• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yến Tử Minh cảm thấy thế nào, cũng chỉ có mình anh ta biết.

Bùi Ôn Hạ và Yến Tử Chu biểu diễn một bài hát có tone không cao cũng không thấp. Cậu không thể lên nốt cao cũng không hát rap được, cho nên chọn một bài không quá khó cho cả hai, nhưng giai điệu du dương, trầm lắng. (Tham khảo: Như Anh Đã Thấy Em)

Bài hát sẽ không quá đặc sắc nếu màn trình bày không có điểm sáng. Tuy nhiên vào đoạn cuối, Bùi Ôn Hạ vừa mới cất giọng, cả khán phòng lập tức trở nên náo nhiệt. Vũ khí bí mật mà cậu đã cất công luyện mấy ngày.

“Wow!”

“Không tin được luôn!”

“Bùi Ôn Hạ hát được cả giọng nữ?”

“Nghe ngọt vãi!”

“Chắc hát nhép thôi…”

“Cũng có hay lắm đâu!”

Mộ Lăng Thần rũ mắt lắng tai, cười mỉa: “Hát nhép được trình độ này, vẫn hay hơn một số người.”

Tần Sở Hàn: “Không phải nhép đâu.” Âm vực rõ ràng là của cậu, chỉ là hơi biến hóa nhu mì một chút.

Diệp Lạc Dương khinh bỉ: “Hát được như người ta không mà bày đặt ra vẻ?”

“…”

Tiếng bàn tán im bặt. Quan hệ của Bùi Ôn Hạ và bọn họ không thân thiết kia mà?

Bộp bộp bộp!

Tiếng vỗ tay vang lên từ hàng ghế khán giả, người nhà của các thực tập sinh chủ yếu đến đây ủng hộ cho con em mình, vậy mà lại bị show diễn hấp dẫn, quên mất mục đích chính.

Hay thì khen, dở thì chê là điều hiển nhiên.

Kết thúc phần của mình, hai người Bùi Ôn Hạ được MC Diệp Hòa Ngọc giữ lại trò chuyện vài câu, cậu còn được ban giám khảo yêu cầu hát chay một đoạn bằng giọng nữ. Cậu cũng không ngu, đi được đến bán kết dựa thực lực của mình, sao phải gian lận.

Không ai dám nói Bùi Ôn Hạ hát nhép này kia nữa, mặt đều bị vả sưng lên rồi.



Buổi tối.

Phòng tập riêng.

Đến khi người cuối cùng biểu diễn thì phần ghi hình hôm nay cũng kết thúc. Tổ chương trình cho thực tập sinh nghỉ 4 ngày để bọn họ có thể set up sân khấu vòng chung kết.

10 thực tập sinh có số vote cao nhất được đi tiếp sẽ được công bố vào ngày nghỉ thứ 2.

Được nghỉ nhưng cả đám không có kế hoạch gì, thế là vào phòng tập, luyện tập.

Bùi Ôn Hạ duỗi chân, thắc mắc: “Nhóm nhạc debut lần này cũng sẽ có 5 người?”

Mộ Lăng Thần dừng bút viết: “Bên phía PD* vẫn chưa công bố chính thức số lượng, nhưng bình thường đều là số lẻ.”

Ba người, năm người hoặc bảy người tạo thành một nhóm.

*PD (Project Director) khác với đạo diễn, giống như tổng phụ trách dự án, làm được nhiều khâu, có quyền lên tiếng hơn.

Diệp Lạc Dương suy đoán: “Em nghĩ là 7 người.”

Bùi Ôn Hạ nhận lấy cốc nước từ tay Đường Hiểu Vi, uống một ngụm: “Tại sao không phải là 5?”

Mộ Lăng Thần cũng xin Đường Hiểu Vi một cốc: “Bởi vì đây là show lớn, nhiều người debut hơn thì khả năng thương mại cũng nhiều.”

Bọn họ nổi tiếng đồng nghĩa với việc kiếm được rất nhiều tiền, ngoài bốn người các anh ra, Kỳ Ân, Tống Hoài Sâm hay Bùi Ôn Hạ đều có nhiệt độ cao. Bên phía công ty cũng không phải làm từ thiện, lợi dụng và bị lợi dụng hoặc là hợp tác đôi bên cùng có lợi.

Giới giải trí có thể nâng một người lên tầm cao mới, cũng có thể vùi dập sự nghiệp của một người. Cho nên bốn người Mộ Lăng Thần đều chỉ kí hợp đồng làm việc với người đại diện, cũng chưa bàn tới hợp đồng làm việc lâu dài với H.V.

Bùi Ôn Hạ độ hot có thể không so được với Kỳ Ân nhưng cũng đang nổi lên từng ngày.

Cạch!

Cửa phòng tập bị mở ra từ bên ngoài, Tần Sở Hàn bước vào trong, dẫn theo đội ngũ quay phim và Hạ Vân Sương đang livstream, nói với mọi người: “Anh, có kết quả vòng 4.”

[Wow! Đây là phòng tập của mấy ảnh!]

[Đẹp trai quá!]

[Bùi Ôn Hạ cũng có ở đây??]

[FStar đã rã lâu rồi, nhưng hình như mọi người vẫn…]

[Nhớ vãi! 5 người trên sân khấu ở buổi live đầu tiên, ai cũng đẹp!]

[Ôn Hạ cute phết!]

[Đúng đúng! Rớt tròng mắt nữa chứ! Ha ha!]

[Công ty quản lý làm ăn kiểu gì chán!]

[Sắp có nhóm mới rồi, đừng cắn mãi quá khứ giùm cái!]

[Kỳ Ân đã get một vé vào chung kết!]

[Fans Ân điểm danh! Mong Ân được làm việc chung với bốn anh!]

Đợt công bố kết quả vòng 4 và chủ đề vòng chung kết sẽ được công khai bằng cách livestream. Dưới ánh mắt của người xem, thì sẽ không có chuyện gian lận.

Hạ Vân Sương quay ống kính về phía sau, ổn định góc quay rồi mới nói: “Chào mấy đứa, đã có kết quả vote, sẽ có người dừng bước ở đây, cũng có người sẽ được đi đến cuối cùng. Mấy đứa có căng thẳng không? Chia sẻ cảm nhận với người xem một chút?”

Mộ Lăng Thần cười tươi như hoa nhìn thẳng ống kính: “Thú thật thì em có chút căng thẳng, đối thủ đều mạnh. Hiểu Vi, Lạc Dương, Sở Hàn và Ôn Hạ đều là những đối thủ xứng tầm, nhưng em cũng đã làm hết sức mình. Dù có bị loại thì em cũng chịu phục, sẽ ủng hộ các anh em qua màn ảnh.”

Mộ Lăng Thần vòng nào cũng có số vote khả quan, không nằm ngoài top 3 các thực tập sinh có tiềm năng.

“…” Nghe là biết xạo.

[Ôi đẹp trai!]

[Tui biết là ổng xạo sự, nhưng người đờn ông này thật thú vị.]

Đến phiên Bùi Ôn Hạ, cậu cũng trung quy trung củ trả lời: “Căng thẳng, mọi người đã vote cho tôi rất nhiều nên tôi rất có lòng tin. À thì, nếu bị loại thì lại debut ở show khác, tôi sẽ không phụ kì vọng của mọi người.”

[Má sẽ vote cho con, con yêu!]

[Bé Hạ có tài, không phế, không loại!]

[Tổ chức thành đoàn đi mua vé xem chung kết thôi chị em!]

Hạ Vân Sương thích thú, hỏi dồn: “Nếu ở show khác em cũng bị loại thì sao?”

Bùi Ôn Hạ suy nghĩ: “Bỏ cuộc, làm shipper.”

“??”

[??]

Là không phụ sự kỳ vọng dữ chưa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK