• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Anh nâng lên tay tiếp nhận đôi đũa Mạc Tùy đưa qua.
Mà khi anh bắt đầu chuẩn bị động đũa vào đồ ăn trước mặt, Thời Duy Hạ vừa ôm gối đầu muốn bỏ đi bỗng lại chạy trở về.

Cô buông xuống gối đầu, đoạt lại đôi đũa trên tay anh.
"Đây là tôi mua, không cho anh ăn!" Cô cắn môi, bất mãn nói một câu.
Anh không phải còn đang hoài nghi cô sẽ hại anh sao, sao lại muốn ăn đồ cô mua, huống chi..

những đồ ăn này đều đã nguội lạnh.
Giọng nói cô rơi xuống, sắc mặt Long Đình Dạ bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ lạnh đi nhanh thế nào.
Không cho anh ăn, cô muốn cho ai ăn?
Hứa Phi Vũ?
Nghĩ đến đây, sắc mặt anh càng thêm khó coi.
Đang lúc anh nặng nề hít một hơi chuẩn bị phát tác, thanh âm lẩm bẩm của cô truyền vào lỗ tai anh.
"Tôi đi hâm nóng cho anh!"

Một tiếng mềm mại này của cô trực tiếp lọt vào trái tim anh, làm ngực anh bỗng run lên..
* * *
Thời Duy Hạ cong lưng đem mấy hộp đồ ăn trên bàn thu hồi.
Tuy rằng sự tức giận trong lòng cô còn chưa hoàn toàn tiêu tan, nhưng lại nhịn không được mà quan tâm anh.
Cô nhớ rõ, mấy năm sau này dạ dày anh không ổn lắm, cho nên hẳn là từ giờ trở đi cần phải đề phòng.
"Xin lỗi, thái thái, là chúng tôi sai rồi.." Mạc Tùy thấy thế vội xin lỗi.
Cấp dưới bên người ông chủ đều là đàn ông, người đàn ông cao lớn như anh ngày thường căn bản sẽ không chú ý tới những chi tiết đó, cho nên bị Thời Duy Hạ vừa nhắc nhở như vậy, Mạc Tùy mới phát hiện ra chính mình sơ ý.
"Vẫn là đem nó giao cho tôi đi, tôi lấy xuống để giúp việc hâm nóng lại." Mạc Tùy nói rồi liền duỗi tay cầm lấy mấy cái hộp trên tay Thời Duy Hạ.
"Cảm ơn.." Thấy thế Thời Duy Hạ cũng lễ phép lộ ra một cái mỉm cười.
Mạc Tùy lại vì vậy mà giật mình, có chút tò mò nhìn Thời Duy Hạ.
Anh ta nhớ lại gần đây, gần đây thái thái..

Hình như đã thật sự trở nên ôn nhu cẩn thận không ít.

Không chỉ có lễ phép, hơn nữa, tươi cười trên mặt cũng nhiều hơn trước.

Anh ta cũng là gần đây mới phát hiện ra, thì ra dáng vẻ thái thái cười rộ lên, đặc biệt xinh đẹp.
Không kèm theo bất luận tình yêu nam nữ gì cả, chỉ là nhìn thấy vui vẻ tươi cười trên mặt cô, liền có một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Trước kia anh ta vẫn luôn cảm thấy, thiên kim Thời Duy Hạ lâm vào hoạn nạn căn bản là không xứng với ông chủ đầu óc thương nghiệp hơn người, nhưng hiện tại, anh ta lại bỗng thay đổi suy nghĩ.
Dưới cái nhìn tò mò của Mạc Tùy đối với Thời Duy Hạ, một đạo thanh âm khó chịu đột nhiên vang lên.
"Thu dọn xong?"
Mạc Tùy lúc này mới hồi thần, gật gật đầu.
"Đi ra ngoài." Một đạo hàn quang quét về phía Mạc Tùy, Long Đình Dạ không vui nhíu mày.
"Vâng!" Mạc Tùy hoàn hồn, lúc này mới bằng tốc độ nhanh nhất cầm đồ vật xoay người rời khỏi phòng ngủ, hơn nữa đem cửa phòng đóng lại.
Trong phòng ngủ tức khắc lại khôi phục an tĩnh.
Mạc Tùy vừa đi, Thời Duy Hạ theo bản năng nhìn thoáng qua Long Đình Dạ, sau đó trên mặt lại đổi về biểu tình tức giận.
"..."
Người đàn ông nhíu mày, nhớ tới vừa rồi cô tươi cười với Mạc Tùy, trong lòng nhịn không được cơn tức giận.
Thời Duy Hạ lười đến xem anh, một lần nữa ôm lên gối ôm hồng nhạt bị cô ném ở trên sô pha, liền xoay người tính toán rời đi, trở lại phòng của mình.
Mà khi cô xoay người đi, một bàn tay to bỗng dưng nắm chặt cổ tay cô.

Cô sửng sốt một chút, theo bản năng muốn vung bàn tay anh ra, còn chưa kịp mở miệng..

bàn tay người đàn ông liền dùng sức một cái đem cô kéo vào trong lòng ngực...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK