Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân“Ai u, cái này còn phải bà dạy.” Ba Giang nghe thật vui vẻ, rồi hỏi Giang Dao có ở nhà ăn cơm chiều không, nghe Giang Dao nói ngồi một lát phải về nhà, ba Giang thở dài, “Ba luôn cảm thấy con lấy chồng sớm, mới ở nhà được vài năm đã thành con nhà người ta.”
Giang Dao ở nhà mẹ đẻ một lúc liền đứng lên về nhà chồng, mẹ Lục hôm nay tan làm sớm, thấy Giang Dao trở về thuận miệng hỏi hôm nay Lục Vũ Tình có chuyện gì, Giang Dao hiểu rõ Lục Vũ Tình vẫn giấu chuyện này, sẽ tự mình giải quyết.
Tuỳ tiện lấy một lý do, Giang Dao chủ động giúp đỡ mẹ Lục nấu cơm rồi mới hỏi mẹ Lục một ít chuyện về bạn bè của Lục Hành Tung.
“Mẹ ơi, anh Hành Tung ở Bắc Kinh có phải có rất nhiều bạn thân? Con nhớ rõ ngày con kết hôn, bạn bè anh ấy cũng đến.” Nói thật, Giang Dao quả thực không nhớ lúc cô và Lục Hành Tung kết hôn, bạn bè hắn có đến tham dự hay không, khi đó cô đối với chuyện của Lục Hành Tung không cảm thấy vui vẻ, nhưng hiện tại cô muốn biết mọi chuyện của hắn nhiều hơn nữa.
Khó được dịp Giang Dao hỏi về chuyện của Lục Hành Tung, mẹ Lục ngạc nhiên liếc mắt nhìn Giang Dao, nhịn không được cười trêu nói, “Gần đây con rất quan tâm chuyện của Hành Tung? Mẹ để ý sau khi nó về đơn vị, con đều nhớ thương nó, nếu không phải còn đi học, sợ là hận không thể chạy ngay đến bộ đội?”
“Anh ấy là chồng con, con nhớ anh ấy không phải thật bình thường sao.” Giang Dao cũng không phải người bị trêu đùa quá mức sẽ thẹn thùng, ngược lại cười nói thoải mái hào phóng thừa nhận, “Mẹ, ngày quốc khánh con không về nhà, Hành Tung bảo con đến đơn vị thăm anh ấy.”
“Đi đi, đi đi.” Mẹ Lục hiểu ý vười, lúc này mới nói, “Hành Tung ở Bắc Kinh có mấy anh em đặc biệt thân thiết, đại ca tên Lương Việt Trạch, là người tuổi trẻ bản lĩnh khó lường làm lão đại. Nhị ca ở nước ngoài, là một học giả nghiên cứu văn hoá gì đó. Lão tam là Lục Hành Tung hay còn gọi là tam ca. Lão tứ tên là Chu Vỹ Kỳ, là nhân viên trong bộ công thương Bắc Kinh. Lão ngũ tên Trần Húc Nghiêu, một kiến trúc sư ở trong giới rất có tên tuổi. Mấy anh em thân thiết với Hành Tung đều ở Bắc Kinh, đều là công tử có tiền có quyền, lúc các con kết hôn bọn họ đều đến.”
Giang Dao không thể nhớ được khuôn mặt của những người này, chắc hẳn mỗi người trong số đó ở Bắc Kinh đều là một nhân vật có tiếng.
“Đúng rồi, còn một cô bé, tên là La Nhược Nhiên, nha đầu kia rất thú vị, nhìn qua hình như cùng lão nhị là một đôi, nhưng mẹ không biết có đúng không hay cảm nhận sai, bởi vì Hành Tung chưa bao giờ nói đến chuyện của hai người đó. Mẹ chỉ cảm thấy hai người đó quan hệ rất tốt, lão nhị rất chiếu cố La Nhược Nhiên.” Mẹ Lục cũng rất thích buôn chuyện, thấy Giang Dao nghe nghiêm túc bà càng hăng hái, nói một vòng về bạn bè của Lục Hành Tung bà liền kể chuyện khi còn nhỏ, kể đến Lục Hành Tung vào đại học, quá trình nuôi hắn trưởng thành, bà đều chia sẻ hết với Giang Dao.
Hiểu một Hành Tung khác như vậy đối với Giang Dao mà nói như mở cánh cửa ra một thế giới mới. Lúc này cô mới biết, thì ra Lục Hành Tung trầm lặng từ khi mới bắt đầu sinh ra, không thích khóc, không thích quấy, từ nhỏ không thích cười nhưng giống mọi đứa trẻ khác đều rất nghịch, so với đứa trẻ khác lại hung hơn.
Giang Dao không biết Lục Vũ Tình chuẩn bị giải quyết chuyện Triệu Trang Tông ngoại tình như thế nào, đảo mắt một cái, khoảng cách đến ngày khai giảng cũng không dư lại mấy ngày, vì mua valy và lấy vé tàu hoả, Giang Dao và Giang Lỗi cùng nhau lên huyện,
Danh Sách Chương: