Mục lục
Hôn Nhân Đỉnh Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 483

“Thật hả?” Hứa Như vẫn không tin cho lắm.

Lý Thế Nhiên cưng chiều xoa đầu cô, gương mặt mang theo nụ cười lấp lánh: “Thật đó, Như, anh là người nhà họ Lý, có một vài trách nhiệm anh không thể trốn tránh được.”

Hứa Như trầm mặc, trong lòng vẫn rất khó chịu.

“Vậy thì dù sao anh cũng nên thừa nhận là bởi vì em, anh mới thu mua dược phẩm Thiên Nhất.”

Ít nhất là lúc đó dược phẩm Thiên Nhất lâm vào cục diện rối rắm, căn bản không có ai muốn ra tay.

Cũng chỉ có Lý Thế Nhiên.

“Ừm.” Lý Thế Nhiên đáp lời.

“Thật đáng ghét.” Hứa Như nói thầm, muốn tức giận, nhưng mà vẫn không thể giận được.

Hứa Như nghiêm túc nhìn Lý Thế Nhiên: “Sau này đừng vì em mà làm như thế.”

Công việc của cô không có thì có thể tiếp tục tìm.

Nhưng mà Lý Thế Nhiên không giống như vậy.

“Vì em, anh vẫn sẽ làm như thế.” Lý Thế Nhiên nặng nề nói.

Chỉ cần là Hứa Như, anh đồng ý vì cô làm bất cứ chuyện gì.

“Lý Thế Nhiên!” Hứa Như xụ mặt xuống.

Nụ cười trên mặt của người đàn ông càng sâu hơn nữa, nâng cằm của Hứa Như lên: “Ngoan, ăn cơm đi, đừng có suy nghĩ lung tung.”

“Cho nên, không phải là lúc đó anh đã thích em rồi đó chứ?” Hứa Như lại hỏi.

Bây giờ trong đầu của cô có rất nhiều câu hỏi.

Nếu như từ ban đầu Lý Thế Nhiên đã vì cô mà làm như thế, chẳng lẽ chỉ là bởi vì thân phận của cô là mợ Lý?

Cho dù những người khác làm mợ Lý, anh cũng sẽ làm như thế hả?

“Ừm.”

Hả?

Hứa Như lập tức mở to mắt, Lý Thế Nhiên đang thừa nhận đó à?

“Anh lập lại lần nữa đi, anh thích em từ lúc nào vậy?” Hứa Như không chớp mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mắt, không buông tha chút thay đổi cảm xúc của anh.

Nhưng mà Lý Thế Nhiên thật sự… che giấu quá tốt.

Sắc mặt của anh không hề thay đổi chút nào, vẫn là vẻ ấm áp nhàn nhạt khi đối diện với cô như bình thường.

“Như, chuyện này không quan trọng, em chỉ cần biết bây giờ anh thích em.”

Hứa Như…

Sao cô luôn cảm thấy người đàn ông đang cố gắng né tránh vấn đề của cô.

Nhưng mà lời nói này của Lý Thế Nhiên thật sự làm cô vui vẻ nhướng mày.

Cơm nước xong xuôi, lại đến bệnh viện, Tống Dự vẫn luôn ở bên cạnh Lý Tú Tú, hôm nay Lăng Diệu phải quay về bệnh viện, sáng nay đã đi rồi.

“Anh, Hứa Như.” Lý Tú Tú chủ động chào hỏi.

“Sáng nay đã làm kiểm tra xong chưa?” Lý Thế Nhiên bước đến, cầm lấy bệnh lý của Lý Tú Tú và lật xem.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK