết rằng bất kỳ ai trong bọn họ ở đây đi tham gia một sự kiện cũng kiếm được nhiều hơn hai tệ, nhiều hơn một vạn lần.

Thẩm An An giải thích với anh ta:

"Đây là giá cả thị trường, người nông dân trồng trọt với giá này, thu hoạch được hay không còn phải xem ông trời có giúp đỡ không, mỗi ngày đều phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời, kiếm được đồng tiền rất vất vả."

Đang nói chuyện thì có người tới hỏi bắp ngô bán như thế nào, nhìn giống như bà nội trợ khoảng bốn mươi tuổi.

Thẩm An An cười nói: "Hai tệ một ký."

Bà nội trợ nhặt bắp ngô lên xem xét, chê bai: "Hơi đắt, giảm một chút đi, hàng bên cạnh chỉ bán một tệ rưỡi một ký."

Thẩm An An tiếp tục cười nói: "Dì ơi, không giảm giá, bắp ngô của chúng tôi ngon lắm, vừa ngọt vừa mềm, ăn rồi còn muốn ăn thêm."

"Giảm giá tôi mua luôn, không giảm tôi không mua." Bà nội trợ thả bắp ngô xuống rồi xoay người đi.

Phạm Tuấn Triết phàn nàn: "Sao lại như vậy?"

Anh ta nói với Thẩm An An: "Bà ấy muốn rẻ hơn thì bán cho bà ấy đi."

Thẩm An An lắc đầu: "Vừa rồi anh cũng đi hỏi giá, một tệ rưỡi hơi rẻ, vốn liếng của chúng ta không kiếm được đồng lời nào."

Phạm Tuấn Triết thở dài.

Đúng lúc này, chợt phía trước có hai cô gái trẻ tầm mười bảy mười tám chạy tới, chỉ tay vào Phạm Tuấn Triết nói: "Phạm Phạm ở đây này, Phạm Phạm ở đây này."

"Ái chà, cuối cùng cũng tìm được bọn họ rồi."

Vừa gặp đã biết, hai cái cô gái trẻ này là fans của Phạm Tuấn Triết, xem show thực tế, biết bọn họ tới đây bán bắp ngô, nên tới thẳng chỗ ghi hình.

Phạm Tuấn Triết giương mắt nhìn các cô gái, thấy vẻ mặt thích thú của các cô, mở miệng nói: "Mua bắp ngô không?"

Thần tượng đã mở miệng, hai cô gái trẻ vui mừng gật đầu lia lịa không chớp mắt với Phạm Tuấn Triết: "Mua mua mua."

Phạm Tuấn Triết nhân cơ hội này hỏi:

"Các cô muốn mua bao nhiêu?"

Hai cô gái sững người giây lát, thủ thỉ với nhau: "Mua bao nhiêu ký thì thích hợp?

"Bắp ngô rất rẻ, hình như bọn họ bán 2 tệ một ký."

"Vậy chúng ta mua nhiều chút.

"Cô mua mười ký, tôi mua mười ký."

"Được."

Hai cái cô gái trẻ bàn bạc xong, cô mặc váy đỏ cười giơ thẳng hai ngón tay lên: "Chúng tôi mua hai mươi ký."

Phạm Tuấn Triết vừa nghe đã vui vẻ:

"Được."

Anh ta nhấc tay huých vào Thẩm An An ở bên cạnh, thúc giục: "Mau cân hai mươi ký bắp ngô cho các cô ấy."

Thẩm An An vội lấy bắp ngô trong túi, cuối cùng cũng cân được hai mươi ký cho hai cô gái trẻ.

Hai cô gái trẻ thanh toán tiền, vui mừng không nhịn được, luyến tiếc nhìn Phạm Tuấn Triết chưa muốn rời đi.

Cô gái trẻ mặc váy đỏ bạo dạn nói:

"Anh có thể ký tên cho chúng em không."

Người ta mới mua bắp ngô, giúp đỡ chuyện làm ăn, đương nhiên Phạm Tuấn Triết sẽ không từ chối, anh ta gật đầu đồng ý.

"Phấn khích quá đi, Phạm Phạm thật tốt quá."

Hai cái cô gái trẻ vội lấy trong túi của mình ra một cây bút đưa cho Phạm Tuấn Triết ký tên.

Phạm Tuấn Triết ký cho hai cô mỗi người một chữ ký thật to, hai cô gái trẻ vui như hoa nở, họ ở lại một hồi lâu mới rời đi.

Vốn dĩ ở chợ này ban đầu đều là những người ở độ tuổi trung niên, người trẻ tuổi rất ít, dù sao người nấu cơm trong nhà đều là các mẹ các bà, người trẻ tuổi đa số đều đi làm hoặc là sinh viên, ngay cả người trẻ tuổi muốn nấu cơm chay, mua đồ này nọ cũng đều thích đi siêu thị lớn, rất hiếm khi về chợ mua đồ.

Nhưng hôm nay lại khác, sau khi hai cô gái trẻ vừa đi, lại có một làn sóng người trẻ tuổi, có nam có nữ, bọn họ đều nhắm tới một mục tiêu- mua bắp ngô.

Trên thực tế mua bắp ngô cũng chỉ là một cái cớ, đến xem thần tượng nhà mình, tiện lấy luôn chữ ký mới là mục đích chính.

Như vậy, tổng cộng hai sọt bắp ngô đã bị nhóm fans tới xem thần tượng mua sạch trơn.

Còn một số fans đến chậm thì không mua được bắp ngô, thất vọng tiếc nuối hướng ánh mắt trông mong về phía thần tượng của mình, mong có cơ hội tiến lên xin chữ ký.

Điều khiến cho Thẩm An An thích thú là cô nghĩ mình chỉ là ngôi sao nhỏ tuyến mười tám không tiếng tăm, chắc hẳn không có ai tìm cô xin chữ ký, không ngờ rằng sau khi hai cô gái trẻ đến đây, so với Phạm Tuấn Triết thì fans hai bên không khác biệt lớn lắm.

Cô gái nhỏ mặc T-shirt váy xếp ly in ra một tấm ảnh trong máy tính, đôi mắt mong chờ nhìn Thẩm An An:

"An An, chị có thể ký tên cho em không, em là fans của cô, em thật sự thích chị lắm.

Bạn đồng hành của cô bé cũng vậy, lấy một cuốn sổ ra, nhìn Thẩm An An nói: "Em cũng là fans của chị, chị ký tên cho bọn em nhé.

Từng có rất nhiều fans gặp Thẩm An An xin ký tên, nhưng mà sau khi xuyên sách, cô lại trở về làm nghệ sĩ nhỏ tuyến mười tám, bắt đầu làm lại tất cả, anti fan nhiều hơn fan chân chính, mỗi ngày đều khó khăn.

Nhưng mà bây giờ, nhìn thấy hai cô gái nhỏ trước mắt, hai cô gái chân thành nhìn cô, xin cô cho chữ ký, Thẩm An An cảm nhận được niềm vui không thể giải thích, hai cô gái nhỏ này khiến cô yêu thích giống như La Nguyệt vậy.

"Được rồi, các em muốn ký cái gì?

Thẩm An An sảng khoái đồng ý, cầm lấy cây bút hai cô gái chuẩn bị sẵn, viết lên lời chúc phúc chân thành, ký tên thật ti cho mỗi người.

Hai cô gái nhỏ rất vui vẻ, vẻ mặt tươi cười nói với Thẩm An An: "An An, chị xinh đẹp như vậy, lại thông minh, có năng lực, chúng em luôn ủng hộ chị."

Thẩm An An vô cùng cảm động.

Sau đó, nhân viên của ê kíp chương trình theo dõi thấy người tới ngày càng đông, lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lại sợ ảnh hưởng những người buôn bán khác bên cạnh, vội tiến lên đưa năm vị khách thoát ra khỏi vòng vây của fans, hộ tống họ lên xe, rời khỏi chợ.

Xe đang chạy trên đường, Thẩm Gia Hân hỏi Thẩm An An đang ngồi bên cạnh: "Hôm nay chúng ta bán được bao nhiêu tiền?"

Thẩm An An lấy tiền thu được ra phân loại, toàn là tiền giấy mệnh giá mười tệ hai mươi tệ, có tờ năm mươi tệ, cuối cùng cô phân loại rõ ràng, báo cáo với mọi người.

"Hôm nay chúng ta bán được tổng cộng hai trăm bốn mươi tệ."

Phạm Tuấn Triết làm phép tính:

"Hai tệ một ký, chúng ta bán được hai trăm bốn mươi tệ, hai sọt bắp ngô của chúng ta là một trăm hai mươi ký."

Trần Thần nói: "Hai sọt bắp ngô lớn như vậy mới được hai trăm bốn mươi tệ. Số tiền này kiếm được quá vất vả."

Thẩm An An cười nói: "Không phải hai trăm bốn mươi tệ, lúc trước anh Lý đã nói, còn phải trừ hao, chúng ta kiếm được thực sự không phải hai trăm bốn mươi tệ."

Bị nhắc đến tên anh Lý rất nhanh lấy tiền ra: "Được rồi được rồi, bắp ngô cũng bán hết rồi, thu vốn một nửa, mọi người bán được hai trăm bốn mươi tệ, thu vốn một trăm hai mươi tệ."

"Ai, phần vốn của anh cao quá nhỉ?"

Phạm Tuấn Triết không phục kêu lên.

Lý Ca liếc anh ta một cái: "Sao lại cao?"

Trần Thần nói: "Anh đã thu một nửa."

Anh Lý giơ ngón tay lên tính toán với anh ta: "Lại đây, chúng ta tính toán kỹ một chút, bắp ngô này, mới đầu phải có hạt ngô giống, mua bằng tiền đó, sau khi mua đem về trồng, còn phải có nhân công, còn phải phòng sâu bệnh vân vân, tính toán một loạt xong, thu vốn một nửa không tính hơn, phải biết rằng nếu thời tiết không đẹp, bắp ngô không thu hoạch được, đừng nói trừ vốn, còn có thể bị lỗ."

Thẩm Gia Hân nói: "Anh Lý, anh cũng quá khôn ranh rồi, theo cách tính toán của anh, thật sự anh không nên làm người dẫn chương trình, anh nên đi làm ông chủ mới đúng, người khác chắc chắn không tính toán qua mặt anh được."

Anh Lý cười ha hả: "Đề nghị này của cô hay đó, sau khi chương trình quay xong, tôi phải đi mở cửa hàng làm ông chủ, nhưng mà tôi cần cô góp cổ phần, đầu tư."

Thẩm Gia Hân chỉ vào anh ta lắc đầu:

"Xem đi, xem đi, cách tính toán này, có bao nhiêu người tính qua được anh hả!"

Thẩm An An cũng miễn cưỡng chia nhiều tiền như vậy cho anh Lý, bọn họ vất vả một ngày mới được chút tiền ấy, lập tức phải chia ra một nửa, dù là ai cũng không muốn.

"Anh Lý, chúng ta thương lượng một chút, anh thu ít tiền hơn đi."

Mỗi lần anh Lý nghe Thẩm An An nói chuyện đều đau não, anh ta luôn cảm thấy sẽ bị cô phản lại.

"Cô, cô muốn đưa bao nhiêu?"

Anh Lý cau mày nhìn Thẩm An An, lưỡi lắp bắp.

Thẩm An An cười, tính toán giống như Lý Ca vừa làm: "Anh xem, sáng hôm qua chúng tôi đến, sau đó đi ngay theo ê kíp chương trình lên núi, suýt chút nữa bị anh lừa chạy huấn luyện dã ngoại, đây là cố ý hãm hại chúng tôi. Thật vất vả chúng tôi mới tới được trang trại. Các anh ngay cả cơm trưa cũng không chuẩn bị cho chúng tôi, phòng ở chỉ có bốn phòng, đồ ăn mỗi thứ cũng chỉ năm phần. Người xem đều nói ê kíp chương trình của bọn anh quá keo kiệt, so với ê kíp chương trình bên cạnh, quả thực khác một trời một vực. Anh cũng không thể đối xử tệ với nhóm chúng tôi. Chúng tôi cực khổ thu hoạch bắp ngô dưới nắng, lại cực khổ đưa đến chợ bán lấy lời, thật vất vả mới kiếm được ít tiền. Anh không thể học theo Dương Bạch Lao ức hiếp chúng tôi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát."

Khì khì, tất cả mọi người không khỏi bật cười.

"Đó là sự thật, anh Lý, anh đã đi quá xa rồi."

"Nếu còn bắt nạt chúng tôi sẽ báo cảnh sát."

"Bây giờ là xã hội hòa bình và văn minh."

"Phát huy giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội."

"Ha ha ha ha…"

Anh Lý chỉ tay vào Thẩm An An, run run: "Tôi nói không lại cô, cô nói cô đưa được bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu."

"Tôi cảm thấy ít nhất anh phải để lại hai trăm tệ cho chúng tôi. Chúng ta có năm người, mỗi người bốn mươi tệ."

Thẩm An An tính toán rất rõ ràng.

Lý Ca lắc đầu: "Không được không được, chủ vườn ngô nói với chúng tôi, ít nhất bắp ngô cũng bán được một tệ một ký, đưa cô bốn mươi tệ thì không đủ, tôi tính ba mươi tệ cho mỗi người, cô đưa chín mươi tệ cho tôi, tôi còn muốn quay về công tác."

"Thỏa thuận nhé."

Thẩm An An sợ anh Lý đổi ý, đồng ý nhanh như bay, cô quay đầu nói với mọi người: "Tất cả mọi người đều đã nghe thấy, chúng ta phải phòng anh Lý đổi ý."

"Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi."

Vài người khác đồng thanh nói.

Lý Ca, người cảm thấy lại bị tính toán:

"…"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK