- Anh thấy món quà tuyệt nhất là em đấy!
Em đỏ ửng, người mềm nhũ cứ thế này thì anh ôm em mất. Và em đã rất rất cố gắng khi mầ nhón gót chân lên để đôi môi hồng nhỏ bé của em chạm vào cằm anh. Hơi thất vọng đấy nhé! Tiểu tình yêu!
Anh không thể, không thể nữa rồi, anh đã để cảm xúc làm chủ tâm chí, anh cúi đầu, để môi mình chạm vào môi em, một đôi môi mát lạnh, hiền hòa và ngây thơ.
Tình yêu của anh dành cho em, Lâm Minh Ngọc, thứ tình cảm chỉ dành riêng cho em, nó nồng nàn và nóng bỏng hơn cả mặt trời nhưng cũng rất hiền hòa, tươi mát như anh trắng. Chắc cả đời này anh chỉ có thể nói yêu một người là em. Người đã, đang và sẽ mãi yêu em.