"Không buống!" Hiển nhiên hôm nay Chu Tử Mặc muốn so tài với Tử Lan.
"Chu Tử Mặc. . . có phải ngươi biết thân thế của ta hay không? Có lẽ ta chỉ là một đứa con riêng, mới có thể bị ném bỏ!" Rốt cuộc Tử Lan Thanh tìm được nguyên nhân tức giận của mình, đó chính là tự ti.
"Nàng không phải như thế!" Chu Tử Mặc cực kì đau lòng ôm người nho nhỏ này, rõ ràng hắn có thể cảm thấy thân thể đơn bạc của nàng đang liên tục run rẩy.
Nàng đang sợ cái gì sao?
"Vậy ngươi có thể nói cho ta biết, thân thế của ta không?" Nâng cái đầu nho nhỏ của mình lên, ở trong mắt Tử Lan Thanh như có từng tia nước mắt đang hiện lên.
Giờ phút này nàng đột nhiên rất muốn biết thân thế của mình, muốn biết tại sao đời này vừa sinh ra đã bị vứt bỏ!
"Thân thế của nàng. . ." Chu Tử Mặc chau mày lại, nhìn khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp và non nớt này, hắn nên nói rõ với nàng như thế nào đây! Chẳng lẽ thật sự phải nói rõ rất cả cho nàng biết sao?
"Không thể nói sao?" Một giọt nước mắt theo khóe mắt Tử Lan chậm rãi chảy xuống, không phải là nàng hoàn toàn không quan tâm sao? Vì sao bây giờ còn đau lòng như vậy?
Ha ha. . . Thì ra là không phải là không quan tâm, mà là quá quan tâm!
"Nàng thật sự muốn biết sao?" Trong mắt Chu Tử Mặc chợt lóe lên ánh sáng màu xanh sẫm, nếu như Tử Lan thật sự muốn biết, thì hắn sẽ nói hết tất cả những gì mình biếtcho nàng.
"Thật sự! Cho dù là bi kịch, ta cũng phải biết!" Tử Lan Thanh nặng nề gật đầu, đời này nàng không muốn sống không minh bạch, nếu quyết định sống thật tốt, như vậy thì phải biết rõ tất cả.
Đợi đến cuối cùng phụ mẫu của nàng đến đón nàng thì nàng sẽ ứng đối thật tốt.
"Vậy thì ta sẽ nói hết toàn bộ cho ngươi biết." Chu Tử Mặc ôm tiểu nhân kia nhi vào ở bên trong lòng ngực, ngồi thẳng trên chiếu.
Ngẩng đầu nhìn trời chiều sáng rỡ này một cái, dư âm ánh trời chiều chiếu sáng đường nét rõ ràng trên khuôn mặt kia, hình như có vẻ có một tia mệt mỏi.
"Cái thế giới này chia làm ngũ đại chủng tộc, Nhân tộc, Thú Tộc, Ngư tộc, Mộc tộc, cùng với Thần tộc thần bí nhất! Mỗi tộc đều có một vua. . ."
"Đợi chút, ý của ngươi là những Hoàng đế mặt ngoài này không phải là Hoàng đế chân chính?" Câu nói đầu tiên Chu Tử Mặc đã xoay Tử Lan chóng mặt rồi.
Đột nhiên nàng có cảm giác mình ở dị thế này hơn tám năm cũng đã sống uổng phí rồi!
Thật ra thì cũng không thể trách nàng, vì nàng còn ngây thơ cho là cái thế giới này không có chút khác biệt nào với thế giới cũ, chỉ do nàng trở lại cổ đại mà thôi, nhưng mà lại không biết, cái thế giới này đã bị huyễn hoặc!
Khó trách nàng lại cảm thấy hai con tiểu sủng vật trong nhà này thông linh.TMD, thì ra là thật sự thông linh!
"Tất cả hoàng đế đều do Nhân Hoàng quản, đúng không?" Ánh mắt của Chu Tử Mặc nhìn Tử Lan có chút thâm trầm, Tử Lan của hắn quả nhiên thông tuệ, câu nói ngắn ngủn đầu tiên đã đoán được những chuyện này.
Nhưng mà nàng càng thông minh, thì hắn càng không dám nói tất cả sự thật cho nàng biết, vì sợ quyết định sau cùng của nàng.
Vậy mà. . .
Tránh thì không tránh khỏi, đã như vậy, vẫn là nói cho nàng thôi!
Nhìn Tử Lan gật đầu, Chu Tử Mặc tiếp tục nói, "Trong đó, trừ Thần tộc ra, Thú Tộc là chủng tộc mạnh mẽ nhất, mà Thú Tộc quan hệ thân thiết với Nhân tộc đối địch với Ngư tộc, Mộc tộc và Thần tộc đều không thế nào qua lại với nhau. Mà mẫu thân nàng chính là nữ nhi duy nhất của đương kim Thú Hoàng, Khuynh Diệu Địch!"
Nữ nhi duy nhất của Thú Hoàng, Khuynh Diệu Địch?
Con ngươi của Tử Lan Thanh kịch liệt thu hẹp, nàng biết thân phận của phụ mẫu nàng phải rất cao quý, nhưng lại không biết cao quý đến nước này! Nữ nhi duy nhất của Thú Hoàng, thân phận này. . . Thật đúng là con mẹ nó ngưu bức!
Đáy mắt Tử Lan Thanh phát ra tia lửa kích động, trước kia vẫn cảm thấy thân phận của mình đê tiện không xứng với Chu Tử Mặc, mà bây giờ mới biết, thân phận tình cảm đời này của nàng tôn quý như thế.
Về sau nếu ai dám xem thường nàng, nam trực tiếp thiến, nữ đưa vào kỹ viện!
"Mà phụ thân ngươi là truyền nhân của Ngư hoàng, Tử Tiêu Thánh! Ngư hoàng và Thú Hoàng là kẻ thù trời sinh, cho nên mẫu thân ngươi và phụ thân ngươi kết duyên tất nhiên không được bọn họ cho phép." Chu Tử Mặc nói tới chỗ này nhìn Tử Lan một cái lần nữa.