Kho hàng của Thời Thiên nằm ngoài thành phố, nếu muốn đến đó nhanh nhất cũng phải 30 phút. Nhưng cũng may, hiện tại anh cũng đang có việc ở gần nhà kho. Nên chắc sẽ đến nhanh thôi. Anh ấy vừa lo lắng, vừa vội vã gọi điện cho cô.
Nhưng kết quả nhận được " số máy quý khách đang gọi hiện đang bận, hoặc không nhấc máy..."
Thời Lục lòng đầy sự bất an, thêm phần lo lắng liền tức giận đạp ga
" Tử Yên, nhất định không được có chuyện đấy "
Tử Yên lúc này cũng đã gần đến kho hàng. Chiếc xe của cô vừa mới vào bãi. Liền tắt máy xe rồi bước xuống.
Tử Yên chỉ quan sát xung quanh rồi tự hỏi:" sao hôm nay yên lặng vậy nhỉ?"
Cô ấy cầm theo túi xách, sau đó từng bước cẩn thận bước vào.
Tử Yên vừa định đẩy cửa vào trong lại,....
" Chị Tử Yên, hôm nay đến đây kiểm tra hàng à?"
Một tên đàn em trông coi kho hàng lại hỏi thăm. Cô ấy liền cười vui vẻ rồi đáp:" đúng vậy, anh Lục nhờ tôi đến kiểm tra số hàng mới. Nó nằm ở đâu vậy?"
" nó ở kho sau, đang đợi anh, chị đến xem rồi mới cho vào kho lớn "
Tử Yên liền ra hiệu cho tên đàn em dẫn đường. Tên đó cũng liền nhanh chóng dẫn cô ấy ra kho sau.
Vừa đúng lúc, Thời Lục cũng vừa đến nơi. Anh ấy còn chưa kịp để xe vào bãi đã vội vàng chạy vào trong.
Đi ngang qua phòng bảo vệ, lại thấy có người quen nên anh ấy hỏi:" Tử Yên đang ở đâu?"
Cả đám ngơ ra rồi bảo:" chị Tử Yên có đến đây sao? "
Thời Lục gấp gáp, coi lại camera quan sát. Cách đây ít phút ở kho lớn, cô ấy có nói chuyện với ai đó. Anh ấy nhìn thấy liền vội chỉ vào màn hình rồi hỏi cả đám
" tên này là ai?"
Cả đám quay sang nhìn nhau, rồi lại đáp:" em không biết, hình như không phải người của chúng ta!"
Thời Lục nghe đến đây, liền gấp gáp chạy đến kho sau. Trực giác nói cho anh ấy biết rằng, cô ấy đang ở đây.
Tử Yên đi theo tên đàn em vào kho sau, vừa đến nơi lại chẳng thấy ai cả. Cô ấy đứng quay sát xung quanh, mà chẳng hay biết. Phía sau, tên đó đang ấm thầm rút dao ra định giết cô.
" rẹt "
Tử Yên vội quay lưng lại
Chỉ nhìn thấy Thời Lục dùng tay không chặn lại con dao mà tên đàn em đang cầm. Tay anh ấy đầy máu, những giọt máu không ngừng chảy xuống đất.
Tử Yên hốt hoảng chạy đến, đá vào tay tên đàn em. Con dao liền rớt xuống đất. Tử Yên liền quay sang hỏi thăm Thời Lục:" sao anh lại ở đây!"
" chuyện dài lắm, mau chóng ra khỏi đây đi. Thời Luân đã cài sẵn người hại chúng ta rồi!"
Thời Lục vừa dứt lời, tên đàn em liền cười nham hiểm. Sau đó là cả bọn đàn em liền nhanh chóng chạy vào. Cánh cửa nhà kho cũng bị khóa lại.
Thời Lục liền quay sang trấn an cô:" không sao đâu, chúng ta nhất định sẽ ra khỏi đây. Khi có cơ hội, em nhất định phải chạy đi!"
Cô ấy cứng đầu liền hỏi:" em không để anh lại được "
" em đánh lại bọn nó sao?"
Cô ấy liền im lặng, quả thật nếu nói về mưu mẹo. Cô ấy thừa sức đấu với Thời Luân. Nhưng nói về đấm đá, tay chân. Tử Yên thật sự không làm lại một ai cả.
Chưa kịp để cô trả lời, Thời Lục đã phải giáp lá cà chung với cả 20 tên đàn em của Thời Luân. Bọn chúng liền nhào vào hai người. Thời Lục thì bản thân từ nhỏ đã được học võ công. Mấy chuyện này đối với anh ấy cũng không quá khó.
Nhưng còn Tử Yên, dù là đã được Lãnh Quân chỉ bảo vài đường. Nhưng cũng chỉ là phòng vệ. Cô ấy cầm lấy cây sắt gần đấy. Liên tục dùng nó đánh vào bọn chúng.
Chỉ mới mấy phút, thế trận đã thay đổi. Bên đó chỉ còn mỗi tên cầm đầu.
Thời Lục và Tử Yên dựa lưng vào nhau, họ thương tích đầy mình. Liên tục thở dốc.
" hai người đúng là rất tốt với Thời Thiên Hành, nhưng cũng chính hai người sẽ cản trở việc anh Luân làm lão đại. Chính vì vậy, anh ấy muốn diệt một trong hai. Hôm nay, nhất định phải có kẻ chết!"