Mục lục
Vô Địch Hắc Quyền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẹ của Vương Trác Kỳ đang nằm trên giường, sắc mặt bà tái nhợt, đôi môi tím tái, bởi vì nhiều năm vất vả mà khuôn mặt bà đầy nếp nhăn, bà nhìn thấy Vương Trác Kỳ dẫn người vệ, nhưng cũng không nói gì cả, chỉ hơi gật đầu với Diệp Thiên Vân.

Diệp Thiên Vân đáp lại một chút, sau đó cũng không quấy nhiễu bà, chỉ nói với Vương Trác Kỳ: "Một năm nay ngươi có bận rộn không? Công việc có thuận tiện không?"

Vương Trác Kỳ nghe xong cũng thở dài nói: "Ta cũng không có bằng cấp chỉ dựa vào miệng lưỡi của mình, căn bản là không thể so bì với đám tiến sĩ, thạc sĩ, công việc ở đây cũng chỉ mới làm được 3 tháng."

Diệp Thiên Vân suy nghĩ một chút, sau đó đột nhiên nghĩ đến trong nhà còn có người bệnh, vì thế liền nói: "Hai ta đi ra ngoài nói." Nói xong thì hắn đi luôn ra cửa.

Vương Trác Kỳ nhìn tấy Diệp Thiên Vân ra ngoài, hắn cũng đi theo. Tới bên ngoài thì đã thấy Diệp Thiên Vân châm thuốc, đưa bao thuốc cho Vương Trác Kỳ rồi nói với hắn: "Dì chữa bệnh cần bao nhiêu? Ngươi còn thiếu bao nhiêu?"

Vương Trác Kỳ n hận bao thuốc nhìn nhìn một chút, sau đó mới nói: "Mười mấy vạn nữa, mẹ ta cũng không có bảo hiểu y tế, cho nên chỉ có thể tự bỏ tiền làm phẫu thuật, ta hai năm cũng có thể tích được khoảng 3 vạn, chỉ sợ là mẹ ta không chờ được." Nói xong hắn vừa vui mừng vừa sợ hãi nói: "Ngươi ở trên kia sống không tồi nhỉ, đã thoát ky Hồng Hà rồi à?"

Diệp Thiên Vân gật đầu, nói: "Ta ở trên kia học đại học, còn có chút quan hệ, xem ra có thể giải quyết được vấn đề của ngươi." Hắn nhớ tới Lưu Tùng từng nói, cha của Kỳ Giai Trữ là một bác sĩ khoa tim, hình như rất có tiếng trong nước, cho nên hắn liền lấy điện thoại gọi cho Lưu Tùng.

Chỉ lát sau đầu bên đã nghe, bên trong truyền đến thanh âm khá ồn ào: "Thiên Vân à? Ngươi chờ chút, ta ra ngoài gọi cho ngươi." Chỉ lát sau thì đã yên tĩnh hẳn, Lưu Tùng lúc này nói: "Có chuyện gì sao? Ta đang chơi cùng đám bạn học!"

Diệp Thiên Vân cười cười nói: "Ta có chuyện hỏi ngươi, cha của Kỳ Giai Trữ có phải là bác sĩ khoa tim không?"

Lưu Tùng nghĩ nghĩ một lát, nói: "Hình như vậy, ta nhớ trước đây nàng từng nói qua, hình như còn là chuyên gia, trong nhà ngươi có người mắc bệnh tim sao?"

Diệp Thiên Vân nói: "Ta có một bằng hữu, mẫu thân hắn có bệnh về tim, là hở van tim, động mạch chủ bị thương tổn, cho nên ta muốn hỏi điện thoại của Kỳ Giai Trữ."

Lưu Tùng nói: "Vậy ngươi chờ một lát, ta tìm được sẽ gửi cho ngươi." Nói xong, hắn liền dập máy.

Diệp Thiên Vân nói với Vương Trác Kỳ: "Ngươi sống ở đây cũng không tốt, không bằng cùng ta lên trên kia sống, như vậy còn có thể chiếu cố lẫn nhau."

Vương Trác Kỳ lo lắng một lúc, nói: "Ta sẽ nghĩ một chút, hiện giờ ta chủ yếu là lo cho mẹ ta, ta sao có thể đi chứ, kỳ thật thì ta cũng muốn đi lăn lộn một phen." Hắn vừa nói xong, Lưu Tùng đã gửi số điện thoại của Kỳ Giai Trữ đến.

Diệp Thiên Vân liền gọi tới, chỉ lát sau đã nghe thấy thanh âm của Kỳ Giai Trữ: "Xin chào!"

Diệp Thiên Vân nói: "Tôi là Diệp Thiên Vân, cô có bận không?"

Điện thoại hơi yên lặng một chút, sau đó đột nhiên truyền đến thanh âm vừa mừng vừa sợ: "Diệp Thiên Vân là anh à, làm sao lại gọi điện cho tôi thế?" Giọng điệu thì hình như Kỳ Giai Trữ rất cao hứng.

Diệp Thiên Vân nói: "Tôi có việc muốn nhờ cô giúp đỡ, trong nhà tôi có người bị hở van tim, động mạch chủ bị thương tổn, nghe nói cha cô chính là bác sĩ về phương diện này, vì thế muốn nhờ cô giúp, hỏi xem ông ấy có thể làm được loại phẫu thuật này không."

Kỳ Giai Trữ cẩn thận nói: "Cha tôi hiện tại đang ở Thượng Hải, hiện tại có thể không giúp được anh."

Diệp Thiên Vân không nghĩ đến lại vừa khéo như vậy, đánh bậy đánh bạ lại đụng chuyện này, Thượng Hải chỉ cách nơi này có mấy tiếng đi xe, vì thế liền vội nói: "Tôi đang ở gần Thượng Hải, cô xem có thể hỏi cha cô một chút không?"

Kỳ Giai Trữ nhanh chóng nói: "Chờ chút, lát nữa anh gọi lại nhé." Nói xong, nàng liền cúp máy.

Vương Trác Kỳ thấy Diệp Thiên Vân nói chuyện trong điện thoại, sắc mặt hắn cũng khó khăn nói: "Thiên Vân, cho dù là có thể làm phẩu thuật, nhưng mà hiện tại ta cũng không có nhiều tiền như vậy."

Diệp Thiên Vân nói: "Ta cũng nghĩ rồi, chuyện tiền thì ngươi tạm thời không cần lo, hơn nữa tìm bác sĩ tốt nhất là nên quen biết, nghe nói cha của bạn ta ở phương diện này rất có uy tín."

Vương Trác Kỳ gật đầu, nhưng lại không nói gì, hai mắt hắn hơi đỏ lên, Diệp Thiên Vân có thể coi mẫu thân của hắn như người nhà, điều này khiến hắn vô cùng cảm động.

Hai người lại hàn huyên một hồi về những chuyện xảy ra trong một năm nay, lúc này, điện thoại của Diệp Thiên Vân lại vang lên.

Diệp Thiên Vân nghe điện, bên đầu kia truyền đến thanh âm của Kỳ Giai Trữ: "Tôi cầu xin cha tôi cả nửa ngày, ông ấy đã sắp xếp lịch lại cho mấy bệnh nhân mới đáp ứng giúp anh, anh nói xem phải cám ơn tôi làm sao đi." Thanh âm của Kỳ Giai Trữ lộ ra vẻ vô cùng đắc ý.

Diệp Thiên Vân vừa nghe thấy liền cười nói: "Chờ khi tôi lên đó sẽ mời cô ăn cơm, mà làm sao tôi liên lạc được với cha cô?"

Kỳ Giai Trữ lại đọc cho hắn số điện thoại, sau đó hàn huyên vài câu rồi mới cúp máy.

Diệp Thiên Vân bỏ điện thoại vào trong túi, lúc này mới nói cho Vương Trác Kỳ: "Tiền ngươi không cần lo, buổi tối ta sẽ liên lạc một chút, sớm ngày giải phẫu cho dì."

Vương Trác Kỳ gật đầu, cảm động vô cùng nói: "Đại ân này ta không thể nào nói cám ơn cho hết, mỗi lần ta có khó khăn, đều là ngươi giúp, ta sẽ nhớ mãi!" Lời nói này của hắn rất kiên định.

Diệp Thiên Vân cười cười nói: "Hảo huynh đệ không cần phải nói lời này, kỳ thật thì hôm nay ta muốn mua nhà, không ngờ lại gặp ngươi."

Vương Trác Kỳ nói: "Việc này ta có thể giúp ngươi, yên tâm đi, ta cũng làm ngành này mấy năm rồi, biết mấy căn nhà không tồi, nhất định khiến ngươi hài lòng." Text được lấy tại Truyện FULL

Diệp Thiên Vân cũng không quá hào hứng về chuyện này, hắn chỉ gật đầu nói: "Ngươi đọc số điện thoại cho ta, tối nay sau khi liên lạc xong ta sẽ gọi cho ngươi." Sau khi ghi lại số điện thoại, Diệp Thiên Vân chuẩn bị đi về nhà.

Về đến nhà, cha mẹ hắn đang xem tv, sau khi thấy hắn về, mẹ hắn liền hỏi: "Hôm nay đi đâu chơi? Mấy ngày ở nhà thì nghỉ ngơi nhiều một chút, ở trường học có bận rộn không? Một bên đi làm một bên đi học cũn gkhoong có thời gian nghỉ ngơi sao?"

Diệp Thiên Vân nói: "Hôm nay đi đến nhà một người bạn xem một chút, mà ở trường thì cũng không quá bận, một ngày không có vài lớp."

Diệp mẫu đột nhiên thần bí cười: "Con hiện giờ có bạn gái không?" Sau khi nói xong lời này, hai mắt bà nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Vân.

Diệp Thiên Vân nói: "Con hiện giờ chưa có bạn gái, cũng tạm thời chưa nghĩ đến chuyện này."

Diệp mẫu nói tiếp: "Bạn mẹ có một người con gái, rất xinh đẹp, mẹ giới thiệu cho con, hai ngày nữa thì đi gặp mặt.

Diệp Thiên Vân bất đắc dĩ nói: Thôi được, con hiện giờ mới bao nhiêu tuổi chứ, cứ đợi sau này rồi nói đi.

Hắn cũng không muốn nói thêm nữa, vì thế chuẩn bị về phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK