• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vài ngày sau.

Đoàn phim.

Bùi Ôn Hạ kinh ngạc nhìn khuôn mặt sưng vù như đầu heo của Kỳ Ân, tò mò: “Làm sao vậy? Bị người ta đánh?”

Kỳ Ân bị đánh, còn bị đánh vào mặt nên tạm thời không thể quay phim, cậu ta ôm mặt, khóc chít chít lên án: “Là anh Thần với anh Hàn đánh em á, anh phải làm chủ cho em!”. Đọc 𝘵hêⅿ 𝔫hiề𝙪 𝘵г𝙪𝔂ệ𝔫 ở ﹍ 𝗧R𝙪M𝗧RU 𝗬𝘌N.𝚅𝔫 ﹍

Mộ Lăng Thần và Tần Sở Hàn rất tức giận khi cậu bị kéo vào chuyện nguy hiểm phải nhập viện điều trị, mà Kỳ Ân thì vẫn còn nhảy nhót ung dung, nhịn không được liền đánh, đánh vào mặt.

Có cảm giác như đang ở trong lục cung tranh sủng: “…” Cậu lại không phải hoàng đế.

Cậu nhíu mày, sau đó lại giãn ra, cúi đầu nghịch di động: “Vậy lỗi là do cậu, hai người đó không sai, cậu mới sai.”

“…” Logic ở đâu ra?

Bịch bịch.

Mộ Lăng Thần bước đến, như nam chính trong truyện thanh xuân vườn trường bước ra đời thực. Mái tóc đen ngắn hợp thời, đồng phục là áo thun ngắn tay khoác thêm áo khoác ngoài màu xanh dương có logo trường, trên môi luôn nở nụ cười tươi tắn.

Nam chính, đúng là nên có thần thái như vậy.

“Ôn Hạ! Đến lượt em trang điểm chụp tạo hình kìa.”

Bùi Ôn Hạ tròn mắt nhìn, ừm ừm hai tiếng, đứng lên, trước khi đi còn không quên khen ngợi anh: “Đẹp trai lắm, Hoắc Chính Vũ.” Hoắc Chính Vũ là nam chính trong phim.

Mộ Lăng Thần bật cười, vẫy tay với cậu, nhìn theo. Đáng yêu ghê.

Kỳ Ân chậc lưỡi. Cứ như hai đứa ngu đang yêu nhau, đáng ghét.



Vai diễn của Bùi Ôn Hạ là mối tình đầu của nữ chính, một thanh niên như đóa hoa tuyết, ít nói điềm đạm, lúc nào cũng mặc sơ mi trắng, kính gọng đen điển nhã, đứng bên ô cửa sổ dưới ánh hoàng hôn, hát đôi câu vài lời thể hiện tâm trạng. Cũng là cảnh nữ chính gặp lại mối tình đầu của mình ở trường học.

Nhân vật nam phụ thứ 4, Thời Xuyên.

Nữ chính của phim do nữ diễn viên đang hot thủ vai, một trong những bạn gái cũ của Kỳ Ân, Trần Uyển Uyển. Cô nàng có vẻ ngoài ngọt ngào, em gái quốc dân đốn tim bao nhiêu cánh mày râu. Nghe nói sắp tới cô sẽ đóng phim cùng Mộ Lăng Thần, fans nguyên tác lẫn fans cá nhân của hai nhà đều bùng nổ, một đống bình luận, tung hoa khắp nơi.

Diệp Lạc Dương là nhà đầu tư, muốn diễn vai nhỏ tất nhiên đạo diễn càng cầu không được, vai nhỏ được tăng suất diễn, hắn diễn bạn của nam chính. Đường Hiểu Vi cũng được phân vai thầy giáo.

Buổi casting chọn nam thứ cho phim đã có kết quả, xét về khả năng diễn xuất Kỳ Ân không thắng nổi Tần Sở Hàn. Nhưng vì hình tượng của Kỳ Ân cực kỳ hợp với vai nam phụ đáng yêu tri kỷ, cho nên Tần Sở Hàn chỉ có thể ủy khuất một chút, đóng phản diện.

Những nhân vật chính đều đã trang điểm xong, chỉ đợi Bùi Ôn Hạ chụp poster chung.

Trần Uyển Uyển nhân cơ hội làm quen với các thành viên của SHEEN, các anh ai cũng đẹp trai: “Lăng Thần, có muốn đối lời thoại không?”

Mộ Lăng Thần cảm thấy cũng được, mỉm cười: “Được chứ chị.”

Trần Uyển Uyển cười gượng, chắc trong dàn diễn viên chỉ có cô là đã hai mươi lăm còn giả non.

“Ôn Hạ, bên này!” Đạo diễn ra tiếng làm cả phim trường quay đầu nhìn xem, nhất là đám người Mộ Lăng Thần, bọn họ tò mò Bùi Ôn Hạ sẽ trông ra sao.

Bùi Ôn Hạ bình thường luôn chọn màu đen để mặc, cậu ít khi nào mặc màu sắc sáng ngời. Mái tóc hơi dài cũng được cắn ngắn sạch sẽ, tóc mái che khuất đôi mày cũng được cắt tỉa đôi chút. Thời Xuyên có một đôi mắt biết nói, lúc nào cũng điềm đạm, cho người khác một cảm giác tĩnh lặng, năm tháng yên bình. Mang lên cặp kính đen nhưng không hề lỗi thời, u ám, trái lại che bớt đi đuôi mắt có phần sắc bén của mình.

Đạo diễn Quách đúng là có mắt nhìn, Bùi Ôn Hạ hợp với vai Thời Xuyên hơn cả tưởng tượng.

“Chuẩn bị xong rồi thì đến đây.”

Nghe đạo diễn gọi, cậu liền bước nhanh qua bên đó.

“Vâng.”

Đạo cụ ánh sáng, máy ảnh đều đã chuẩn bị, chỉ cần chờ Bùi Ôn Hạ đến chụp tạo hình. Cậu không cần thế hiện gì nhiều, chỉ cần đứng đó nhìn vào ống kính là đã dán sát hình tượng Thời Xuyên rồi.

Đường Hiểu Vi có suất chụp chung với cậu, kiềm chế lắm mới không nhào qua ôm, cứ nhìn cậu mãi.

Bùi Ôn Hạ phiên bản đeo kính!

Trần Uyển Uyển liếc nhìn Mộ Lăng Thần, hết nói nổi. Từ lúc cậu vừa bước ra, ánh mắt của anh luôn hướng về phía kia, không chút che giấu nào, nóng rực, như mèo nhìn đến cục mỡ.

Cô biết SHEEN rất đoàn kết, nhưng ánh nhìn dành cho người yêu lộ liễu thế này, vẫn là nên nhắc nhở: “Lăng Thần, em chú ý một chút. Đừng để lời ra tiếng vào.”

Scandal thông thường thì không làm sao cả, nhưng tuồn ra idol của mình có người yêu hoặc là đã kết hôn thì đó lại là một diễn biến khác. Đối với SHEEN tuổi đời còn trẻ mà nói, tin đồn tình ái lùm xùm là đòn chí mạng nhất.

Giọng nói qua loa cầm tay của đạo diễn Quách vang vọng: “Tất cả diễn viên, tập hợp lại chụp poster!”

Mộ Lăng Thần đứng lên cười cười, khép lại kịch bản, nói với cô: “Sao phải giấu diếm tình yêu của mình nếu không được người khác ủng hộ ạ? Nếu vì để ý nhiều thứ như vậy mà lỡ mất vợ rồi, ai đền cho em.”

Trần Uyển Uyển: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK