• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùi Ôn Hạ và Đường Hiếu Vi cũng không có hôn, do góc nhìn của Diệp Hòa Ngọc cộng thêm cậu nhắm mắt cho nên mới có hiểu lầm nhỏ.

Có điều, camera cũng không phải để chưng, đạo diễn cảm thấy rating đợt này có thể bùng lên nữa. Gắn máy quay nhiều, cũng có lợi thật.

Bùi Ôn Hạ nhanh chóng tiến vào sân khấu sau khi nhạc đã lên, bắt đầu cất giọng hát. Vì có thể phát âm thật chuẩn từng chữ, cậu đã đăng ký học online vài lớp cấp tốc, còn nhờ Tần Sở Hàn chỉ thêm, chỉ học những từ có trong bài hát. May mà thời gian cũng đủ để luyện tập, không đến nổi hát khó nghe.

Đôi mắt nửa khép hờ, đứng nghiêng người trước sân khấu, tay cầm micro ổn định, tư thế thẳng như là trúc, làm người ngước nhìn.

Xinh đẹp đến nổi lóa mắt, dù biết cậu là nam, nhưng vẫn chỉ biết khen hai chữ xinh đẹp.

Khán giả xem đến trực tiếp, người xem trên kênh livestream đều ồn ào nhốn nháo, bình luận, tặng hoa tặng nhà nhiệt tình.

Bùi Ôn Hạ người đã đẹp, hát cũng hay quá nha!

[Tui hối hận vì không mua được vé!]

[A a a! Đẹp xỉu!]

[Giọng nữ của bé Hạ mềm thế!]

[Muốn làm cái bông trên đầu ẻm!]

[Vote vote vote!]

[Có phá sản cũng để ẻm Debut!]

[Wow, toàn đại gia!]

[Mắt ẻm hơi đỏ ha??]

Vì đang hát cho nên Bùi Ôn Hạ không thể đưa tay lên lau mặt, bụi bay vào mắt đúng thật là rất khó chịu, đôi mắt cậu nhoi nhói, hốc mắt cũng đỏ lên.

Đến đoạn điệp khúc, cậu nhịn không được phản ứng sinh lý bình thường, hốc mắt ươn ướt, rơi nước mắt.

Bùi Ôn Hạ vừa khóc vừa hát, mỹ nhân rơi lệ, ai thấy đều xiêu lòng. Kết hợp với lời bài hát gây thương cảm của một người đã đánh mất người quan trọng, càng thêm xúc động khó tả.

Khán giả ở hiện trường người thì rơm rớm nước mắt, người thì đưa tay che miệng, bị cảm động lan đến. Ai trong đời mà không một lần lụy tình.

[!!?]

[Khóc rồi??]

[Hu hu hu! Bé Hạ khóc tui cũng khóc theo!]

[Bài hát quá cảm động, em ấy cũng hát nhập tâm đến nổi khóc luôn!]

[Tui cũng muốn đưa em về lần cuối…]

[Bé Hạ khóc lên cũng xinh nữa! Tui lụy lắm rồi!]

[Tui có khăn tay, nhưng không thể đưa! Hụ hụ!]

[Tuyệt vời quá, tui khóc ròi!]

[Ẻm khóc nhưng tui lại thấy hưng phấn??]

[Báo cáo rồi, khỏi cảm ơn!]

Nhạc nền kết thúc hồi lâu mới có những tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên. Bùi Ôn Hạ cả khuôn mặt đều đỏ, cúi đầu chào khán giả, ủ rũ. Cậu vậy mà khóc ngay trên sóng truyền hình, mất mặt quá.

Diệp Hòa Ngọc đi đến, chìa ra một cái khăn tay, anh cũng xúc động không kém khán giả: “Cảm ơn bài hát của em, rất xúc động. Em có lời bày tỏ gì với mọi người không?”

Cậu nhận lấy khăn tay nhưng không lau, chân thành nhìn người xem: “Để mọi người có trải nghiệm âm nhạc không hay lắm, xin lỗi ạ.”

Diệp Hòa Ngọc trìu mến nhìn: “Không sao không sao, đến anh cũng khóc mà.”

Bùi Ôn Hạ ngạc nhiên: “Anh cũng bị bụi bay vào mắt?” Vậy không trách cậu, tại sân khấu.

“??”

[??]

Anh cũng bị…?

Bụi bay vào mắt?

Không khí tại hiện trường đọng lại, tiếng thút thít cũng im bặt.

Bùi Ôn Hạ: “??” Là sao vậy?

Khán giả: Có cảm giác bị lừa tình.

[…Đâu phải khi không mà người ta gọi ẻm là Bùi Ngố.]

[Cũng quá trùng hợp đi!]

[Làm bộ làm tịch, không bằng một góc của Kỳ Ân!]

[Nói mà, Bùi Ngố nó bày đủ thứ trò câu vote đấy!]

Cậu cảm thấy mình nên nói gì đó: “Sau cánh gà có nhiều bụi kim tuyến, mọi người nên cẩn thận.”

“…” Đứa nhỏ thật là thiện lương.

[…Ra là sự cố.]

Diệp Hòa Ngọc đột nhiên nhớ lại một màn đã thấy: “A, vậy ra lúc nãy em và Hiểu Vi…” Không có hôn?

[Là sao?? Anh Ngọc đừng lắp lửng thế!]

[Cầu biết chi tiết!]

[Hai người họ làm gì??]

Bùi Ôn Hạ thành thật đáp: “Bụi vào mắt, anh ấy thổi cho tôi.” Cậu vô trong được chưa nhỉ?

[Cái từ ‘thổi’ này, có chút sắc…]

[Nhỏ ở trên, liêm sỉ.]

[Cảm ơn anh Ngọc, cơm chóa ngon lắm!]

[Bé Hạ đáng yêu vãi!]

Phần thể hiện của Bùi Ôn Hạ thật sự rất hay, nhan sắc lẫn tạo hình đều đỉnh cấp, giọng hát quyến luyến nhưng tràn đầy sức căng, vì hát giọng nữ nên nhiều lúc nghe hơi có mỏng manh.

Khán giả dù cảm thấy mình bị lừa nhưng vẫn thành thật vote cho cậu.

_________

10 thực tập sinh ngồi ở phòng chờ, đợi kết quả cuối cùng. Bùi Ôn Hạ tranh thủ chút thời gian còn lại đi rửa mặt, trang điểm lại. Thợ trang điểm là Đường Hiểu Vi gọi đến, năng lực bỏ xa chuyên viên của tổ chương trình vài con phố.

Sau thời gian quảng cáo vài phút.

Khách mời đặc biệt Yến Tử Minh, Lục Kiều và ca vương Ninh Thanh cũng lên sân góp vui ba bài, làm cho thời gian chờ đợi không nhàm chán.

15 phút sau.

10 người có mặt trên sân khấu, đứng thành hàng ngang, nghe Diệp Hòa Ngọc nói vài câu nhận xét, hồi hộp chờ đợi kết quả chung cuộc.

Lần này, Debut số lượng là 7.

Diệp Hòa Ngọc thông báo đến các thực tập sinh: “Các em có 2 lựa chọn nhé, một là ra mắt trong một nhóm hoàn toàn mới. Hai là debut làm thành viên mới của 2 nhóm Chosen Ones hoặc Artemis. Ở đâu cũng là cơ hội để các em có thể tỏa sáng hết khả năng của mình. Vậy nên, hãy suy nghĩ, cái nào sẽ làm các em thích hơn!”

Debut ở nhóm mới tuy sẽ ít fans hơn, là nhân binh thì phải cố gắng thật nhiều, nhưng, giá trị cá nhân của thần tượng đó không thể đo đếm được. Còn việc trở thành thành viên mới của nhóm nhạc nổi tiếng, không cần lo về độ hot, số lượng fans, lịch trình cũng nhiều, nhưng, muốn vượt mặt thành viên cũ không hề dễ.

Một cái xuất phát ở level 1, một cái xuất phát ở level 99.

“Bảy người…Đó là!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK