Cái gì!
Mọi người có mặt ở đây lập tức sững sờ, sau đó phá lên cười vang.
Đây là bệnh viện của anh?
Nói đùa cái gì vậy?
Bọn họ đều không nghĩ rằng, vậy mà Lâm Thiệu Huy lại không biết xấu hổ như vậy, vậy mà còn nói bệnh viện Trung-Tây Ivan là của anh?
Đây là coi bọn họ đều là người ngớ ngẩn hay sao?
Lúc này, Yên Tử Sơn đã cười đến gập cả người, giọng châm chọc nói: "Anh vừa mới nói anh chính là ông củ của bệnh viện Trung-Tây Ivan? Ha ha ha, chết cười tôi, chỉ bằng mấy người rác rưởi như anh?"
Tên này, toàn thân trên dưới cộng lại còn chưa đến ba triệu rưỡi, lại còn dám giả mạo tổng giám đốc Lâm thần bí mạnh mẽ kia?
Quả thực là trò cười!
Mà Johnny đứng một bên, cùng nhóm bác sĩy tá ở bệnh viện, cũng có ánh mắt giống nhau nhìn Lâm Thiệu Huy như một thằng ngốc!
Tên này, cũng dám giả mạo tổng giám đốc Lâm?
Cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem đức hạnh của anh là cái gì!
Tổng giám đốc Lâm đối với bệnh viện Trung- tây IVan mà nói, đây chính là sự tồn tại truyền kỳ, tối cao và quyền năng, quyền lực trấn áp ở An Nam!
Bởi vì, trước kia đã có tin tức truyền ra, tổng giám đốc Lâm của bệnh viện Trung-Tây Ivan bọn họ, kỳ thật chính là thần y Lâm, người đã hạ gục ngành y học Tây Dương, hồi sinh lại nền y học cổ truyền An Nam!
Bởi vậy!
Toàn bộ bác sĩ cùng y tá trong bệnh viện Trung-Tây Ivan, đều có tư tưởng vượt trội hơn mà xem thường các bệnh viện khác!
Bởi vì ông chủ của bọn họ chính là thần y tiếng tăm lừng lẫy nhất ở An Nam hiện nay.
Lập tức, những bác sĩ cùng y tá kai, cùng bệnh nhân của bệnh viện, từng người đều lộ vẻ khinh bỉ, lạnh lùng trừng mắt nhìn Lâm Thiệu Huy.
“Cái tên quỷ nghèo chết này, cũng dám giả mạo tổng giám đốc Lâm?" “Cô gái nhỏ này, từ ngày đi vào bệnh viện này chữa trị đến bây giờ còn chưa trả một tiền thuốc men nào cả, tên quỷ nghèo cũng không trả nổi tiền thuốc men của em gái mình, làm sao có thể là tổng giám đốc Lâm? “Đừng nói nhảm gì với anh ta, dám giả mạo giám đốc Lâm, lập tức đuổi ra khỏi bệnh viện Trung-Tây Ivan!"
Mọi người đều xúc động phẫn nộ, trên mặt mọi người đều là mang theo sự căm hận!
Lập tức!
Ngay lập tức trên mặt của Yên Tử Sơn cũng hiện lên tia ngoan độc, bỗng nhiên quát lên: “Bảo vệ! Đem ba người quỷ nghèo trộm cấp trong bệnh viện Trung-Tây Ivan, còn dám giả mạo giám đốc Lâm!” “Đánh gãy chân của bọn họ, đuổi bọn họ ra khỏi bệnh viện!”
Đột nhiên!
Cộc cộc cộc!
Nhưng vào lúc này, một trận tiếng bước chân dồn dập, từ hành lang đầu kia, nhanh chóng truyền đến.
Sau đó, dưới ánh mắt hoảng sợ của mọi người, đã nhìn thấy Mike mang theo tất cả quản lí cấp cao của bệnh viện Trung-Tây Ivan sải bước đi tới.
Trên mặt của bọn hắn, đều tràn đầy sự sợ hãi cùng bất an.
Giống như có một thảm họa lớn sắp xảy
Có chuyện gì xảy ra?
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, lần đầu ra! tiên bọn họ nhìn thấy, viện trưởng Mike vậy mà sợ hãi như vậy, không ngừng lau sạch mồi hôi lạnh trên trán.
Mà khi nhìn thấy Mike đi vào, Yên Tử Sơn Đốn lộ ra vẻ vui mừng.
Theo bản năng anh ta cho rằng, chuyện Huân Nhi trộm đồ đã truyền đến tại của Mike, đến mức Mike phải tự mình dẫn người khác đến đây hỏi tội!
Johnny cũng lập tức vui mừng, giống như vội vàng muốn tranh công nói với Mike: “Thầy giáo, hai người kia đến bệnh viện chúng ta trộm đồ, còn giả mạo giám đốc Lâm, học sinh đang định đuổi bọn họ ra khỏi đây!”
Chỉ là!
Mike cũng không nhìn anh ta cái nào, dẫn đầu tất cả quản lí cấp cao, đi thẳng đến chỗ Lâm Thiệu Huy.
Rầm rầm!
Theo sau đó, dưới ánh mắt đều sợ hãi đến cực điểm của mọi người, Mike dẫn đầu những người kia, đột nhiên cúi đầu với Lâm
Thiệu Huy.
Tiếp theo, cùng nhau hô to: "Cậu Lâm, chúng tôi đã tới chậm!”.
Danh Sách Chương: