• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
Đường Thiên Tuyết đưa Tiểu Di về đến nhà, lúc này cô mới bình tĩnh lại một chút, vừa rồi cô có hơi nóng giận, làm hỏng cả buổi ăn tối.
Cô ngồi xuống, vẻ mặt dịu lại, đưa bàn tay thon nhỏ vuốt vuốt lên xuống hai cánh tay của Tiểu Di, giọng nói rất nhỏ nhẹ.
"Mẹ xin lỗi, lúc nãy mẹ không nên tức giận với con, là mẹ không tốt…"
Đường Thiên Tuyết chưa nói hết, Tiểu Di đã lao tới, nó vòng tay qua cổ của cô mà ôm chặt, đôi mắt đen láy rớm lệ, gương mặt cũng nhăn lại mếu máo, nó nói bằng giọng giống như bị uất nghẹn.
"Con mới là người có lỗi, từ giờ con không như vậy nữa đâu. Mẹ đừng giận mà bỏ mặc con."
Tiểu Di càng tỏ ra dằn vặt, Đường Thiên Tuyết càng trách bản thân chưa tốt mà làm con gái buồn. Cô không để bầu không khí giữ hai mẹ con chùng xuống mà nhanh chóng vuốt ve lấy chiếc lưng bé nhỏ của con bé trấn an.
"Con nói gì vậy, làm sao mẹ có thể bỏ mặc con chứ, mẹ thương con nhất mà."

Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
Cô hơi cười nói. Sau đó đẩy nhẹ vai con bé ra để hai mẹ con mặt đối mặt.
Gương mặt cô lại trở nên tươi tỉnh, mỗi nét buồn bã được cô che giấu kỹ càng. Cô tính nói điều gì nhưng lại hơi lưỡng lự. Nhấp miệng vài lần, rốt cuộc cô cũng chịu nói.
"Tiểu Di, mẹ hỏi thật, con cũng phải trả lời thật. Con… muốn có bố lắm sao? Nếu vậy… để mẹ tìm một người bố tốt cho con, có được không?"
Sau bao nhiêu năm Đường Thiên Tuyết cố chấp với suy nghĩ con gái cô không cần có bố, chỉ cần một mình cô là đủ. Nhưng việc Tiểu Di cứ liên tục nhắc đến Tô Dĩ Thần khiến cô đã phải ngẫm nghĩ lại. Là cô đã ích kỷ với suy nghĩ độc đoán của bản thân mà không quan tâm đến suy nghĩ của Tiểu Di như thế nào.
Cô cũng đã từng mong muốn có một người bố quan tâm và yêu thương mình, cũng từng cảm thấy ghen tị khi bạn bè đều được bố đưa đón đi học. Những khi bị Đường Ngạo Thiên lạnh nhạt chỉ xem như người ở, mong muốn đó của cô càng trở nên mãnh liệt.
Vậy mà cô nỡ lòng nào vô tâm dập tắt đi khao khát có bố của một đứa trẻ, dù biết có hơi muộn, nhưng cô vẫn muốn làm gì đó để con có một gia đình đầy đủ tình thương yêu của bố lẫn mẹ.

Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
Vậy mà cô nỡ lòng nào vô tâm dập tắt đi khao khát có bố của một đứa trẻ, dù biết có hơi muộn, nhưng cô vẫn muốn làm gì đó để con có một gia đình đầy đủ tình thương yêu của bố lẫn mẹ.
Tiểu Di đột nhiên đưa tay lên áp vào hai bên má của Đường Thiên Tuyết, con bé đã nhận thức được Tô Dĩ Thần đã trở thành một cái tên cấm kị, nên con bé chẳng nhắc đến nữa vì lại sợ cô không vui.
"Mẹ đừng tìm bố cho Tiểu Di, mẹ hãy tìm người yêu mẹ ấy. Người nào thật lòng yêu mẹ, thì chắc chắn cũng thương con, giống như chú Triệu."
Không biết từ đâu mà Tiểu Di lại học được mấy câu đạo lý này, lại còn thẳng thừng đề xuất luôn ứng cử viên. Dù trước đó cô đã tự động nói muốn tìm bố cho Tiểu Di, việc đó cũng đồng nghĩa là tìm chồng cho mình, Triệu Duẫn là người rất tốt, anh ta cũng tốt với mẹ con cô, quả thật rất thích hợp, nhưng trong cô cũng còn có chút gì đó lấn cấn khi nghĩ đến chuyện thành một đôi với anh ta, vì trước giờ cô chỉ xem anh ta là bạn, là một người thân trong nhà giống như anh, em trai thôi.
Nói là thế nhưng vẫn còn hơn một năm nữa mới hết hạn thỏa thuận với Tô Dĩ Thần, mọi thứ mới chỉ là hỏi xem mong muốn của Tiểu Di, còn việc thực hiện chắc sẽ còn lâu lắm.
Đường Thiên Tuyết lại cố ý lách qua vấn đề, cô xoa đầu Tiểu Di mấy cái rồi đứng dậy, cô nói đùa.
"Con bé này, xem phim nhiều quá rồi. Thôi vậy, không nói đến chuyện này nữa, mẹ đi nấu cơm cho con. Ăn xong, làm bài tập rồi đi ngủ sớm, hôm nay không được xem ti vi."

Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
Đường Thiên Tuyết nhíu mày ra vẻ đang phạt con, Tiểu Di còn thấy thích thú làm tư thế nghiêm thường thấy trong quân đội, con bé dõng dạc nói.
"Rõ rồi, mẹ yêu dấu."
Một ngày của hai mẹ con cứ thế trôi đi gần hết, rõ là một ngày bình thường, nhưng lại chẳng bình thường chút nào. Lâu rồi, Đường Thiên Tuyết mới lại trằn trọc không ngủ được.
Tiểu Di ngủ say, cô cẩn thận đắp chăn lại cho con bé rồi rón rén từng bước chân ra khỏi phòng.
Cô rót một cốc nước lạnh, uống cho tỉnh táo, thế nhưng đầu óc vẫn không ngừng nghĩ đến, không tự chủ được mà thở dài.
"Người phụ nữ khi đó… chắc là Hoắc Đình Đình, xem ra tin đồn không phải là giả?"
Đường Thiên Tuyết đã sớm biết người phụ nữ bên cạnh Tô Dĩ Thần là ai, cũng biết cô ta là Hoắc Đình Đình, là một minh tinh mới nổi, lại còn là con gái của chủ tịch tập đoàn Hoắc Sơn trứ danh, quả thực là một thiên kim càng vàng lá ngọc.
Cô gần đây lại phụ trách mảng tin tức về cô ta, đúng là trớ trêu.

Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
"Haizzz, ai bảo mình làm nghề này kia chứ, mọi tin tức đều phải nắm bắt, nếu không, mình đã né tránh không nghĩ tới, có khi còn quên hẳn chuyện trước kia rồi."
Tin đồn Tô Dĩ Thần và Hoắc Đình Đình đang hẹn hò cô đã biết gần cả tháng nay, nhưng không ngờ lại là thật. Trước đó cô chẳng nghĩ nhiều, cũng không hề để tâm đến chuyện riêng tư của anh, thế mà lần này chỉ vì tình cờ nhìn thấy, là khiến tâm trí của cô cứ thoát hiện khung cảnh thân mật của hai người họ. Chính bản thân cô cũng thấy khó chịu vì không cách nào dứt ra được.
Đột nhiên, bên ngoài cửa có tiếng chuông vang lên, có vẻ như một hồi không đủ, nó liên tiếp vang lên đến bốn năm hồi liên tục như đang vô cùng gấp gáp.
Sợ tiếng chuông làm Tiểu Di thức giấc, cô nhanh chóng chạy ra mở cửa. Nhưng nhìn đồng hồ cũng gần một giờ khuya rồi, cô nhíu mày lẫm nhẫm.
"Giờ này ai lại đến vậy?"
Cô mở hé cửa, chỉ để lộ một khoảng đủ nhìn ra bên ngoài.
"Ai…"
Cô chợt cứng người, dụi mắt không tin nổi.

Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
Cô chợt cứng người, dụi mắt không tin nổi.
"Tô Dĩ Thần?"
Phải, Tô Dĩ Thần đứng sừng sững như núi cao trước mặt cô, cô không ngờ có sự xuất hiện của anh ở đây, đặt biệt là ngay lúc này.
Trong lúc cô đang thắc mắc đến thất thần, thì Tô Dĩ Thần lại ngang nhiên đẩy cửa vào trong, cô sực người liền cật lực kéo đóng cánh cửa lại để ngăn anh, cô không đoán được ý định của anh khi đến đây và cũng không muốn anh vào nhà.
Tô Dĩ Thần cũng không chịu thua, anh không nói năng gì mà vẫn tiếp tục đẩy vào bằng sức lực như trâu bò của mình.
Đường Thiên Tuyết phát bực nhưng không thể hét lớn vì sợ làm phiền hàng xóm, cũng sợ Tiểu Di bị đánh thức, cô gằng giọng nói đủ để anh nghe thấy
"Anh muốn làm gì?"
Tô Dĩ Thần dường như không để tâm đến quan hệ giữa cô và anh đã thành ra như thế nào, sáu tháng không gặp mà cứ ngỡ như sáu tiếng đồng hồ, tính tình ngạo mạn vẫn không hề thay đổi tốt đi dù chỉ một chút.
"Sao, bây giờ đến nhà cũng không cho tôi vào à?"

Chương 51: Đột nhiên xuất hiện giữa đêm
Tô Dĩ Thần dường như không để tâm đến quan hệ giữa cô và anh đã thành ra như thế nào, sáu tháng không gặp mà cứ ngỡ như sáu tiếng đồng hồ, tính tình ngạo mạn vẫn không hề thay đổi tốt đi dù chỉ một chút.
"Sao, bây giờ đến nhà cũng không cho tôi vào à?"
"Phải đó, anh là gì mà đòi xông vào nhà tôi? Lại còn vào nửa đêm nửa hôm thế này, tính ăn cướp sao? Bỏ cái tay ra."
Đường Thiên Tuyết thẳng thừng nói, cự tuyệt một cách quyết liệt, cô vẫn cố gỡ từng ngón tay của anh ra khỏi cánh cửa.
Nhưng tất cả chỉ khiến Tô Dĩ Thần càng dùng thêm sức, anh càng hùng hổ hơn, thế là Đường Thiên Tuyết không cầm cự nổi nữa, cánh cửa bị mở bật ra, Tô Dĩ Thần bước nhanh vào trong, đồng thời động tác nhanh thoan thoắt liền kéo người cô lại, anh đóng cửa nhanh gọn, ép sát cô vào góc cửa.
Anh cũng như cô, gằng giọng xuống, nói chỉ đủ để cô nghe.
"Là cô đã phá vỡ thỏa thuận nên tôi đến đòi nợ, mà cô có coi tôi là ăn cướp cũng được, vậy thì cô có thể làm gì tôi chứ?"
Giọng ngông cuồng, tự cao tự đại, con người này không hiểu sao trước kia cô lại động lòng cho được.

Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
Đường Thiên Tuyết không có sức đẩy Tô Dĩ Thần ra, đành mặc kệ anh đang ép sát, cô bỗng nhiên nhếch miệng cười khinh.
"Tôi làm gì mà phá vỡ thỏa thuận, anh đừng nghĩ anh nói là được, bằng chứng đâu?"
Bỗng nhiên, Tô Dĩ Thần động tay nắm thành đấm, lúc đó cô đã sợ đến nhắm cả mắt, đầu quay đi, hai bàn tay bám nắm chặt, cả người cô gồng lên như sắp sửa phải nhận một cú tác động do anh giáng xuống, nghĩ đến thôi cũng đã tê tái cả người.
Nhưng không, anh đấm mạnh vào tường, âm thanh va chạm mạnh phát ra gần sát bên tai, tim của Đường Thiên Tuyết như muốn rớt ra, lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp nặng nề như vừa trải qua một cơn căng thẳng tệ hại.
Tô Dĩ Thần mở to mắt nhìn cô, một tay anh chỉ lên đôi mắt của mình, anh nghiến răng nói rõ từng chữ một.
"Đây, cô nhìn cho kỹ đi, đôi mắt này chính là bằng chứng. Cô đi ăn uống thân mật với Tô Dĩ Thâm, chính mắt tôi bắt quả tang còn dám chối."
Đường Thiên Tuyết không nghĩ chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này mà khiến anh đến tận nhà của cô. Anh được thân thiết với người phụ nữ khác, trong khi cô chỉ đi ăn với một người cô cho là bạn, anh lại cho ra rằng cô có mối quan hệ mờ ám với người ta mà tức giận. Lúc trước cô là vợ của anh thì không nói, còn bây giờ, anh đang lấy tư cách gì để nổi giận vậy chứ?

Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
Đường Thiên Tuyết cảm thấy trong lòng ức chế không chịu nổi, cuộc sống của cô giống như bị anh giam cầm, kiểm soát mọi thứ, thật muốn một lần có thế vùng mình ra khỏi đó, cho dù có bị thương khắp người cô cũng chịu.
Cô ngẩng đầu, liếc ánh mắt oán hận lên nhìn anh.
"Anh…"
Thế mà chưa nói được nửa câu, Tô Dĩ Thần đã chen trước, càng nói anh càng bộc lộ sự giận dữ, sau cùng là hét vào mặt cô.
"Chưa hết, tại sao cô lại nổi giận với Tiểu Di? Tại sao lại không cho con bé gọi tôi bằng bố? Hay cô muốn để nó nhận Tô Dĩ Thâm làm bố hơn, cô thích con của cô nhận tên cầm thú năm đó bằng bố à?"
Đầu anh nóng nảy như lửa đốt, nhưng tôi trong một lúc mất kiềm chế thì anh đã lỡ lời. Những lời này Đường Thiên Tuyết nghe không sót một chữ.
Cô kinh ngạc, ngỡ ngàng, và có lẽ là sốc. Cô chắc rằng mình đã không nghe lầm, cô hướng thẳng mắt nhìn anh hỏi lại.
"Anh nói vậy là sao? Tên cầm thú năm đó?"

Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
Tô Dĩ Thần biết mình đã nói những điều không nên, những chuyện này anh vốn muốn cho nó vào quên lãng, nhưng khi nhìn thấy cô lại ở cùng Tô Dĩ Thâm, bất chợt anh lại có cảm giác bất an kỳ lạ. Hình ảnh cô cùng Tô Dĩ Thâm cứ xuất hiện quanh quẩn trong đầu anh, mọi lúc, mọi nơi. Nó khiến anh khó chịu đên mức phải bật dậy đến nhà cô ngay trong đêm, nhưng mục đích là gì, anh cũng không rõ.
Đối diện với câu hỏi của Đường Thiên Tuyết, Tô Dĩ Thần như biến trở thành một con người khác, bộ dạng xù lông, phình mang biến đâu mất, chỉ còn một Tô Dĩ Thần ngại ngùng, né tránh ánh mắt của cô.
"Quên chuyện đó đi, tôi hơi say nên nói năng lung tung, hôm sau tôi tính sổ với cô."
Nói rồi, anh thả người cô ra, định phủi mông đi về sau khi đã bày ra cho cô một mớ hỗn độn.
Đường Thiên Tuyết không phải con ngốc, trên người anh không có mùi rượu, anh áp sát cô như thế, nhưng hơi thở cũng chẳng có mùi men, thế mà lại nói mình say, anh hít không khí nên mới say chắc. Anh nói dối rõ rành rành như thế, cô mà tin được thì nơi cô nên ở là bệnh viện khám não mới phải.
Đến lượt Đường Thiên Tuyết không dễ dàng buông tha cho anh, cô anh chân tiến về phía trước, hai tay giang rộng ra chắn ngang trước cửa, ngăn không cho anh đi.

Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
"Anh định trốn à, nói cho rõ đi chứ? Những lời nói vừa rồi của anh là có ý gì?"
Ánh mắt cô nhìn lên thể hiện sự kiên quyết, nhất định cô phải biết, không thể nào cam chịu làm một kẻ mù mờ bị người khác dắt mũi nữa.
Tô Dĩ Thần khựng lại, một luồng suy nghĩ chớp nhoáng tiếp tục quẩn quanh. Nếu anh nói cho cô biết sự thật mà anh điều tra được, cô có vì người đó là Tô Dĩ Thâm mà sẵng sàn gạc qua những ám ảnh lúc trước để đến với anh ta không? Cô có thể sẽ thật sự phá vỡ thoả thuận mà về với anh ta, lúc đó anh sẽ làm gì, anh có thật sự sẽ hủy hoại cuộc sống của cô?
Phân vân, do dự, nét mặt sốt ruột của Đường Thiên Tuyết, nhưng rốt cuộc, anh lại lộ ra một vẻ mặt bỡn cợt, anh đưa tay vuốt tóc, làm như không hề để tâm đến câu hỏi của cô, anh hơi nhướng mày, nói.
"Lúc nãy thì đuổi tôi đi, bây giờ lại níu tôi ở lại. Nửa năm không gặp sao cô lại trở nên gàn dở như vậy?"
Đường Thiên Tuyết như đọc được những gì anh sẽ nói, lại là lách cho qua chuyện, thật không may, hôm nay anh lại diễn xuất quá tệ, cô không bắt bài là không được.
"Anh đừng hòng đánh lạc hướng tôi, hôm nay anh không giải thích rõ thì đừng hòng tôi để cho anh đi. Chuyện năm đó của tôi có phải anh đã điều tra không? Anh biết chân tướng? Vậy có liên quan gì đến Tô Dĩ Thâm hả? Nói rõ hết cho…"

Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
Đường Thiên Tuyết như đọc được những gì anh sẽ nói, lại là lách cho qua chuyện, thật không may, hôm nay anh lại diễn xuất quá tệ, cô không bắt bài là không được.
"Anh đừng hòng đánh lạc hướng tôi, hôm nay anh không giải thích rõ thì đừng hòng tôi để cho anh đi. Chuyện năm đó của tôi có phải anh đã điều tra không? Anh biết chân tướng? Vậy có liên quan gì đến Tô Dĩ Thâm hả? Nói rõ hết cho…"
Tô Dĩ Thần chặt lưỡi, vì cô nói quá đúng nên anh đã chột dạ, ngay lập tức lao đến khóa môi cô để cô không thể nói nữa.
"Anh…ư…"
Anh cắn môi cô, bàn tay đưa ra sau gáy cô mà ấn chặt, anh không động đậy, cứ thể mà giữ nguyên, ấn chặt môi khiến nó nhói lên cơn đau.
Đường Thiên Tuyết vặn vẹo cơ thế, hết càu rồi cấu để anh buông ra, nhưng nó như giống như phản tác dụng, chỉ càng khiến anh đè chặt môi cô, làm cho nó thêm đau buốt.
Đường Thiên Tuyết cũng không biết Tô Dĩ Thần đang nghĩ gì trong đầu nữa, anh phát điên một, thì cô muốn cáu đến mười, nhưng sức lực của cô trước thân hình cao to của anh thật sự là có hạn.

Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
Đột nhiên bên trong phòng ngủ, tiếng của Tiểu Di vang lên, hình như con bé sắp ra ngoài này rồi.
"Mẹ… mẹ đang nói chuyện với ai vậy?"
Cả Tô Dĩ Thần lẫn Đường Thiên Tuyết nghe thấy giọng nói của con mà giật mình.
"Thôi chết, làm Tiểu Di tỉnh rồi."
Tô Dĩ Thần có vẻ buông lỏng, như trong một lúc xuất thần, Đường Thiên Tuyết nhanh chóng đẩy anh ra, rồi lôi cả người anh vào nhà vệ sinh ngay đối diện, bởi vì không còn thời gian để mở cửa để tống anh ra ngoài.
Đúng như dự đoán, Tiểu Di bước ra khỏi phòng và chẳng thấy ai hết, con bé đã thấy có gì đó kì lạ, nhưng ở bên trong nhà vệ sinh, Đường Thiên Tuyết lại nói vọng ra, để đánh lạc hướng con bé.
"Không có đâu Tiểu Di, giờ này mẹ còn noi chuyện với ai được chứ? Do con nghe nhầm đấy thôi."
Tiểu Di dụi dụi mắt nói giọng ngái ngủ.
"Vậy mẹ đang làm gì trong đó vậy?"

Chương 52: Tô Dĩ Thần cũng có lúc lỡ lời
"Mẹ…"
"Cứ nói là… đi nặng."
Tô Dĩ Thần lại giở trò biến thái ngay sau cánh cửa, anh đột nhiên ôm eo cô từ phía sau, đầu cúi thấp xuống, lại chen vào miệng cô mà thì thầm mấy lời thiếu tế nhị khiến cô đỏ tía cả mặt.
Không để anh kích động, ngay giây sau cô liền bình tĩnh mà đáp một cách tự nhiên.
"Mẹ đang tắm, người mẹ đổ nhiều mồ hôi quá. Con mau trở lại phòng đi, mẹ tắm xong sẽ vào ngay."
"Vâng, nhưng con mót, con đi vệ sinh xong sẽ ngủ tiếp."
Vì nhà vệ sinh có bồn cầu và buồng tắm riêng biệt, hai mẹ con thường ngày vẫn thoải mái như vậy, cũng hiếm khi khoá cửa, vậy là Tiểu Di cứ thế mà mở cửa nhà vệ sinh ra.
Mọi chuyện sẽ không khiến Đường Thiên Tuyết hoảng hốt, khi Tô Dĩ Thần tự nhiên lại tự ý mở khoá cửa, anh hành động nhanh lẹ ôm nhấc cô lên, chưa đầy một cái chớp mắt, rèm của buồng tắm đã kéo lại kín mít, Tiểu Di cũng vừa lúc đi vào chẳng nghi ngờ.
Nếu anh không mở khoá thì đã không có chuyện Đường Thiên Tuyết đứng cùng anh trong cái buồng ẩm ướt chật hẹp này rồi, cô nghiến răng bực bội, nói nhỏ hằn hộc với anh.
"Anh bị điên à?"
Vậy mà Tô Dĩ Thần không tức giận, biết cô không thể nói lớn nên nhân cơ hội tìm cách chọc tức cô, là muốn để cô nhất thời quên đi chuyện anh lỡ lời.
Anh cười gian, gương mặt xảo quyệt nói như đã lên sẵn toàn bộ âm mưu.
"Không nghe Tiểu Di nói gì sao? Chuyện đó làm sao mà nhịn được, nó là con nít mà."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK