***
“Tam phu nhân đưa đẩy đúng là nhất can nhị tịnh (sạch sẽ ko còn gì)!” Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị cười lạnh mấy tiếng, đảo mắt chung quanh, điện chủ các điện trong sảnh đều là một bộ dáng vẻ không liên quan, vẻ mặt công tử các cung là hứng thú xem diễn, nhưng không có một ai nói giúp......
Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị nhìn cốc chủ Nam Cung Hành phía trên chủ vị, nói: “Quy củ trong cốc khó có thể thi hành, là vì người?”
Trong lòng điện chủ năm điện còn lại không khỏi thầm than, mặc dù cốc chủ Nam Cung Hành những năm gần đây trường kì bế quan, không gần nữ sắc, nhưng Lễ phu nhân dù sao vẫn là Tuyệt Cốc Đệ Tam phu nhân, lời này của Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị, ý chỉ Lễ phu nhân vi phạm quy củ, lại chỉ cốc chủ Nam Cung Hành bao che khuyết điểm, tựa như trước mặt mọi người mà tại trên mặt cốc chủ Nam Cung Hành đánh một cái tát! Dựa theo tính nết của cốc chủ Nam Cung Hành, vô luận Đinh Bất Nhị có còn sống rời khỏi Tuyệt Thiên Cung hay không, chỉ sợ —— vị trí Võ Điện điện chủ có lẽ sẽ phải thay đổi người......
Quả nhiên, phía trên chủ vị, hai mắt cốc chủ Nam Cung Hành vốn nhắm lại dưỡng thần giờ đây trợn mắt, ánh mắt chứa đầy sát khí sắc bén bắn thẳng đến Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị trong sảnh!
“Cốc chủ! Tứ công tử Nam Cung Thiên Mạc là đứa con thứ tư của ngươi! Tường nhi là cốt nhục duy nhất của bản điện!” Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị mạnh quay người lại, trợn mắt trừng trừng, nhìn phía cốc chủ Nam Cung Hành phía trên chủ vị, y bào phình lên bay phất phới, rõ ràng là đã ngưng tụ công lực toàn thân, cùng ánh mắt tràn ngập sát khí của cốc chủ Nam Cung Hành đối chọi gay gắt, một bước cũng không nhường!
Tuy toàn bộ tinh thần Đinh Bất Nhị lúc này là phòng bị cốc chủ Nam Cung Hành phía trên chủ vị, nhưng lại biết rất rõ chính mình không phải đối thủ của cốc chủ Nam Cung Hành, kình khí toàn thân phóng ra ngoài, tập trung mục tiêu, chính là người lúc này đang ở bên cạnh hắn – Lễ phu nhân!
Sắc mặt Lễ phu nhân trắng nhợt, nàng không có võ công, lúc này lại đứng ở bên người Đinh Bất Nhị, bị khí cơ sắc bén này bao phủ trong đó, chỉ cảm thấy khó thở, tay chân cứng ngắc......
Cốc chủ Nam Cung Hành thấy thế, gương mặt vốn không chút thay đổi rốt cục xuất hiện một tia do dự......
“Đinh điện chủ, chắc là đã hiểu lầm! Mạc nhi bị bệnh nhiều năm, thân là mẫu thân, ta – một không quản sự, hai không võ công, không thể không tự gánh vác trách nhiệm chăm sóc nhi tử, có gì không đúng? Huống chi, bệnh tình của Mạc nhi, Đinh điện chủ như thế nào lại không biết? Tâm tình Đinh điện chủ, Tâm Trúc cảm động lây! Cốc chủ cũng là người làm phụ thân, Đinh điện chủ sao lại hồ đồ như thế?” Lễ phu nhân gian nan mở miệng, ngoại trừ nói vẫn là nói.
Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị nghe vậy ngẩn ra, tâm niệm thay đổi thật nhanh, thông suốt khai sáng, mặt lộ sắc mặt vui mừng, thu liễm nội lực phóng ra ngoài, mặt hướng cốc chủ Nam Cung Hành, thân hình thụp xuống, hai đầu gối rơi xuống đất, cao giọng nói: “Đinh Bất Nhị nguyện từ bỏ chức Võ Điện điện chủ, tiểu nhi Đinh Tường cũng nguyện từ bỏ thân phận Thập Tam công tử! Chỉ cầu cốc chủ khai ân, chấp thuận phụ tử hai người ta tùy thị trái phải bên cốc chủ, cùng tiến cấm địa!”
Cốc chủ Nam Cung Hành nghe vậy, yên lặng cúi đầu, giống như đang suy xét.
Trên gương mặt xinh đẹp của Lễ phu nhân khôi phục chút huyết sắc, mị nhãn lưu chuyển, đứng yên, không dám vọng động.
Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị cúi đầu đợi sau một lúc lâu, không thấy cốc chủ Nam Cung Hành trả lời, đang kinh nghi bất định (nghi hoặc đủ điều), bỗng cảm thấy bên cạnh khí lưu chuyển động rất nhỏ, chấn động, trong lòng biết đã mắc mưu, đột nhiên đứng dậy, không quay đầu lại, hướng về chỗ Lễ phu nhân đang đứng bên cạnh, đánh ra một chưởng!
Cốc chủ Nam Cung Hành trên chủ vị cười lạnh một tiếng, ổn tọa chủ vị, động cũng không động.
Chưởng kình Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị thất bại, trong lòng ngầm run sợ, dư quang khóe mắt bắt gặp, Lễ phu nhân đang ở giữa không trung, hoa dung thất sắc, bay ngược hướng chỗ ngồi phía bên phải, Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà sớm đã đứng dậy, nghênh hướng Lễ phu nhân trên không trung! Mà chỗ Lễ phu nhân nguyên bản đang đứng, một gã hắc y ảnh vệ né qua chưởng phong, cầm một thang trường kiếm mỏng trong tay, đánh úp về phía Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị!
Kình phong từng trận phía sau, hai cỗ sát khí sắc bén thẳng hướng ngực mà đến! Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị nháy mắt sáng tỏ, cốc chủ Nam Cung Hành đã tồn tại quyết tâm muốn giết hắn!
Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị mạnh đề khí, một chân mạnh ngừng lại, thân hình đột nhiên bay lên không, né qua ba đạo vũ khí sắc nhọn muốn giết hắn, phẫn nộ hét to: “Nam Cung Hành!”
Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà tiếp được Lễ phu nhân, chợt lui tới một bên. Ảnh vệ kia ra sức vừa đủ, Lễ phu nhân mặc dù bị dọa chấn kinh, nhưng không hề có thương tổn gì!
Thần sắc cốc chủ Nam Cung Hành lạnh nhạt, ngồi ngay ngắn tại chủ vị, lạnh lùng nhìn chăm chú vào cảnh đánh nhau trong sảnh.
Lễ phu nhân mới vừa đứng ổn, không đợi Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà buông tay, liền gắt gao nắm cổ tay Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà, réo rắt thảm thiết giương giọng nói: “Cốc chủ! Thiếp thân không biết, thầm nghĩ chiếu cố Mạc nhi, lại không biết trái với cốc quy, liên lụy danh dự của phu quân! Thiếp thân nguyện ly khai Trác Tiêu Cung......”
Ánh mắt cốc chủ Nam Cung Hành chợt lóe, nhìn về phía Lễ phu nhân, ánh mắt nhu hòa, như tán thưởng lại như thương xót......
Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà ngẩn ra, nhìn Lễ phu nhân gắt gao nắm tay chính mình, hiểu rõ, hành động này của Lễ phu nhân là đáp ứng đề nghị chính mình đêm qua......
Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà mỉm cười, vỗ nhẹ mu bàn tay của Lễ phu nhân, ý chỉ cam kết. Tâm thầm than, nguyên tưởng rằng, lấy tính cách Lễ phu nhân mấy năm qua mà nhìn, tuyệt không vứt bỏ nhi tử duy nhất của chính mình! Không nghĩ giờ phút này lại tuyệt nhiên bứt ra! Xem ra chính mình hiểu biết Lễ phu nhân không nhiều! Một ngày phụ thân vẫn là cốc chủ, chỉ cần để phụ thân vui, liền một ngày không ai thực sự dám hướng Nam Cung Thiên Mạc hạ sát, mặc dù hắn là người điên! Đáng tiếc, Lễ phu nhân chung quy chưa rơi vào trong tay chính mình, chính mình thật đúng là không dám giết Nam Cung Thiên Mạc......
“Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị, trái với cốc quy, dùng sức của Võ Điện, nhúng tay chuyện tranh đoạt của công tử Tuyệt Cốc, niệm tình chỉ vì nóng lòng muốn bảo hộ nhi tử, miễn trừ chức Võ Điện điện chủ, tạm do phó điện chủ thay thế! Tam phu nhân Lễ Tâm Trúc mặc dù chủ trì Trác Tiêu Cung, nhưng niệm tình không can thiệp chuyện tranh đoạt của công tử Tuyệt Cốc, lệnh Tam phu nhân Lễ Tâm Trúc ngay hôm nay ly khai Trác Tiêu Cung! Thuộc chúng Tuyệt Cốc (một thân phận rất bình thường, không có chức vị gì trong TC) Đinh Bất Nhị, không những phạm thượng, còn đối Tam phu nhân không có võ công động thủ, lập tức xử tử, làm gương cho cốc quy!” Cốc chủ Nam Cung Hành đứng dậy, trường bào bay lên, chậm rãi rời khỏi đại sảnh, dư âm lạnh nhạt thờ ơ, tiếng vọng bên tai mọi người trong đại sảnh......
Ánh mắt điện chủ năm điện bên trái khẽ nhúc nhích, mắt nhìn chỗ cốc chủ Nam Cung Hành biến mất, nhìn nhau liếc mắt một cái, ngồi yên trên ghế, thờ ơ lạnh nhạt!
“Nam Cung Hành!” Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị mắt nhìn chòng chọc muốn xé nát, tụ bào (tụ = ống tay áo) tung bay, song chưởng liên tiếp, kình lực hùng hậu xuyên tay mà ra, bao vây ba gã hắc y ảnh vệ.
Binh khí ba gã ảnh vệ xoay ngược lại, tự bảo vệ thân, vặn xoắn chưởng phong.
Thân hình Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị chợt lóe, muốn thoát ra ngoài sảnh.
Bóng đen trước mắt chợt lóe, hai gã ảnh vệ đã chắn tới trước người.
Đồng tử Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị co rụt lại, hàn khí đánh úp ngực mà đến, đao kiếm trước mặt tung bay, không ngờ đã lâm vào bên trong vòng vây của ba người......
Lễ phu nhân không thèm nhìn tới bốn người trong sảnh giao tranh, mắt nhìn cửa sảnh không có một bóng người, suy nghĩ quay vòng, trở lại buổi sáng hôm nay, trong phòng của Nam Cung Thiên Mạc tại Trác Tiêu Cung......
※※※
Lễ phu nhân duỗi tay lấy mật tín, mở ra.
Tổng quản Thiên Hành thấy thế, hơi nghiêng thân mình, thăm dò nhìn qua......
※※※
Viết cho nhi tử của ta:
Tàng Kiếm Cung đêm qua bị huynh ngươi tập kích, Thập Tam công tử Đinh Tường trốn vào Võ Điện, được phụ thân —— Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị toàn lực bảo hộ. Sáng nay huynh ngươi đệ trình công luận, vi phụ đã phát lệnh triệu tập, buổi chiều giờ Mùi toàn bộ chủ sự các điện các cung trong cốc thương nghị!
Mong nhi tử của ta sớm chuẩn bị.
Nam Cung Hành
※※※
Thần sắc trên mặt hai người dần dần ngưng trọng, cau mày.
Lễ phu nhân đem mật tín gập lại, cẩn trọng thả lại mặt bàn, tổng quản Thiên Hành cùng Lễ phu nhân liếc nhau.
Lễ phu nhân nhẹ giọng thở dài: “Thập Tam công tử Đinh Tường là nhi tử của Võ Điện điện chủ Đinh Bất Nhị!”
Tổng quản Thiên Hành chuyển động bát trà trong tay, chậm rãi nói: “Nếu là công nghị, Đinh Bất Nhị chắc chắn đề cập việc Tâm Trúc vào chủ trì Trác Tiêu Cung!”
Nam Cung Thiên Mạc nhìn nhìn hai người bên cạnh, thấp giọng nói: “Mẫu thân có thể đáp ứng rời khỏi Trác Tiêu Cung.”
Lễ phu nhân đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Nam Cung Thiên Mạc, vội nói: “Không! Mấy năm qua, một là vì nương nắm giữ Trác Tiêu Cung, hai là vì Mạc nhi đã điên. Trác Tiêu Cung mới có thể giữ đến nay. Hiện giờ nhân số trong các cung còn lại, Trác Tiêu Cung là ít nhất. Khi ta còn ở đây, bọn chúng còn cố kỵ, nếu ta rời đi, Mạc nhi ngươi tuy có ‘ Huyết Hoàn Đan ’, nhưng Trác Tiêu Cung không suy yếu, công tử các cung khác tất sẽ đoán được Mạc nhi ngươi đã thanh tỉnh! Bọn họ như thế nào có thể buông tha ngươi?! Nương nguyện từ bỏ thân phận Đệ Tam phu nhân!”
“Nương, nếu mất đi thân phận, các cung khác còn gì phải do dự?” Nam Cung Thiên Mạc thở dài, đi tới bên cạnh Lễ phu nhân, nhẹ nhàng ôm Lễ phu nhân, nói: “Hiện giờ những người còn lại trong Trác Tiêu Cung, mẫu thân đã xác định tương đối yên tâm, huống chi đều đã ăn ‘ Huyết Hoàn Đan ’, dù theo ý đại ca, đi Lạc Dương Cung, cũng không sợ có người phản bội! Nhưng mẫu thân, ngài không có võ công, ở lại trong Trác Tiêu Cung, nhi tử thật sự không yên lòng!”
“Mạc nhi ngươi muốn lánh nạn qua chỗ Nam Cung Thiên Tà?” Lễ phu nhân kinh nghi bất định, nhìn Nam Cung Thiên Mạc, tức giận nói: “Nương từ khi nhập cốc tới nay, Đại phu nhân liền ghét bỏ khó dung, cũng bởi vậy, Nam Cung Thiên Tà từ nhỏ liền cùng ngươi bất hòa. Hiện giờ mặt ngoài thì hảo, nhưng lại âm thầm để cho Vân Thanh Cung tập kích ngươi, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra? Nam Cung Thiên Tà ý định thâu tóm Trác Tiêu Cung, không phải bởi vì cái gì mà huynh đệ thân tình! Ngươi nếu đi Lạc Dương Cung, Nam Cung Thiên Tà tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Nam Cung Thiên Mạc gật đầu cười nói: “Lời mẫu thân, trong lòng nhi tử hiểu rõ. Tâm cơ đại ca thâm trầm, chưa dọn sạch chướng ngại, đại ca sẽ không đối một kẻ điên động thủ!”
Tổng quản Thiên Hành vốn trầm mặc buông bát trà trong tay, thấp giọng nói: “Tâm Trúc, theo quyết định của Mạc nhi đi!”
Lễ phu nhân nhìn nhìn tổng quản Thiên Hành, lại chuyển hướng Nam Cung Thiên Mạc, thần sắc bi thương, không nói nữa.
“Nương.” Nam Cung Thiên Mạc thấy Lễ phu nhân lo lắng mình như thế, trong lòng không khỏi kích động, nắm thật chặt hai tay ôm Lễ phu nhân.
Trong lòng Lễ phu nhân do dự, tình thế khó xử, trong phòng trong khoảng thời gian ngắn, lặng im......
※※※
“A......” Một tiếng hét thảm, gọi suy nghĩ xa xôi của Lễ phu nhân trở về! Nhìn lại, là Ảnh Điện điện chủ đột nhiên ra tay, một kiếm đâm xuyên qua ngực Đinh Bất Nhị......
Ảnh Điện điện chủ hừ lạnh một tiếng, rút trường kiếm ra, vẩy huyết châu trên thân kiếm, tra lại kiếm vào vỏ, bước nhanh rời đi.
Đầy thân Đinh Bất Nhị nhiễm huyết, hai mắt trừng trừng, căm tức nhìn hướng cửa sảnh, chậm rãi ngã xuống, đúng là chết không nhắm mắt!
Mọi người còn lại nhìn nhau liếc mắt một cái, trong lòng biết việc này đã xong, đều tự đứng dậy rời đi......
“Thiên Tà!” Lễ phu nhân thấy Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà đang muốn rời đi, vội vàng mở miệng gọi lại!
Cước bộ Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà dừng lại, nhìn lại Lễ phu nhân, cung kính nói: “Tam nương có việc gì phân phó?”
“Thiên Tà, Tam nương luôn nhìn ngươi lớn lên, từ khi Đại phu nhân mất, tam nương trừ bỏ Mạc nhi, hiểu rõ nhất, chính là ngươi! Hiện giờ Mạc nhi thành như vậy, Tam nương sớm xem ngươi là nhi tử thân sinh! Có thể cùng Tam nương quay về Trác Tiêu Cung lấy y vật hay không?” Sắc mặt Lễ phu nhân thê lương, trong mắt mang lệ, cầu xin nhìn Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà!
Trong lòng Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà vừa giận vừa vui, trên mặt càng tỏ vẻ cung kính! Lễ phu nhân lúc này muốn chính mình bồi nàng quay về Trác Tiêu Cung, rõ ràng là muốn đem Trác Tiêu Cung giao phó chính mình, kế hoạch thâu tóm Trác Tiêu Cung, cuối cùng đã đạt thành! (Vậy sao!? *cười gian*)
Năm đó Lễ phu nhân nhập cốc, mẫu thân vốn đã không được sủng ái, bị phụ thân càng lạnh nhạt. Đợi đến khi Nam Cung Thiên Mạc được sinh ra, phụ thân liền không còn đến xem chính mình, cuối cùng lại hạ lệnh cho mẫu thân mang theo chính mình ra khỏi Tuyệt Thiên Cung! Mẫu thân nguyên là chính thất phu nhân của phụ thân, như thế nào chịu được đả kích như vậy, không quá một tháng, liền buồn bực mà chết!
Mẫu thân mất, hơn nữa phụ thân lạnh lùng, Nam Cung Thiên Tà từ nhỏ liền hận cái gọi là Tứ đệ tận xương, cũng may Chu Chính Thành bên người lúc nào cũng nhắc nhở, không biểu hiện ra ngoài, cùng Tứ đệ này tất nhiên là không thân cận!
Lời nói này của Lễ phu nhân, chớ nói Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà không tin, ngay cả chính Lễ phu nhân, chỉ sợ cũng hoàn toàn không tin!
Như vậy, Lễ phu nhân vì sao phải làm như thế? Chỉ là vì để cho chính mình chiếu cố Nam Cung Thiên Mạc hơn một chút? Hay là? Ngụ ý Lễ phu nhân sẽ đem hết toàn lực trợ giúp chính mình? Đương nhiên, chỉ khi nào chính mình cam đoan trên sự an toàn của nhi tử nàng......
“Tam nương nói gì vậy? Hiếu kính phụ mẫu, nguyên là bổn phận! Thiên Tà tự nhiên sẽ bồi Tam nương!” Nhị công tử Nam Cung Thiên Tà xoay người lại, duỗi tay giúp đỡ Lễ phu nhân, chậm rãi mà đi.
________
Hai ca sắp thực sự được trùng phùng rùi! Tung bông tung hoa chúc mừng nào!
Phong ca lại sắp phải “chịu khổ” rùi! Hí hí! *cười gian*