Trò chuyện cùng anh 30 phút cũng phải bắt anh trở về nhà vì đã muộn, lái xe xa sẽ nguy hiểm.
Ngô Thùy Dương nằm trên giường mãi vẫn không thể nào bình tĩnh lại được, đành lấy điện thoại nhắn tin cho Uyên.
Tin nhắn vừa được gửi đi, Trịnh Tú Uyên liền gọi video tới.
“Cuối cùng là yêu nhau rồi hả?”
“Ừ, tự nhiên có người yêu, lạ quá!”
“Không sao, chúc mừng, chúc mừng! Để tao đi kiếm chỗ đi ăn nào.”
Ngô Thùy Dương: “Chưa lấy lương TT”
“Không quan tâm lắm.”
Ngô Thùy Dương: “…”
Thùy Dương tắt điện thoại rồi chui vào trong chăn để bình tĩnh lại một chút.
Đêm nay chắc cô không thể ngủ nổi…
Sáng hôm sau, lúc tỉnh dậy Ngô Thùy Dương liền cầm điện thoại lên xem, bạn trai cô đã gửi tin nhắn cách đó 1 giờ trước, đúng hơn là từ lúc lên máy bay đến lúc xuống máy bay, và cả đi về đến Gaming house và lại di chuyển đến chỗ quay quảng cáo, anh đều báo cáo từng việc một.
Ngô Thùy Dương đọc từng cái, cười ngây ngốc.
Vừa ngủ dậy đã thấy ngọt ngào rồi.
Cô soạn lại mấy chữ gửi lại cho anh: “Có quay cùng với bạn nữ nào xinh hong?”
Cứ nghĩ anh đang bận, nhưng rất nhanh đã thấy anh trả lời: “Anh không để ý, tâm trí để hết ở nhà bố Nam mẹ Hạnh rồi.”
Ngô Thùy Dương: “Anh quan tâm đến Tiểu Duy nhà em sao?”
Đặng Minh Duy: “…”
“Tiểu Duy” của Ngô Thùy Dương nói là con chó nhà cô nuôi.
~~~
Buổi trưa ăn cơm, Ngô Thùy Dương bình thường điện thoại luôn để trên phòng, ít khi xem điện thoại khi ở nhà, nhưng lần này lại đem theo cả điện thoại xuống để trên bàn ăn cơm.
Cũng không biết làm gì, nhưng thi thoảng nhìn một chút xem có tin nhắn của bạn trai hay không.
Bố ở lại cơ quan, buổi trưa không về, lúc 3 mẹ con ăn cơm, tự nhiên mẹ hỏi:
“Bắp có bạn trai bao giờ thế?”
Ngô Thùy Dương suýt sặc, cô vốn chưa định nói cho mẹ, để vài hôm nữa rồi nói cũng chưa muộn, thế nhưng mẹ hỏi bất ngờ quá, cô không kịp ứng phó.
Cô liếc nhìn Tùng Dương, nhưng thằng bé nhìn cô bằng ánh mắt vô tội, tức là không phải Tùng Dương nói.
Ngô Thùy Dương không dám nhìn mẹ, giả vờ hỏi lại: “Dạ?”
“Tối qua mẹ nghe tiếng chó cắn một lúc, liền mở camera lên xem ngoài cổng.”
Ngô Thùy Dương: “…”
Cô nhất thời cứng họng, không biết nói gì.
Nhớ đến camera, Ngô Thùy Dương lại thấy xấu hổ, lúc tỏ tình, anh hôn cô, nhất định trong camera xem lại rất rõ, trong oto thì chắc sẽ không thấy, nhưng đến lúc anh chuẩn bị về, còn nhất định đòi ôm rồi lại hôn.
Mà rõ ràng mẹ cũng không nói đã thấy những gì, thực gì nếu muốn thấy cái gì đều có thể thấy khi xem lại camera.
Nhất định lát cô cũng sẽ xem lại rồi cắt đoạn đó ra gửi cho Đặng Minh Duy, đe dọa anh, nói bố mẹ rất không thích anh có những hành động rất là không được như thế với con gái của bố mẹ ngay trước cổng nhà.
Bố mẹ chưa bao giờ từng cấm cô yêu đương, ngay cả khi cấp 3, nhưng lúc trước mẹ có từng nói là mới năm nhất, tốt nhất vẫn nên tập trung học thì hơn.
Ngô Thùy Dương thầm nghĩ, hôm qua vừa thi hết môn cuối cùng của kỳ 2 năm nhất, tính ra là hết năm nhất rồi thì có bạn trai chắc cũng không sao.
“Con, mới có bạn trai… hôm qua ạ!”
Mấy chữ cuối cô cố tình nói bé lại, tự nhiên thấy ngại ngùng.
Tùng Dương nhớ lại cuộc gọi tối qua, lại thêm việc Thùy Dương nhận mới có bạn trai tối qua, thì chỉ có thể là tối qua idol của cậu đã tỏ tình với chị, liền hỏi: “Chị với anh Estella yêu nhau rồi à?”
Ngô Thùy Dương liếc nhìn em trai, có thể nào nói bớt lại một câu không?
Rõ ràng cô đang ngại không biết nói gì, lại còn cứ cố tình hỏi.
Mà mẹ lúc này thì rất ngạc nhiên, Tùng Dương luôn treo trên miệng cái tên Estella, như một idol của thằng bé nên mẹ không còn xa lạ gì với cái tên kia.
Tức là bạn trai của Thùy Dương là một người nổi tiếng, cũng rất đẹp trai.
Con gái lần đầu tiên có bạn trai, mẹ vẫn muốn quan tâm hỏi han một chút:
“Bạn trai thi đấu game sao?”
Ngô Thùy Dương lại gật gật đầu.
“Bạn trai nổi tiếng như thế, lại còn đẹp trai, con có giữ nổi không?”
Mẹ hỏi đúng cái câu mà cô đã luôn tự hỏi bản thân, sau cùng vẫn là trốn tránh không có câu trả lời.
Ngô Thùy Dương giọng lí nhí: “Con cũng không biết ạ!”
“Chỉ là sợ con yêu người nổi bật như thế, nếu có chia tay thì con cũng là người buồn nhất. Mẹ hỏi như thế để xem phản ứng của con như thế nào, nhưng đúng là con không tự tin trong mối quan hệ này.”
Dừng lại vài giây, mẹ lại nói tiếp: “Bố mẹ nuôi con gần 20 năm, dành cho con những thứ tốt đẹp nhất. Con xem, con xinh đẹp, giỏi giang, có thể hát hay lại múa đẹp, cũng có thể chơi nhạc cụ, còn biết nấu ăn, tính tình cũng tốt, không có gì để phải tự ti cả. Đừng cho rằng mình không xứng đáng với người ta như thế. Dù sao con còn trẻ, cái gì vui vẻ thì con cứ ưu tiên. Cứ vui với những gì hiện tại là được, nghĩ nhiều để làm gì? Tuy nhiên, mẹ luôn hy vọng con vẫn giữ đủ lý trí, không cho phép ai chà đạp lên lòng tự trọng của con. Yêu đương thì nhất định phải nghiêm túc, nhưng cũng đừng yêu mù quáng, đừng lãng phí thanh xuân của mình.”
Ngô Thùy Dương chỉ dám gật gật đầu, mẹ nhìn qua cũng thấu hết tâm tư của cô rồi, cái gì cũng biết.
“Con cảm ơn mẹ ạ. Mẹ yên tâm, kỳ này con vẫn cố gắng có học bổng, chắc chắn vẫn giữ GPA 4.0”
Tự tin như thế bởi vì điểm thi kết thúc hoc phần vừa rồi hầu hết các môn cô đều đạt điểm tuyệt đối, mà điểm thành phần thì cũng đều cao.
Vừa ăn cơm vừa trò chuyện tiếp với mẹ, cái gì Ngô Thùy Dương cũng đem kể hết, kể về lý do tại sao gặp nhau, kể Đặng Minh Duy đã đối tốt với cô như thế nào, cũng kể luôn về gia đình của anh cho mẹ yên tâm.
“Thi thoảng lại gặp mẹ của bạn trai, xem ra cũng áp lực nhỉ?”
Ngô Thùy Dương lắc lắc đầu: “Cô kiểu như rất tôn trọng quyền riêng tư của con cái nên không hề nhắc đến một chút nào về bạn trai con với con cả. Vẫn đối xử với con chẳng khác gì lúc trước cả, nên con cảm thấy thoải mái.”
Cuối cùng là ai cũng thoải mái và vui vẻ, chỉ có mỗi cô là suy nghĩ nhiều. Ngôn Tình Hay
Mà cùng lúc đó, ở trong nhóm “Hội những người anti Estella”, tin nhắn từ YT Athelstan - Nguyễn Minh Tùng, đội trưởng của YT Gaming vừa gửi một hình ảnh một cốc cafe thương hiệu Starbucks kèm tin nhắn: “Mọi người nhanh tay liên hệ Estella để được nhận cafe nhân lúc tâm trạng em mình đang vui vẻ nha.”
Rất nhanh sau đó, các tuyển thủ của YT Gaming cũng gửi những tấm hình xác nhận đã nhận được cafe của Đặng Minh Duy mua.
Cả team vẫn đi quay chưa xong.
Thu Hà: “@Bé Dương, cảm ơn em nhé!”
Sau đó, tất cả mọi người còn lại đều tự hiểu lý do tại sao Đặng Minh Duy lại mua cafe cho mọi người, liền gửi mấy tin nhắn chúc mừng đứa em cuối cùng cũng có danh phận.
Ngô Thùy Dương: “…”