Mục lục
Vô Địch Hắc Quyền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thiên Vân trở lại quán trọ, Crystal đã đi từ lâu, Dương Thiên Long cùng Tôn Vĩnh Nhân đều vì nàng mà cảm thấy tiếc hận, thậm chí bọn họ cảm thấy Diệp Thiên Vân có phần không hợp tình hợp lý, Crystal tới Hongkong chân chính là vì an toàn của bọn họ, cũng không có nói cho ai biết mục đích.

Sáng sớm hôm sau Dương Thiên Long nhận được điện thoại, cũng đã tìm được nơi ẩn thân của mấy tên đánh thuê Lauretto! Tin tưc này quả thực rất tốt, bởi vậy hắn rất cao hứng đi thông báo cho Diệp Thiên Vân.

Diệp Thiên Vân nghĩ giải quyết hết toàn bộ bọn chúng, thậm chí là Aonaxisi cũng không buông tha!

Lần trước hắn bị đám người này phục kích, nhưng lại không thể dùng lực. Lần này có tin tức của bọn họ, liền có thể hóa bị động thành chủ động rồi.

Dương Thiên Long mở công ty bảo an, như vậy Lauretto sẽ biến thành đối thủ, hắn thật cao hứng vì có thể chứng kiến thực lực của Lauretto yếu đi! Nhưng mà hắn vẫn có chút lo lắng nói với Diệp Thiên Vân: "Thương thế của anh sao rồi? Có ảnh hưởng tới hành động hay không, nếu không tôi sẽ dẫn đám thủ hạ đuổi bọn chúng đi!"

Thân thể của Diệp Thiên Vân dị thường cường hãn, hai ngày có thể khôi phục vết thương ngoài da. Hiện tại miệng vết thương đã sớm khép lại một nửa, căn bản không ảnh hưởng tới hành động của bản thân, có thể nói hắn đang ở trong trạng thái tốt nhất. Cho nên hắn lắc đầu nói: "Tôi không có vấn đề gì, cũng không có bị nội thương, tôi muốn trả lại bọn chúng vài viên đạn!"

Dương Thiên Long biết rõ Diệp Thiên Vân có thù tất báo, cho nên hắn vừa cười vừa nói: "Lần này Lauretto phái tơi mấy người đều là tinh anh, chỉ cần tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, Lauretto cũng không thể nào chống lại chúng ta!" Hắn ở trước mặt Diệp Thiên Vân trải ra một tấm bản đồ tiếp tục nói: "Nhưng mà từ chủ nghĩa nhân đạo mà nói, tôi thật không muốn để anh đụng tới bọn chúng!"

Tôn Vĩnh Nhân còn muốn đi theo, kết quả bị hai người ngăn lại, mang theo một người vướng víu sẽ làm hành động chậm thêm!

Dương Thiên Long vẻn vẹn triệu tập tới năm tên thủ hạ, nơi này là Hongkong, nhiều người ngược lại không tốt!

Đám thuộc hạ của Lauretto tập trung ở một căn nhà cũ vùng ngoại thành, thủ hạ của Dương Thiên Long rất ngẫu nhiên mà phát hiện ra bọn chúng. Khi đối phương ra ngoài mua cơm trưa thì bị theo dõi.

Mấy người còn cách đó không xa liền xuống xe, Diệp Thiên Vân nhìn xung quanh một lần, chung quanh đều là nhà dân. Địa điểm như vậy mà nổ súng quả thực là phiền toái lớn, bởi vậy hắn nói: "Nếu như thành công chúng ta có thể bị cảnh sát Hongkong bắt hay không?"

Dương Thiên Long rất khẳng định lắc đầu nói: "Chỉ cần cho tôi thời gian đủ, hẳn là không có vấn đề gì! Anh không cần lo lắng, chúng tôi thường xuyên làm như vậy khi mua bán, đến lúc cảnh sát tìm anh, tất cả đều đổ lên đầu tôi là được. Dù sao địa phương quỷ quái này tôi cũng không có ý định quay lại, chỉ cần đổi thân phận là được, bọn họ cũng không có biện pháp bắt tôi!"

Diệp Thiên Vân nhẹ gật đầu, Hongkong là một bộ phận của Trung Quốc, hắn không giống như Dương Thiên Long, chọc phải phiền tói có thể vỗ mông rời đi. Hắn còn muốn sống ở quốc nội, khó bảo toàn bọn họ sẽ không liên lạc với cảnh sát nội địa! Đây không phải võ lâm. Cho nên quy tắc cũng không giống, làm việc đều phải cẩn thận một chút. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Dương Thiên Long phân phó mấy tay thủ hạ của Dương Thiên Long: "Sauer cùng Martin, hai người các cậu thủ ở bên ngoài. Nếu như có người chạy tới, cứ giữ hắn lại! Cho dù là một con ruồi hôm nay cũng không thể chạy thoát!"

Hai người nhận được mệnh lệnh, Martin còn không cam lòng nói: "Lão đại, có thể để bọn em đi vào hay không, ngồi đây chùi đít hộ người quả là không có dinh dưỡng mà!"

Dương Thiên Long trừng mắt liếc nhìn hắn, lạnh lùng nói: "Dinh dưỡng? Chỉ trông chừng Tôn Vĩnh Nhân mà còn bị mất dấu, không cho các cậu đi trông WC là tiện nghi cho các cậu lắm rồi! Cận thận mà trông chừng đi, để một người chạy thoát, ai cũng không có kết cục tốt đẹp đâu!"

Martin bị đâm đúng tử huyệt, lập tức cười vỗ ngực nói: "Việc này cứ giao cho huynh đệ bọn em, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!"

Dân cư của Hongkong nhiều lắm, đây mặc dù là ngoại thành, thế nhưng thời gian này vẫn còn không ít người qua lại bên ngoài.

Dương Thiên Long chỉ vào một tòa nhà cách đó không xa, nói: "Người của Lauretto ở tâng chót căn nhà kia, chúng ta không thể trực tiếp đi vào, bởi vì bọn chúng có người canh ở bên ngoài cửa ra vào!" Nói xong tựa hồ như nhớ ra chuyện gì đó, hắn cười cười nói: "Quên mất, một vài tên thủ hạ của tôi đã trải qua việc này, để bọn họ làm sẽ dễ dàng hơn, vì kế này để một nhóm người leo lên mái nhà, sau đó mới tiến tới chỗ ẩn núp của bọn chúng!"

Diệp Thiên Vân nghe xong liền gật đầu đồng ý, bắt đầu hành động, mấy người khác chia thành một nhóm phi lên nóc nhà. Dương Thiên Long tính toán, sau đó chỉ vào một cái cửa cuối cùng nói: "Từ nơi này xuống dưới chính là chỗ đó, tôi phái một người thủ ở cửa chính, còn lại đều cài chốt tung dây thừng xuống, chúng ta tiến vào từ cửa sổ!"

Mấy người nghe đến đó đều không khỏi có chút lúng túng, đối phương đều là cao thủ, phương thức như vậy tất nhiên sẽ có người thương vong!

Diệp Thiên Vân thấy vẻ mặt của bọn họ, liền lập tức nhìn ra ngoài, độ cao hơn mười tầng làm cho người ta không khỏi có chút sợ hãi, hắn phất tay nói: "Tôi từ cửa sổ tiến vào, anh không cần phải cử thêm người, còn lại đi lối cửa chính đi!"

Dương Thiên Long rất minh bạch thực lực phi thường của Diệp Thiên Vân, hắn nghĩ một lát liền đồng ý nói: "Chúng ta cùng xuống, như vậy có thể chiếu cố lẫn nhau!

Ba đoạn dây thừng đã được chuẩn bị tốt, Dương Thiên Long buộc trên người mình, sau đó chậm rãi nói: "Vật này có vẻ không tốt lắm, vì an toàn, tốt nhất anh cũng nên buộc vào!" Thoáng kiểm tra toàn thân, sau đó hắn lại nói: "Tôi tính là cái cửa sổ thứ ba và thứ tư là hang ổ của bọn chúng!"

Diệp Thiên Vân ước lượng chính xác vị trí của đối phương, sau đó thản nhiên nói: "Tạm thời trước tiên không cần, có cái gì quấn trên người quả thực là cảm thấy không được tự nhiên, sẽ ảnh hưởng tới hành động, tôi đi trước!" Nói xong hắn liền đeo găng tay bảo hộ vào rồi nghiên người nhảy xuống, vài tên thuộc hạ ở bên cạnh nhìn thấy vậy đều kinh hồn táng đảm, dùng loại phương thức này để nhảy từ tòa nhà cao tầng xuống thực sự là có phần cường hãn!

Cũng không phải lần đầu tiên Diệp Thiên Vân dùng loại phương thức này, lần trước khi cứu Kỳ Giai Trữ hắn cũng dùng loại phương thức này, bởi vậy căn bản không cần cuộn dây thừng bảo vệ, thân thể hắn dị thường nhẹ nhàng bò tới cửa sổ!

Diệp Thiên Vân vừa muốn tiến tới thăm dò, liền thấy một cánh tay duỗi ra, hắn còn tưởng bị phát hiện, toàn thân đều tập trung đề phòng, chỉ cần đối phương khẽ động hắn sẽ dùng một kích lôi đình! Ai mà biết cánh tay này chỉ cầm điếu thuốc gạt nhẹ hai cái, trong phòng vang lên tiếng nói: "Lão đại, khi nào thì có thể hành động đây? Còn duy trì như vậy nữa, đối với chúng ta một điểm cũng không tốt!"

Diệp Thiên Vân đang làm thế thủ để Dương Thiên Long nhẹ nhàng đáp xuống, bởi vì đối phương còn cách quá gần, chỉ cần làm ra một chút động tĩnh, bọn chúng đều có thể nghe thấy!

Hơi ngó tới mới phát hiện một người đang đứng gần cửa sổ, hai tay chống lên song cửa, tựa hồ như đang thưởng thức phong cảnh! Diệp Thiên Vân lập tức lân vào thế khó, như vậy mình chỉ có thể cứng rắn tiến lên!

Dương Thiên Long rất hâm mộ Diệp Thiên Vân, Diệp Thiên Vân đang bò trên tường giống như thằn lằn, hơn nữa động tác phi thường nhanh nhẹn, nếu như hắn có loại thân thủ này, hơn nữa tài bắn súng của người ta nữa, nếu muốn xưng hùng trong giới đánh thuê cũng sợ không phải là việc khó!"

Hắn và hai tên đánh thuê khác chậm rãi tụt xuống, sau đó đồng thời nghe thấy tiếng nói chuyện, ai cũng không dám phát ra tiếng động!

Diệp Thiên Vân tập trung tối đa, hắn là người cách cánh cửa sổ gần nhất, bởi vậy trong tình hình này rõ ràng có thể cảm giác được, trong phòng chỉ có hai người!

Lúc này một thanh âm khác vang lên: "Anh thật không ngờ chúng ta lại có lúc thất thủ, kế hoạch ngày đó đã hết sức cẩn thận rồi, nhưng không ngờ lại để bọn chúng chạy thoát, thực lực của đối phương rất mạnh!"

Lúc này người ở phía trước cửa sổ cười hai tiếng nói: "Theo em thấy, không bằng chúng ta dùng Crystal làm mồi câu, dù sao hiện tại cô ta cũng đang ở trong tay chúng ta, còn sợ Dương Thiên Long không mắc câu sao? Lão đại, anh chịu hi sinh một chút, như vậy chúng ta cũng có thể sớm hoàn thành nhiệm vụ!"

Diệp Thiên Vân nhướng mày, Crystal không ngờ chạy đến nơi này, nếu như nàng cũng ở đây, như vậy sự tình trở nên phức tạp hơn rất nhiều!

Lúc này trong phòng lâm vào im lặng, một thanh âm khác chậm rãi vang lên: "Để cho anh nghĩ đã! Crystal rốt cuộc vẫn là một thành viên trong nhóm chúng ta, chuyện này mà truyền ra ngoài đối với chúng ta thật không có chỗ tốt!"

Người ở phía trước cửa sổ khinh thường cười nói: "Cái gì mà không có chỗ tốt, nếu như không phải em canh ở khách sạn, còn không biết cô ta có liên lạc với Dương Thiên Long đâu, hiện tại có thể nói là cô ta là người phản bội!"

Lúc này người kia nói: "Được rồi, không cần nhắc tới chuyện này nữa, gọi huynh đệ đi mua cơm thôi, không thể để cái bụng chịu đói được!" Nói xong hắn xoay người rời khỏi phòng.

Diệp Thiên Vân cần chính là thời khắc này, hắn bò sát tới cửa sổ, hai chân quặp lấy dây thừng để thân thể rơi tự do, lao đầu xuống đối mặt với tên đứng gần cửa sổ!

Người nọ hung hăng nhổ ra một ngụm khói, không đợi hắn dập tàn thuốc, đã bị Diệp Thiên Vân dọa cho hồn phi phách tán!

Diệp Thiên Vân dùng tay trái bắt được mặt hắn, đồng thời khóa cổ hắn lại, hơi dùng chút lực, crắc một tiếng, cái cổ của hắn đã bị bẻ đi 180 độ! Hai chân hắn vừa thu lại, sau đó dùng tay chống lên bệ cửa rồi nhảy vào, một tiếng động nhỏ cũng không có phát ra!

Chỉ chốc lát, Dương Thiên Long cùng với hai tên đánh thuê cũng lẻn vào phòng, cả quá trình cũng chỉ có thể dùng hai từ hoàn mỹ để hình dung!

Diệp Thiên Vân mới vừa đi được một nửa, cảm giác đột nhiên có người đi vào! Người này thấy Diệp Thiên Vân liền bị dọa cho nhảy dựng lên, vừa lùi lại đồng thời hô: "Có..." Không đợi hắn nói xong, chủy thủ của Dương Thiên Long đã cứa lên cổ hắn một đường!

Lúc này Diệp Thiên Vân cũng vừa xông lên đi lên, khuỷu tay hung hăng thúc một cái. Đáng tiếc là hơi chậm một chút, bên ngoài đã có người phát giác ra có dị biến, một thanh âm đột ngột vang lên: "Số 6, cậu làm sao vậy!"

Hai lính đánh thuê quả nhiên lão luyện, nghe thấy tiếng nói này, căn bản không có do dự, đều vọt vào tới phòng khách hung hăng nhả đạn!

Không đến mười giây, trong phòng đã có thêm sáu cỗ thi thể, Dương Thiên Long bước nhanh tới quét mắt qua rồi trầm giọng nói: "Sáu người, Lãng Khoa không có ở trong này!"

Tiếng nói vừa dứt, cửa WC mở ra, Crystal từ bên trong đi ra, hai tay bị người dùng dây thừng trói chặt, thần sắc hơi có chút bất an cùng áy náy!

Dương Thiên Long vừa muốn nói chuyện, lập tức nhìn thấy một nòng súng đang chĩa tại phía sau gáy Crystal, một đại hán đeo kính râm từ trong đi ra, sắc mặt của hắn bình tĩnh nói: "Dương Thiên Long, chúng ta lại gặp mặt, hy vọng mày chớ động, bởi vì như vậy sẽ có người bị thương đó!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK