• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khán giả bắt đầu bàn tán điên cuồng.

“Thẩm An An vừa nói chuyện điện thoại với mẹ cô ấy.”

“Tuy rằng tôi không nghe mẹ Thẩm nói gì, nhưng Thẩm An An nói rằng cô đã có, bà ấy có thể giữ nó cho riêng mình. Điều đó khiến tôi cảm thấy hơi giống những gì mẹ tôi nói khi đưa chi phí sinh hoạt cho tôi.”

“Đúng vậy, tôi cũng có cảm giác này, nhưng Thẩm An An đã là ngôi sao rồi, dù cho tuyến 18 chỉ có chút tiếng tăm, cũng kiếm được không ít tiền, còn cần chi phí sinh hoạt từ gia đình sao? Có phải làm quá không?”

“Chuyện này còn phải lấy mẹ ra lăng xê sao? Tôi nhận thấy trước đây cô ấy hẳn là không kiếm được tiền, chuyện người đại diện Tưởng Hồng Mai hãm hại, cũng không phải mọi người không biết, Thẩm An An và Tưởng Hồng Mai đã chấm dứt hợp đồng trong hòa bình, đối với bên ngoài nói là chấm dứt hợp đồng trong hòa bình, ai biết sau lưng rốt cuộc đã phải bồi thường bao nhiêu tiền.”

“Nhắc đến mới nhớ, An An nhà chúng ta thật đáng thương mà.”

“Mấy người xem cô ấy gục đầu nửa ngày không nói chuyện kìa, chắc chắn là rất đau khổ, tôi muốn đến ôm cô ấy một cái.”

“An An, đừng khóc mà, chúng ta hãy đứng lên tiếp tục phấn đấu, cố lên!”

“Tôi tin tưởng cô sẽ ngày càng tốt hơn.”

Các fans nói những lời an ủi và cổ vũ Thẩm An An ở phần bình luận của khán giả.

Như cảm nhận được điều gì đó, Thẩm An An ngẩng đầu nhìn về phía camera.

Khoảnh khắc cô ngẩng đầu lên, tuy rằng khuôn mặt dễ nhìn nhưng lại không có biểu cảm gì, góc nhìn đó vẫn là một góc độ khá khó, nếu không phải có vẻ ngoài ưa nhìn, tại góc chết này, chắc chắn sẽ làm fan hâm mộ yêu nhan sắc thất vọng.

Cũng may Thẩm An An thật sự có nhan sắc, dù nhìn ở góc độ nào cũng rất xinh đẹp, hơn nữa cô vừa mới nói chuyện điện thoại với mẹ xong, tâm trạng cũng có chút thay đổi, tuy rằng không khóc, nhưng hốc mắt cô vẫn có hơi nước đọng lại, sáng lấp lánh trong đôi mắt.

Trong mắt fans, nhìn thấy dáng vẻ này qua kênh phát sóng trực tiếp, bọn họ bắt đầu gào thét điên cuồng.

“Wow, đẹp quá đi.”

“Aiya, tôi chết đây.”

“An An nhà chúng ta xinh đẹp quá, ba trăm sáu mươi độ không góc chết, cũng không sợ góc chết.”

“Đôi mắt ngân ngấn nước làm người ta say mê, lại làm cho người ta đau lòng thương tiếc, tôi yêu cô ấy, muốn ôm cô ấy một cái.”

“Đừng sợ đừng sợ, mọi chuyện sẽ tốt lên thôi, tôi vẫn theo dõi cô.”

“Theo dõi +1”

Chợt Thẩm An An nhớ tới cái gì đó, cô đứng lên, đi vài bước tới cửa, khi mở cửa đi ra ngoài, vừa lúc nhìn thấy Hoàng Nghĩa Đào cũng đang đứng ở hành lang.

“Thầy Hoàng” Thẩm An An mở miệng chào trước một tiếng.

Hoàng Nghĩa Đào nhìn cô gật đầu một cái.

Thẩm An An tiến về phía trước, nói ra thắc mắc trong lòng mình: “Ông có phát hiện cái gì không ổn không?”

Lúc này Phạm Tuấn Triết cũng từ căn phòng trong góc đi ra, nghe thấy lời nói của Thẩm An An, anh ta tiến lên vài bước, mở miệng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Thẩm An An nhìn hai người, rốt cuộc đàn ông cũng không cẩn thận bằng phụ nữ, cô chỉ vào thời gian trên điện thoại: “Đã giữa trưa hơn mười hai giờ rồi, nhưng không có ai nấu cơm, cũng không có người gọi chúng ta ăn cơm, bữa cơm trưa của chúng ta không có tin tức gì.”

Cô vừa nói xong, Phạm Tuấn Triết lập tức xoa xoa bụng nói: “Tôi đang nghĩ tại sao hơi đói bụng, thì ra đã trễ như vậy.”

“Đi xem có chuyện gì nào.” Hoàng Nghĩa Đào cất bước đi trước, chuẩn bị xuống lầu tìm ekip chương trình hỏi chuyện.

Thẩm An An đuổi kịp bước chân ông ta, ở phía sau nói: “Tôi cảm thấy đây là sắp xếp của ekip chương trình, bọn họ chắc chắn muốn chúng ta tự làm.”

Phạm Tuấn Triết đuổi kịp bước chân cô, cùng cô đi xuống lầu, anh ta ở một bên nói: “Ê kíp chương trình chỉ cho chúng ta hai trăm đồng tiền sinh hoạt phí, bọn họ có sắp xếp dầu muối gạo thịt không? Tôi là người ăn mặn, không có thịt không vui đâu.”

Thẩm An An liếc anh ta một cái, dáng người cao gầy, gầy như vậy nhìn không ra là người ăn mặn.

“Trước hết xem phòng bếp có cái gì dùng được không đã?” Thẩm An An xuống lầu một, cô nhìn trái nhìn phải, tìm được hướng phòng bếp, lập tức đi vào, Phạm Tuấn Triết nghĩ nghĩ rồi cũng tiến về phía trước.

“Anh đi xem trong tủ lạnh có gì ăn không, tôi đi xem mấy cái bình bên trong ngăn tủ có gì.” Sau khi Thẩm An An và Phạm Tuấn Triết vào phòng bếp thì phân ra hành động.

Phạm Tuấn Triết đi vài bước đến bên cạnh tủ lạnh, mở ngăn trên tủ lạnh ra xem, tốt lắm, có năm quả trứng gà, năm trái cà chua. Lại mở ngăn dưới tủ lạnh thấy một miếng thịt heo nửa nạc nửa mỡ tầm hai ký. Ngoài ra không có gì khác.

“Bên kia cô có tìm được cái gì không?” Phạm Tuấn Triết ngẩng đầu hỏi Thẩm An An.

Thẩm An An mở mấy ngăn tủ và mấy cái lọ ra xem, buồn cười với những gì tìm được, ê kíp chương trình sắp xếp thật sự quá đáng.

“Rốt cuộc tôi tìm được tổng cộng năm củ khoai tây, năm cây măng tây, một túi gạo nhỏ. Ngoài ra có gia vị dầu muối. Còn có một lọ gừng ngâm ớt, không còn gì khác nữa.”

Chỉ có điều nhiều thứ thế này mà mỗi loại đều có năm phần, xem ra đây là bọn họ tính tổng cộng chỉ có năm vị khách, cho nên chuẩn bị tất cả đều là năm phần, cho bọn họ mỗi người ăn một phần sao?

Tóm lại đây là ê kíp chương trình keo kiệt nhất thế giới, có một không hai!

“Tôi nói ê kíp chương trình này keo kiệt quá mà, năm vị khách nên cái gì cũng chỉ cho năm phần, năm quả trứng gà, năm trái cà chua, năm củ khoai tây, năm cây măng tây, bọn họ có thể kỳ quái hơn không?”

“Không phải cái gì cũng đều vừa vặn năm, rõ ràng chỉ có bốn phòng.”

“Thật sự là không có thứ kỳ lạ nhất, chỉ có thứ kỳ lạ hơn.”

“Chương trình "Kỳ nghỉ của chúng ta" nên đổi thành "Ngày khổ của chúng ta", coi như xong, nhìn xem ê kíp chương trình của người ta ở bên cạnh, ăn sơn hào hải vị, món quý món lạ ngon miệng, ở khách sạn năm sao, phòng VIP xa hoa, thật sự là không so sánh sẽ không có đau thương.”

“Năm vị khách cũng quá đáng thương, muốn chuyển phát nhanh đồ ăn ngon cho bọn họ quá đi.”

“E là có chuyển cho bọn họ, bọn họ cũng không nhận được, toàn tổ tiết mục được chiếm tiện nghi.”

“Tôi nghĩ có phải ê kíp chương trình không đủ kinh phí hoạt động không, không đủ chúng ta có thể huy động vốn, đừng bạc đãi năm vị khách quý chứ...”

Hoàng Nghĩa Đào đi ra ngoài tìm ê kíp chương trình, câu trả lời quả nhiên giống suy đoán của Thẩm An An, phải ăn cơm do chính mình làm, ông ấy cũng chỉ đành quay trở lại.

“Mấy người tìm được cái gì không?”

Hoàng Nghĩa Đào đi đến cửa phòng bếp hỏi.

Trên tay Phạm Tuấn Triết còn cầm cà chua, nhìn thấy hai tay Hoàng Nghĩa Đào trống trơn trở về, anh ta đoán được tính xấu của ê kíp chương trình:

“Anh đi không được gì sao? Bọn họ không ăn cơm sao? Anh không đoạt được chút gì mang về hả?”

Hoàng Nghĩa Đào vừa bước vào phòng bếp, nói: “Bọn họ đang ăn cơm hộp, ba món thịt hai món rau, tôi thật sự muốn lấy, nhưng mà không có nhiều, chỉ làm cho bọn họ ăn.”

Nhân viên chương trình nghe được lời phàn nàn của ông ấy, tất cả đều phì cười.

Trần Thần và Thẩm Gia Hân cũng theo xuống lầu dưới, toàn bộ năm người đã tụ tập tại phòng bếp, lần lượt lấy đồ vật đặt lên trên bàn bếp.

“Bây giờ cũng chỉ có mấy thứ này.” Thẩm An An nói: “Chi bằng chúng ta thảo luận xem nên làm như thế nào?”

Thẩm Gia Hân nhìn trước mặt thấy không có nhiều nguyên liệu nấu ăn liền nói: “Tôi đang giảm cân, tôi có thể ăn ít một chút.”

Phạm Tuấn Triết nói: “Tôi cũng có thể ăn ít thịt đi.”

Hoàng Nghĩa Đào nói: “Tôi không sao cả, chủ yếu là Trần Thần còn cần cao thêm, không thể bạc đãi thằng bé.”

Trần Thần đỏ mặt, vẻ thẹn thùng vô cùng đáng yêu, nói: “Kỳ thực tôi cũng không ăn hết bao nhiêu.”

Thẩm An An đề nghị: “Trước hết chúng ta làm thế này, giải quyết bữa cơm trưa nay trước rồi nói sau.”

“Ừm, được đó.”

“Không thành vấn đề.”

Những người khác cũng không có ý kiến gì.

Thẩm An An liền nói tiếp: “Trứng gà có thể giữ lại, sáng mai nấu lên ăn. Tiếp theo cà chua có năm trái, cũng khá to, chúng ta có thể lấy một nửa số cà chua nấu lên thêm ít thịt nạc nấu thành canh cà chua thịt, còn lại một nửa cắt thành lát, cho thêm đường, làm thành cà chua ngâm đường. Tiếp theo là khoai tây, cũng có thể lấy ba củ khoai tây và số thịt còn lại nấu chung thành thịt hầm khoai tây, còn lại hai củ khoai tây chiên lên, lấy dấm chua làm khoai tây sợi xào dấm. Măng tây có thể chia ra dùng hai lần, xào hai đĩa măng tây. Ngoài ra còn có gừng ngâm ớt, cũng có thể lấy ăn với cơm.”

Hoàng Nghĩa Đào rất tán đồng với sắp xếp của Thẩm An An: “Cách sắp xếp của cô rất tốt.”

Thẩm Gia Hân cũng hùa theo tỏ thái độ: “Tôi cũng cảm thấy tốt lắm.”

Còn lại Phạm Tuấn Triết và Trần Thần cũng không có ý kiến gì.

Thẩm An An cười cười nói: “Tôi chỉ là muốn nói với mọi người là toàn bộ mấy thứ này cũng chỉ đủ cho chúng ta ăn hai bữa trưa và tối của ngày hôm nay. Cho nên ngày mai chúng ta phải nghĩ cách đi ra ngoài tìm đồ ăn.”

Phạm Tuấn Triết nói: “Ê kíp chương trình không phải còn giữ hai trăm tệ cho chúng ta sao?”

Thẩm An An ra vẻ đau khổ nói: “Hai trăm tệ, cũng mua không được cái gì. Đoán chừng sau khi cơm nước xong xuôi, ê kíp chương trình sẽ đến sắp xếp cho chúng ta đi làm việc, cho nên mọi người phải có sự chuẩn bị.”

Chương trình tiếp theo lại bị đoán trúng, ê kíp chương trình: “....”

Cuối cùng Hoàng Nghĩa Đào là người thường diễn vai đế vương, bình tĩnh nói: “Bây giờ chúng ta không nói chuyện về sau, trước hết chúng ta cứ làm cơm trưa ăn cho ngon, nếu ê kíp chương trình đến sắp xếp cho chúng ta đi làm việc, thì chúng ta sẽ đi làm thôi.”

Thẩm Gia Hân cũng nói theo: “Anh Đào nói đúng đó, chúng ta vẫn là nên đi nấu cơm trước.”

Phạm Tuấn Triết đưa tay ra: “Tôi sẽ không nấu cơm, nhưng mà tôi có thể giúp một tay.”

Trần Thần cũng vung tay nói: “Tôi cũng không biết nấu, tôi cũng có thể giúp một tay.”

Thẩm Gia Hân cũng hùa theo nở nụ cười: “Đại khái tôi có thể thái cà chua, cái khác tôi không biết làm.”

Như vậy cũng chỉ còn lại Thẩm An An và Hoàng Nghĩa Đào.

Hoàng Nghĩa Đào hỏi Thẩm An An:

“Tay nghề của cô thế nào? Có thể làm không?”

Thẩm An An khéo léo trả lời:

“Tôi làm được sơ sơ, cũng có thể ăn được.”

Được rồi, kỹ năng nấu nướng của mọi người đều không chênh lệch lắm.

Hoàng Nghĩa Đào nở nụ cười mỉm:

“Quả thực tay nghề của tôi cũng chấp nhận được.”

Ở nhà ông ấy cũng không mấy khi phải nấu cơm, không nghĩ tới trong chương trình lại phải tự mình nấu.

Thẩm An An suy nghĩ một chút, đành nói: “Bữa trưa hôm nay chúng ta ăn cà chua ngâm đường và canh cà chua thịt là được rồi, còn lại măng tây xào, khoai tây thái sợi và thịt kho khoai tây giữ lại cho bữa tối.”

Hoàng Nghĩa Đào nói: “Cái này chỉ có thể giao cho cô làm.”

“Được.” Thẩm An An dứt khoát gánh vác trọng trách này.

Hoàng Nghĩa Đào nhìn nhìn: “Tôi đi vo gạo nấu cơm, may mà có nồi cơm điện.”

Nếu không có nồi cơm điện, muốn ăn cơm càng khó khăn hơn.

Thẩm Gia Hân cũng xung phong nhận việc nói: “Tôi đi thái cà chua.”

Phạm Tuấn Triết và Trần Thần nhìn nhau rồi mở miệng nói: “Vậy chúng tôi làm gì?”

“Tạm thời chắc là không có việc gì làm.” Thẩm An An nói.

“Không phải còn cần thái thịt sao?” Trần Thần hỏi.

Thẩm An An giương mắt nhìn về phía anh ta: “Ở nhà anh từng thái qua chưa?”

Trần Thần lắc đầu như bé ngoan: “Chưa từng làm.”

“Vậy thì anh đừng thái, lỡ như thái trúng tay sẽ không tốt, giao cho tôi đi.” Thẩm An An thật sự không dám để cho anh ta làm, vội nhận việc này.

Phạm Tuấn Triết nhìn thấy bên cạnh bày biện măng tây, anh ta cầm lấy hai cây măng tây to nhất, cười nói: “Tôi đi rửa cái này.”

Tất cả mọi người đã phân chia công việc, cũng chỉ còn lại Trần Thần không có việc gì, vừa lúc Hoàng Nghĩa Đào vo gạo xong đi tới, vỗ vỗ bả vai anh ta, dịu dàng nói: “Chỗ này không cần con giúp, bọn ta có thể làm tốt, con về phòng đọc sách đi, chờ ăn cơm ta sẽ gọi con.”

Trần Thần còn đang học lớp 11, năm sau là lớp 12, bài vở nặng nề, khi đến ghi hình chương trình cũng mang theo các loại sách giáo khoa tới, không thể ngừng học tập.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK