Anh ta nhanh chóng đuổi theo Lâm Thiên Sinh và Tô Nhiên: “Anh Lâm, tôi xin lỗi, vừa rồi tôi không thấy anh đến."
"Có phải Triệu Lôi đang tự chuốc lấy phiền phức không?" “Tôi sẽ đi giải quyết bọn họ ngay bây giờ” Diệp Phong nói xong liền định đi tới.
Lâm Thiên Sinh bình tĩnh nói: "Người chết không cần phải xử lý"
Diệp Phong nghe được lời này, trong lòng lập tức sửng sốt.
Anh ta nghĩ thâm, Triệu Lôi và con trai đứng đó bất động, chẳng lẽ là chết rồi ư?
Sau khi đến nơi, Diệp Phong duỗi tay, vừa mới chạm vào. người Triệu Lôi, kết quả là Triệu Lôi lập tức biến thành bột mịn.
Sau đó Triệu Tiểu Thiên cũng giống như vậy!
Hít~
Cảnh tượng như vậy khiến Diệp Phong hít một hơi khí lạnh.
Tu sĩ với thủ đoạn mạnh mẽ quả thật không tầm thường. "Cậu chủ Diệp, xảy ra chuyện gì thế?" Những người xung quanh thấy vậy cũng chạy tới hỏi.
Diệp Phong trầm giọng nói: "Triệu Lôi và con trai ông ta đáng chết, nhà họ Triệu phải bị tiêu diệt!"
Lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều không dám hít thở mạnh, trong lòng đều cho rằng Triệu Lỗi đã đắc tội nhà họ Diệp.
Sau đó, dưới sự sắp xếp của Diệp Phong, thế lực của nhà họ Diệp trực tiếp tấn công nhà họ Triệu.
Cảnh tượng này tình cờ bị người nhà họ Lăng vừa bước vào hội trường bắt gặp.
Lăng Phong dừng lại, liếc mắt nhìn Diệp Phong, trong mắt tràn đầy vẻ tà ác.
Sau đó anh ta cũng không dừng lại quá lâu, theo kịp tốc độ của Lăng Sơn Thủy.
Dưới sự sắp xếp của Diệp Phong, Tô Nhiên dẫn Lâm Thiên Sinh và Tô Khả Hân ngồi vào một bàn VỊP.
Một lúc sau, Diệp Phong lại đi tới nói: "Anh Lâm, tôi đã xử lý nhà họ Triệu, bây giờ anh hãy để thuộc hạ đến tiếp quản đi."
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Tô Nhiên sửng sốt.
Nhà họ Triệu ở Giang Nam tốt xấu gì cũng được xếp vào †op 10 nhưng cứ như vậy lại bị tiêu diệt ư?
Thực lực của nhà họ Diệp đúng là nghịch thiên.
Nếu họ đối phó với nhà họ Tô, nhà họ Tô của cô thật sự không biết phải ứng phó thế nào.
Và xét theo ý của anh ta, anh ta muốn giao toàn bộ tài sản của nhà họ Triệu cho Lâm Thiên Sinh ư.
Lâm Thiên Sinh cười nói: "Tốt lầm, cậu đi đúng hướng đó"
Sau đó anh lại nói với Tô Nhiên: "Em còn thất thần ra đó làm gì? Mau gọi người tới đi, nếu muộn thì có thể bị người ta
tiếp quản mất đó."
Tô Nhiên nhanh chóng tỉnh táo lại, nhận lấy điện thoại từ Tô Khả Hân, nhanh chóng gọi cho Tô Tiểu Ninh.
"Alo, cô út, cô dẫn người đến tập đoàn Triệu thị ngay bây. giờ đi…
Sau khi sắp xếp xong, cô lập tức cúp điện thoại.
Diệp Phong cười cười nói: "Anh Lâm quá khen."
"Ồ, đúng rồi, chị gái tôi ở đãng kia. Tôi sẽ gọi chị ấy qua đây"
Nói xong, anh ta nhanh chóng chạy ra ngoài mà không cho Lâm Thiên Sinh và Tô Nhiên có cơ hội phản ứng.
Tô Nhiên không phải đồ ngốc, cô hiểu được tâm tư nhỏ bé của Diệp Phong, nhưng lúc này cô không thể nói được gì, chỉ có thể trưng ra vẻ mặt nghiêm trọng ngồi bên cạnh Lâm Thiên Sinh.
Lâm Thiên Sinh chú ý tới tâm trạng của cô, liền nói: "Diệp Đình cũng không bằng một nửa của em, không biết em lo lắng cái gì nữa."