Thời Duy Hạ vươn tay cầm lấy tay Sở Mộng Nhân, giờ khắc này, cô nhìn thấy tươi cười đắc ý trên mặt Sở Mộng Nhân.
Cô biết, giây tiếp theo Sở Mộng Nhân sẽ lấy tư thế người bị hại, ngã xuống bậc thang.
.
Mà cô, lập tức sẽ trở thành người đầu tiên, bởi vì trên thảm đỏ ghen ghét với chị em mà ra tay thương tổn, bị đưa đến cục cảnh sát, sau đó thân bại danh liệt.
Nhưng hiện tại, cô sẽ không để hết thảy phát sinh.
"Hứa Mặc Trần nói, anh ấy muốn cưới tôi.
.
" Thời Duy Hạ cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói chỉ có Sở Mộng Nhân có thể nghe thấy.
Quả nhiên, nghe thấy lời cô nói, sắc mặt Sở Mộng Nhân trắng bệch, tiếp theo muốn diễn đều quên mất.
Thấy thế, Thời Duy Hạ rất vừa lòng, nắm tay Sở Mộng Nhân hướng tới bên hông mình đẩy.
.
"! "
Một tiếng thét chói tai bỗng nhiên vang lên.
Thời Duy Hạ bị Sở Mộng Nhân đẩy, thân mình đột nhiên không kịp phòng bị té ngã xuống bậc thang.
.
Thời Duy Hạ ở bậc thang lăn vài vòng mới ngừng lại được, trực tiếp nhắm mắt hôn mê bất tỉnh!
Tình huống xảy ra đột ngột như vậy làm mọi người ở hiện trường đều bất ngờ không kịp phòng bị, lập tức trở nên đại loạn!
"Nhanh lên, kêu xe cứu thương!" Người đại diện hô to.
"Có đầu đề, mau chụp!" Truyền thông càng thêm mất khống chế.
Tiếng đèn flash, hết đợt này đến đợt khác.
Sở Mộng Nhân sững sờ trên thảm đỏ, trợn to hai mắt nhìn Thời Duy Hạ vừa mới nắm lấy tay cô ta, biểu tình trên mặt tràn đầy không thể tin tưởng cùng hoảng loạn.
Như thế nào.
.
Như thế nào sẽ như vậy.
.
Sự tình phát triển, không nên như vậy!
Tiện nhân Thời Duy Hạ kia, làm sao cô ta lại biết!
"Sở tiểu thư, xin hỏi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, vì sao cô lại muốn đẩy Thời tiểu thư?"
Truyền thông mất khống chế trực tiếp xông lên thảm đỏ, bắt lấy Sở Mộng Nhân hỏi không ngừng.
Sở Mộng Nhân lui về phía sau một bước, mềm cả người trực tiếp ngồi ở bậc thang.
Cô ta đưa tay che lại lỗ tai, hô lớn!
"Cô ta gạt người, tôi không có đẩy cô ta.
Cô ta là kẻ lừa đảo, tất cả đều là cô ta thiết kế, không liên quan đến tôi!"
Tiện nhân! Cô ta chính là tiện nhân!
Nhưng dù vậy, phóng viên vẫn không buông tha cô ta.
"Giữa hai người chẳng lẽ có ân oán gì sao?"
"Có phải cô ghen ghét Thời tiểu thư nhân khí nghịch tập, lo lắng cô ấy sẽ vượt qua cô?"
Mồm năm miệng mười làm Sở Mộng Nhân hoàn toàn hoảng loạn.
"Không, tôi không làm gì cả, vừa rồi là cô ta tự mình ngã xuống, tôi bị oan uổng!" Cô ta vừa lắc đầu vừa hô to!
Chỉ là, không chờ cô ta bình tĩnh lại, đã có cảnh sát tới hiện trường, đẩy truyền thông ra đi tới trước mặt cô ta, thanh âm nghiêm túc nói.
"Sở tiểu thư, cô bị nghi ngờ có liên quan cố ý đả thương người khác, xin theo chúng tôi đi một chuyến!"
"Tôi không có.
.
Là cô ta hãm hại tôi, các người điên rồi sao? Bằng cái gì tới bắt tôi, đi bắt cô ta a!" Sở Mộng Nhân điên rồi hô lên, biểu tình trên mặt vặn vẹo, hoàn toàn không còn hình tượng nhu nhược đáng thương như trên màn ảnh.
Cô ta là bị hãm hại, Thời Duy Hạ tiện nhân kia mới nên bị bắt đi!
"Những lời này mời cô cùng chúng tôi trở về rồi nói sau!" Cảnh sát nghiêm túc như cũ.
Cuối cùng Sở Mộng Nhân vẫn bị cảnh sát đưa đi khỏi hiện trường thảm đỏ.
.
* * *
Sắc trời mới vừa chập tối, bệnh viện, trong phòng bệnh an tĩnh.
Thời Duy Hạ nửa nằm ở trên giường, một bên ăn trái cây, một bên xem tin tức trên TV hôm nay báo chí đưa tin về sự kiện thảm đỏ.
Khi nhìn đến Sở Mộng Nhân nổi điên bị đưa lên xe cảnh sát, trong lòng cô mới rốt cuộc hung hăng tản ra một ngụm ác khí!.
Danh Sách Chương: