Không chỉ cái này.
Một dãy thảm đỏ được trải dài từ bên trong sảnh lớn của khách sạn ra tới.
Từng cô nàng tiếp tân lập tức đi ra đứng hai bên thảm đó, trên những gương mặt xinh đẹp kia đều tràn đầy ý cười và sự nhiệt tình.
Đồng thời.
Một dãy băng biểu ngữ được giơ lên trước cổng khách sạn Caesar.
Trên đó viết mấy chữ! "Chào mừng ngài Thiệu Huy và cô Tố Y đã đến thăm khách sạn Caesar của chúng tôi!”
Cái gì!
Sau khi thấy dải băng biểu ngữ này, Lâm Thiên Quang, Bạch Chí Phàm và Thẩm Kiến đều hoàn toàn mơ hồ.
Ngài Thiệu Huy!
Cô Tổ Y!
Không phải là Lâm Thiệu Huy và Bạch Tổ Y đó sao?
Cái này, cái này sao có thể chứ.
Trên mặt ba người đều hiện lên vẻ mặt nghi ngờ không thôi, nhưng đúng lúc này.
Cộc cộc cộc!
Từng nhịp bước chân đều truyền ra từ trong khách sạn Caesar, sau đó mọi người liền thấy, từng người đàn ông trung niên mặc tây trang và giày da, mặt mũi tràn đầy uy nghiêm, bước từng bước đi ra từ trong khách sạn "Đó là Chu Thanh Sang ông chủ của khách sạn Caesar! Trời ạ, ông ấy...!Sao ông có thể tự mình ra đón người kìa!"
Ba người Lâm Thiên Quang đều ngạc nhiên trợn tròn mắt, há hốc miệng.
Họ biết ở thành phố Nam Giang này, Chu Thanh
Sang tuyệt đối là một nhân vật nổi tiếng.
Ngoại trừ Từ Minh Long là bá chủ bên ngoài thì căn bản không có ai có thể để ông ấy xem trọng.
Mà ông ấy còn tự mình ra nghênh đón? Chuyện này càng không thể nào xảy ra.
Nhưng bây giờ.
"Ha ha ha..
Ngài Thiệu Huy, cô Tố Y, chào mừng chào mừng hai người đã đến!"
Chu Thanh Sang dẫn theo mấy cán bộ cấp cao của khách sạn Caesar đi ra, nhanh chóng đi tới trước mặt của Lâm Thiệu Huy và Bạch Tổ Y.
Sau đó từng người một chào hỏi, trên mặt họ đều là vẻ sùng kính: "Tôi vừa mới biết được, cậu Thiệu Huy và cô Tố Y ghé đến khách sạn của chúng tôi, lúc này mới vội vàng ra đón, nếu có chỗ nào đón tiếp không được chu đáo, xin cậu Thiệu Huy và cô Tố Y thứ lỗi!"
Vẻ mặt lúc này của Chu Thanh Sang là khiêm tốn và cung kính tới cực điểm.
Mà một màn này càng làm cho mọi người ở đây dường như là không dám tin vào tai và mắt của mình.
Rúng động!
Ba người Bạch Chí Phàm, Lâm Thiên Quang, Thẩm Kiến đều hoàn toàn rối loạn.
Họ giống như gặp phải ma mà liếc nhìn Lâm Thiệu Huy.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Tên nhóc này, đáng lẽ ra không có tư cách tiến vào khách sạn Caesar mới đúng.
Mà bây giờ chẳng những khách sạn treo biểu ngữ còn phủ thảm đỏ nghênh đón, thậm chí là ngay cả ông chủ lớn như Chu Thanh Sang cũng tự mình ra đón.
Cái này đơn giản chính là lật đổ hoàn toàn tam quan của họ.
Làm gì chỉ có ba người họ!
Gio phút này, ngay cả Bạch Tổ Y cũng sợ ngây người.
Anh tự nhiên sẽ biết Chu Thanh Sang, đó chính là lúc kết hôn của Thẩm Kiến, lúc ấy người bốn người nhà họ Thẩm được sắp xếp bên ngoài cống.
Chính là Chu Thanh Sang và một số người của Lưu Chấn đến đó cùng, mang theo đầy đủ món ngon của khách sạn Caesar tới.
Lúc đó Bạch Tố Y cho là trùng hợp mà thôi "Chẳng lẽ, lần trước là vì Lâm Thiệu Huy? Lần
Nhưng bây giờ!! này cũng là vì Lâm Thiệu Huy?"
Bạch Tố Y có dáng vẻ như gặp quỷ, nhìn chồng của mình.
Chỉ là hình như Lâm Thiệu Huy không có nhận ra, anh đối mặt với đám người Chu Thanh Sang đang khiêm tốn cung kính kia chỉ cười nhạt một tiếng, sau đó hỏi: "Ông chủ Sang, vừa rồi tôi nghe người ta nói, không mặc đồ tây, không đeo cà vạt là sẽ không được vào khách sạn Caesar hả?"
Cái gì! Lâm Thiệu Huy hờ hững nói một câu như vậy khiến cho cả Chu Thanh Sang và cả đám cán bộ cấp cao của Caesar đều sợ tới trắng bệch cả mặt.
Từng người họ nhanh chóng xoa xoa mồ hôi trên trán, trả lời: "Cậu Thiệu Huy nói chơi rồi! Người khác nhất định phải mặc đồ tây, nhưng cậu Thiệu Huy thì tự nhiên sẽ không cần roi!"
Ao!
Một câu thôi cũng đủ khiến cho nhóm người của Lâm Thiên Quang càng chẩn động và khó hiểu..
Danh Sách Chương: