Sở dĩ anh hỏi như thế, bởi vì một tháng nay, hầu như mỗi ngày Dĩ Đồng đều ra ngoài, mà còn đi rất lâu, không đến tối thì không trở về, mà mỗi lần đều cùng Tiêu Tiệp ra ngoài.
Anh không hiểu, cuối cùng hai người phụ nữ này chơi cái gì? Có cái gì chơi hay, mà đến nỗi mỗi ngày đều chơi đến tối mới về? Mà còn là từ sáng đến tối! Cả ngày! Cho nên dù thế nào, hôm nay cũng không cho phép cô ra ngoài!
Anh thật vất vả mới có một ngày nghỉ, cô làm vợ không ở cùng anh mà còn đi cùng khuê mật. Cái này mà truyền ra, người khác sẽ nói như thế nào? Chồng còn không bằng khuê mật?
“Hôm nay anh được nghỉ, em tự mình xử lý đi.” Tả Huyền Dạ mất hứng, anh không muốn thừa nhận mình đang ghen.
Dĩ Đồng ngớ người, sau đó cười tươi như hoa bay tới cạnh chồng, làm nũng nói: “Ông xã, sao hôm qua anh không nói? Nếu như hôm qua anh nói, thì cho dù ông trời mời, em cũng sẽ không đi ra ngoài, nhất định sẽ ở cùng anh. Nhưng mà, bây giờ em đã hẹn Tiêu Tiệp rồi. Nếu như không đi không phải là lỡ hẹn sao? Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, sau này mỗi ngày em đều ở cùng anh! Có được hay không?”
Tả Huyền Dạ suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, buổi sáng anh mới nói với cô, nên đúng là không thể lỡ hẹn với người ta được, hơn nữa đối phương còn là bạn thân của vợ. Nhưng mà, chẳng lẽ lại thoải mái từ chối hẹn với anh?
Mắt thấy cuối cùng Tả Huyền cũng có chút thay đổi, cô lập tức thừa thắng xông lên: “Ông xã, em biết anh tủi thân, coi như chỉ hôm nay thôi, đồng ý với em đi mà! Cùng lắm thì...” Ghé tai anh nói thầm một câu.
Mắt Tả Huyền Dạ sáng lên, nhưng trên mặt vẫn không biến sắc, nhìn cô một cái, khinh thường nói: “Chỉ một lần mà muốn mua chuộc anh?”
Vẻ mặt Dĩ Đồng đỏ rực, tức giận nói: “Vậy anh muốn thế nào?”
Tả Huyền Dạ tà ác nhỏ giọng nói bên tai cô:“Ừ... Chưa từng nghe nói, một đêm bảy lần sao, chúng ta thử một chút đi?”
Dĩ Đồng nổi cáu, mặc kệ đi ra cửa, sau lưng vang lên tiếng cười trầm thấp.
Khách sạn Hải Thiên.
Đây là một khách sạn sang trọng, bên trong bố trí nhiều chỗ ăn chơi. Lúc này Tịch Âu Minh đang đeo một cặp kính đen, nằm trên ghế trên bãi cát, thân hình cao lớn lộ rõ tám múi cơ bụng, đường cong bắp thịt hoàn mỹ.
Bên cạnh hồ bơi, những người đi lại xung quanh, liên tục nhìn về phía anh bằng ánh mắt chăm chú.
“Ha ha, Tịch Thiếu đúng là rất đẹp trai phong độ, nhìn xem trong hồ bơi này một nửa phụ nữ đều bị cậu câu mất hồn, ngay cả người bên cạnh tôi cũng thế, cũng có dụng ý khác!” Đổng sự Trương cười nói.
Cô gái bên cạnh ông ta lập tức xấu hổ nói: “Đổng sự Trương đúng là lấy người ta ra làm chuyện cười, người ta không chịu đâu!”
Giọng nói ỏn ẻn, làm đổng sự Trương cười ầm lên.
Tịch Âu Minh chỉ cười nhạt, từ chối cô gái định tới phục vụ anh. Chuyện hợp đã thảo luận xong rồi, nhưng còn chuyện giải trí sau hợp tác làm anh hơi khó chịu.
Đứng dậy đeo kính bơi, chuẩn bị bơi một vòng, sau đó đuổi mấy người này đi, chuẩn bị về nhà sớm.
Nhưng khi ánh mắt anh nhìn về phía cách đó không xa, liền tháo kính xuống, ánh mắt hơi nheo lại.
Cách đó không xa, mấy cô gái đang cười đùa, trong đó có một người làm cho người khác rất chú ý.
“Oa, lâu rồi không đến đây bơi, cảm giác đúng là rất thoải mái.” Dĩ Đồng vừa bơi xong một vòng, cười nói cùng mấy người bạn.
Cô thật sự không dễ dàng gì, thay Tiêu Tiệp che giấu hành tung, không thể không từ chối lời mời của chồng, không thể không gọi những người phụ nữ này ra, theo cô vượt qua những ngày buồn chán này.
Nhưng mà cũng may, đây là lần cuối cùng, hôm nay Tiêu Tiệp có thể kiếm đủ tiền, ngày mai không cần phải che giấu giúp cô ấy nữa. Cái này gọi là loại cảm giác được giải thoát! Món nợ này, sau nhất định sẽ tính toán thật tốt với Tiêu Tiệp!
Oa, thật là thoải mái! Trong hồ bơi này, chỗ nào cũng là trai đẹp! Đúng là được dưỡng mắt! Dĩ Đồng khẽ hát, dùng tay vịn lên bờ hồ, cũng không đứng dậy, người vẫn ngâm ở trong nước, chờ nghỉ ngơi đủ, lại bơi một vòng nữa!
Nhìn bên trái một chút! Nhìn bên phải mộ chút! Trai đẹp dưỡng mắt được cũng không có mấy, ôi! Vừa cảm thán xong, trong tầm mắt liền xuất hiện một thân hình cao lớn. Oa, cơ bụng tám múi điển hình!
Không ngờ trong hồ bơi cũng có dáng người như thế? Dĩ Đồng cảm thấy nước miếng của mình cũng sắp chảy ra, ánh mắt theo thân hình cao lớn nhìn lên, muốn xem thử phong thái của trai đẹp.
Oa, đẹp trai! Siêu đẹp trai! Ừ, chỉ là tại sao, cảm giác có chút quen?
“Thế nào, còn chưa nhìn đủ sao?” Giọng u ám vang lên bên tai cô, ánh mắt Tịch Âu Minh nhìn xuống người vẫn còn đắm chìm trong hồ bơi, bao quanh người anh là một loại khí phách vương giả.
Tịch... Tịch Âu Minh?
Dĩ Đồng nhất thời giống như gặp Diêm Vương vậy, bị dọa đến nỗi buông lỏng tay đang vịn trên bờ hồ, cả người ùm một tiếng ngã vào trong nước...
Bị sặc mấy ngụm nước, mới được huấn luyện viên kéo lên bờ.
Tịch Âu Minh lạnh lùng, nhìn người đang không ngừng ho khan trên đất, lạnh lùng nói: “Bạch Tiêu tiệp đang ở đâu?”
Anh đã quan sát qua, ở đây không có Bạch Tiêu Tiệp!
Dĩ Đồng bị khí thế u ám của anh làm cho chấn động, một lúc sau mới lấy lại tinh thần, con ngươi chuyển sang trái lại chuyện sang phải, ấp úng nói không ra một câu hoàn chỉnh: “Chuyện này...Vậy...Tôi...”
“Nói!” Tịch Âu Minh gần như cắn răng nhả ra mấy chữ này, nếu như người trước mặt không phải vợ của bạn tốt, không phải khuê mật của Tiêu Tiệp, anh đã sớm nghiêm hình tra khảo rồi!
Dĩ Đồng cả kinh, bị dọa sợ đến nỗi sắp nằm gục xuống.
Túy Hồng Trần.
Giống như loại khách sạn xa hoa trụy lạc, tất cả đều lộ ra mùi rượu, ánh đèn lúc sáng lúc tối, đủ các loại nam nữ say sưa nhảy múa trong tiếng nhạc.
Mà trong một phòng bao, lại yên tĩnh đến mức không nghe thấy một âm thanh bên ngoài, bên trong trang phục tao nhã, so với bên ngoài hoàn toàn khác nhau.
Đây chính là ưu điểm của Túy Hồng Trần, chia thành nhiều khu vực, yên tĩnh, thanh nhã. Thỏa mãn nhiều loại người.
Tiêu Tiệp thành thạo đối phó với mấy người nước ngoài, so với lần đầu tiên, bây giờ có thể dùng từ lão luyện để hình dung. Cô tiếp xúc với nhiều người, đều là người có phẩm cách lại lịch sự, cho nên ở phương diện an toàn, rất là đảm bảo.
Hôm nay Kim Huyền có việc, không ở cùng cô, thật ra thì trước kia cũng có mấy lần cô bảo anh không cần ở cùng, suy cho cùng đường đường là một ông chủ, làm sao có thể luôn theo bên cạnh cô. Sau đó chỉ cần Kim Huyền không ở đây, thì nhất định sẽ bố trí vệ sĩ ở trong bóng tối để bảo vệ cô, cho nên cô luôn rất yên tâm.
Một người nước ngoài dùng tiếng phổ thông không chuẩn lắm nói: “Da Bạch tiểu thư trắng như thế, có phải dùng phương pháp chăm sóc đặc biệt nào hay không?”
Bạch Tiêu Tiệp cười nói: “Người Trung Quốc đối với phương pháp dưỡng sinh cũng có nghiên cứu tương đối, cái gọi là chăm sóc, cùng dưỡng sinh cũng có quan hệ với nhau.”
“Bạch tiểu thư tuổi còn trẻ đã hiểu về dưỡng sinh, đúng là hiếm thấy.” Một người nước ngoài khác lại nói.
“Đã quá khen rồi.” Tiêu Tiệp cầm ly rượu lên, uống một hớp nhỏ.
----- Mặt biển tĩnh lặng, lúc này đang nổi lên một cơn sóng thần.