Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânDọn dẹp phòng sạch sẽ, Giang Dao nằm trên giường ngủ bù, một giấc này ngủ đến tận khi mẹ Lục lên lầu kêu cô xuống ăn cơm mới tỉnh lại.
“Buổi sáng con đi tiễn Hành Tung ra sân bay?” Mẹ Lục thấy quần áo trên người Giang Dao có nếp nhăn, bà nghĩ cô thay quần áo ra ngoài, trở về quá mệt trực tiếp nằm xuống ngủ luôn.
Giang Dao gật gật đầu, “Con có đi, 9 giờ máy bay cất cánh, 10 giờ con về đến nhà, hơi mệt nên nằm ngủ một chút, không nghĩ ngủ một giấc đến tận giờ này.”
Mẹ Lục không có trách cứ Giang Dao, rõ ràng hơn phân nửa bởi vì tối qua Lục Hành Tung lăn lộn hơi quá, cho nên Giang Dao ngủ không đủ, nhìn giường trong phòng toàn bộ đều đổi mới, xảy ra chuyện gì bà đều hiểu.
Nghe Giang Dao nói đi đưa Lục Hành Tung, mẹ Lục ngăn không được cao hứng, con bé đều mệt thành như vật còn nhớ đến con trai bà, có thể thấy được trong lòng Giang Dao đã thông suốt.
“Không có việc gì, xuống lầu ăn cơm, buổi chiều lại ngủ tiếp.” Mẹ Lục cười rất hoà ái, thậm chí bà còn nghĩ, buổi tối làm vài món Giang Dao thích ăn để bồi bổ thân thể cho cô.
Giang Dao không nghi ngờ gì, chỉ cảm thấy cô đem phòng dọn dẹp thật tốt, mẹ Lục khẳng định không nhìn ra điều gì, sau đó cô theo mẹ Lục xuống lầu ăn cơm.
Buổi chiều, Giang Dao ngủ đến hơn 3 giờ thì bị điện thoại của Lục Tiếu Tiếu đánh thức, nghe thấy điện thoại trong nhà vang lên, cô đang nghĩ điện thoại của Lục hành Tung, nhấc máy mới biết là Lục Tiếu Tiếu rủ cô đi thành phố xem phim.
“Chị dâu, là phim hài, tài xế đã đi đón chị, buổi tối chị ở lại ngủ với em, ngày mai lại về nhà.” Hôm qua Lục Tiếu Tiếu nói chuyện với Giang Dao, biết cô cũng thích xem phim hài, đặc biệt muốn cùng Giang Dao đi xem phim ở ngoài rạp, cô nghĩ phim hài phải hai người xem cùng nhau thoải mái cười to mới thú vị.
Đặc biệt nghe Giang Dao nói Lục Hành Tung hôm qua xem phim hài nhưng không cười, Lục Tiếu Tiếu cảm thấy rất buồn cười, cùng Lục Hành Tung đi xem phim đúng là một loại tra tấn, một loại tra tấn trên tinh thần, bởi vì để Lục Hành Tung cười là một vấn đề rất khó, cả ngày biểu hiện một khuôn mặt vô cảm, thật giống như quỷ đòi nợ.
Đúng chính xác như vậy, Lục Tiếu Tiếu mô tả Lục Hành Tung như quỷ đòi nợ, tuy nhiên, cô cũng cảm thấy Lục Hành Tung rất lạnh lùng lãnh khốc, đúng là một con quỷ đòi nợ có khi thế dũng mãnh.
Giang Dao vọt vào phòng tắm rửa thay quần áo, chuẩn bị xong thì tài xế vừa vặn đến cửa nhà. Nửa tiếng sau, hai người ở trước cửa rạp chiếu phim gặp mặt.
Lục Tiếu Tiếu vẫn dáng vẻ đấy, bất cứ ai nhìn đều thấy cả người tươi vui, đi đến ôm Giang Dao khanh khách cười không ngừng.
“Chị dâu, đại ca không ở nhà, bác trai bác gái còn đi làm, chị một mình ở nhà sẽ rất nhàm chán, dứt khoát ở huyện với em một vài ngày đi, mấy ngày nay ba em đi công tác, có một mình em ở nhà.” Lục Tiếu Tiếu buông Giang Dao ra tủm tỉm cười lắc lắc tay cô, “Ở một mình em rất sợ.”
“Trong nhà có bảo mẫu, còn có tài xế.” Giang Dao không chống đỡ được bản lĩnh làm nũng của Lục Tiếu Tiếu, cuối cùng cô vẫn phải đầu hàng, “Chị phải gọi điện thoại cho mẹ trước đã.” Trong lòng thầm nghĩ, không biết lúc nào Lục Hành Tung sẽ gọi điện thoại về nhà. Nếu trong nhà không ai nghe, hắn sẽ hiểu phải gọi đến văn phòng mẹ Lục.
“Đương nhiên ạ!” Lục Tiếu Tiếu kéo Giang Dao đến buồng điện thoại, nói nói cười cười ở trong điện thoại với mẹ Lục một hồi, rồi mới lạch cạch cúp máy nói với Giang Dao, “Được rồi! Bác đã đồng ý! Đi thôi, chúng ta đi xem phim.”
Giang Dao cảm thấy đầu đầy màu đen, cô gái nhỏ này, có phải thời điểm chào đời bỏ quên con mắt của mình ở lại không?
Danh Sách Chương: