"Nữ trang! Nữ trang! Nữ trang!" Đám thí sinh thêm bốn cố vấn vừa vỗ tay vừa la hét. Cameraman cũng xoay camera qua, quay miễn phí cận mặt Đào Mộ.
Đào Mộ bất đắc dĩ liếc nhìn Đỗ Khang một cái. Đỗ Khang cười khúc khích chậc lưỡi, rụt người lại đằng sau Ôn Bảo, ẩn sâu trong công và danh — — ngặt nỗi hắn cao 1m9 mà Ôn Bảo chỉ có 1m75, có núp cũng như không núp.
Hoa khôi mà Kinh Ảnh bầu ra là lớp 1 năm ba khoa diễn xuất Hứa Oánh Oánh, cô vẫn còn có ấn tượng rất mới mẻ về thiên phú chụp ảnh mà Đào Mộ biểu hiện ra khi đang huấn luyện quân sự, cười trêu: "Tôi nói cho các cậu biết, Đào Mộ chúng tôi không chỉ đẹp trai mà kỹ thuật chụp ảnh và kỹ thuật trang điểm cũng đặc biệt lợi hại. Tôi thấy nếu cậu ấy muốn mặc nữ trang cũng không cần thợ trang điểm make up giùm, tự làm luôn cũng có thể hoàn hảo không thành vấn đề."
Hứa Oánh Oánh hơi dừng lại, cố tình nói: "Lúc tôi làm hồ sơ xin việc có nhờ Đào Mộ chụp ảnh nghệ thuật giúp, rất đẹp luôn. Lúc trước bình chọn hoa khôi giáo thảo phạm vi trong trường, ảnh huấn luyện quân sự của các nữ sinh Kinh Ảnh khóa 2008 đều là Đào Mộ chụp giúp đấy."
Nghe Hứa Oánh Oánh nói vậy, rất nhiều thí sinh lập tức nhớ đến khoảng thời gian web Phi Tấn vừa ra mắt, ảnh chụp của sinh viên Kinh Ảnh toàn là quân phục huấn luyện quân sự. Lúc ấy nhiều người còn thấy kỳ quái, không biết nữ sinh Kinh Ảnh bị gì nữa, nhưng đều thấy những bức ảnh đó đặc biệt đẹp, đặc biệt có khí chất. Sau đó phạm vi bình chọn hoa khôi giáo thảo được mở rộng, nhiều nữ sinh Kinh Ảnh cũng chuyển sang chụp ảnh nghệ thuật với lớp trang điểm tinh tế, ngược lại không còn những bức ảnh quân phục mặt mộc khiến người ta có ấn tượng sâu sắc.
Thật không ngờ những bức ảnh đó đều là Đào Mộ chụp.
Những thí sinh nữ vốn không biết đều dùng ánh mắt sáng đến kỳ dị nhìn về phía Đào Mộ. Nếu nói yêu cái đẹp là thiên tính của phụ nữ, vậy người có thể chụp được ảnh mỹ nhân như bạn học Đào Mộ, chính là loại hình bạn trai mà các cô gái đều hướng tới — — đẹp trai, tài hoa, tính cách tốt, có tiền, hơn nữa còn biết chụp ảnh, có thể chụp những bức ảnh đẹp cho bạn gái của mình.
Lập tức có thí sinh nam dò hỏi Cố Tốn: "Ảnh của cậu cũng là Đào Mộ chụp giúp sao?"
Cố Tốn cười khổ lắc đầu, vẻ mặt u oán: "Của tôi không phải, Đào Mộ chỉ chụp cho con gái thôi, còn phải là cô gái xinh đẹp nữa, không chụp cho mấy ông già chúng tôi đâu."
Câu này thành công chọc cười các thí sinh, mọi người đều vỗ tay ồn ào, cố ý phát ra thứ âm thanh kỳ quái "yo yo" chọc Đào Mộ.
Đào Mộ bất đắc dĩ, giơ tay lên giải thích cho bản thân: "Vu khống, tuyệt đối là vu khống. Ai nói em không chụp cho con trai chứ? Mấu chốt là không có bạn nam nào tìm em, em đâu thể cầm camera dí theo được?"
Đào Mộ cho rằng mình nói rất hợp lý, bị Cố Tốn đáp trả một câu: "Vậy sao cậu cầm camera chủ động đi tìm bạn học nữ?"
"Thừa nhận đi, cậu chính là người trọng sắc khinh bạn, bạn học Đỗ Khang cùng phòng ngủ với các cậu đã nói với chúng tôi từ lâu rồi."
Đào Mộ đột ngột quay đầu lại, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm Đỗ Khang, Đỗ Khang vẻ mặt vô tội ngửa lên nhìn trời, bỗng có người kéo lại đề tài ban nãy: "Ấy, các cậu đừng bị Đào Mộ đổi đề tài, đã nói sẽ mặc nữ trang mà!"
"Đúng rồi!" Mọi người như bừng tỉnh, lại lần nữa vỗ tay ồn ào: "Nữ trang! Nữ trang! Nữ trang!"
"Được rồi! Được rồi! Được rồi!" Đào Mộ ngắt lời các thí sinh, ngay khi mọi người cho rằng Đào Mộ sắp tước vũ khí đầu hàng, lại nghe Đào Mộ ngang nhiên nói: "Hôm nay là ngày mọi người diễn tập, em cũng không thể chiếm spotlight được. Như vậy đi, đợi nào web Phi Tấn đột phá một trăm triệu người đăng ký, em mặc nữ trang múa coi như phúc lợi cho mọi người?"
"Không được!" Các thí sinh thét chói tai không chịu.
Có giáo thảo trường khoa học và công nghệ 985 lớn tiếng nói: "Dựa theo 《 Báo cáo thống kê tình trạng phát triển internet ở Hoa Hạ 》, toàn bộ Hoa Hạ năm 2008 có không đến hai trăm ba mươi triệu người lên mạng, cậu đây là chơi xấu."
Không hổ là học sinh thành tích cao của đại học khoa học và công nghệ 985, vừa mở miệng là ném số liệu vào người, đám nam sinh nữ sinh nghe xong càng ồn ào hơn.
Đào Mộ bị buộc cho bất đắc dĩ, chỉ có thể chắp tay trước ngực bán manh xin mọi người khoan dung: "Đi mà, người trẻ tuổi như chúng ta phải ôm hy vọng vào tương lai chứ đúng không? Dù sao cũng ra điều kiện rồi, có thể nhìn thấy em mặc nữ trang nhảy múa đó, có muốn xem em mặc nữ trang nhảy múa không, vậy phải xem thành ý của các bạn mạng Hoa Hạ rồi."
"Cứ vui vẻ chốt vậy đi nha!"
Đào Mộ chạy trốn trước tiếng kêu rên của các thí sinh và cố vấn, lại không biết đoạn nhạc đệm nhỏ thăm ban này rất nhanh đã bị chương trình vô lương tâm cắt nối biên tập làm một video chuyện ngoài lề lúc diễn tập, cũng được tải lên web Phi Tấn trong tích tắc, đã vậy còn bị ghim trên top!
Các cư dân mạng ăn dưa xem xong video này đều điên hết rồi, như được tiêm máu gà, tích cực khuyến khích bạn học, bạn bè, đồng nghiệp, người nhà trong đời sống hiện thực đăng ký web Phi Tấn. Sau đó chụp màn hình tài khoản mới đăng lên web Phi Tấn, không ngừng tag tài khoản của Đào Mộ, còn đặc biệt viết vài câu vè quảng cáo — — Đào Mộ không chỉ mặc nữ trang nhảy múa, còn phải chụp ảnh giúp tôi.
Thuộc tính điên cuồng của các cư dân mạng đã sớm bị đào ra vào ngày quân trang Quốc Khánh lần thứ mười một. Bây giờ thấy chuyện vui như vậy tất nhiên sẽ không bỏ qua, vì thế một đám đều trở thành nước máy của web Phi Tấn, vận động những người xung quanh đăng ký tài khoản Phi Tấn, sau đó chụp ảnh đăng lên kèm một câu vè.
Ngoài ra, các minh tinh nghệ sĩ đã có tài khoản ở web Phi Tấn, cùng với các thí sinh đang quay chương trình hoa khôi giáo thảo cũng sôi nổi dùng tài khoản Phi Tấn của mình khuyến khích fans phát động nhân mạch kéo người khắp nơi. Vì thế có vài fans đơn giản đăng trạng thái trên Tieba, diễn đàn, web trường để kéo người. Những bạn nhỏ bình quân từ 14 đến 20 tuổi đều không biết sự gian nan của thế gian, bọn họ chỉ nghe có thí sinh hét lên trong video rằng số lượng người dùng internet ở Hoa Hạ năm 2008 là 230 triệu.
Vậy không phải chỉ cần kéo chưa đến một nửa là hoàn thành điều kiện của ông chủ web Phi Tấn, được tận mắt thấy Đào Mộ mặc nữ trang nhảy múa rồi sao?!
Với suy nghĩ đơn giản như vậy, các bạn nhỏ bắt đầu nhảy nhót khắp nơi, bởi vì người dùng web Phi Tấn là sinh viên từ các trường cao đẳng và đại học khác nhau, do đó cơ chế đăng ký web Phi Tấn quy định dùng tên thật — — phải được đăng ký bằng mã số sinh viên hoặc số điện thoại. Ban đầu, quyết định này được đưa ra nhằm đảm bảo công bằng khi bỏ phiếu, nhưng trên thực tế, một số điện thoại có thể đăng ký được mười tài khoản. Nhưng quy định này hầu hết các dân mạng đều không biết hoặc là chưa từng chú ý tới.
Kết quả các dân mạng đều có cùng suy nghĩ là đi kéo người, kéo người thật đến đăng ký tài khoản. Mà những người mới bị kéo vào cũng tham gia cuộc vui, thuận thế gia nhập vào đợt tuyên truyền này.
Rất nhanh chuyện này không hiểu sao lại thành một sự kiện trọng đại trên internet. Gần như toàn bộ dân mạng Hoa Hạ đều gia nhập trận cuồng hoan này. Bọn họ tận mắt nhìn lượt đăng ký web Phi Tấn vốn chỉ có mười mấy vạn tăng lên từng chút một, 20 vạn, 30 vạn, 40 vạn... Đột phá 100 vạn... Đột phá 200 vạn...
Đến cuối cùng, ngay cả truyền thông cũng bị kinh động, lần lượt đăng bản thảo hiện tượng web Phi Tấn khiến cho internet cuồng hoan. Thậm chí còn có tạp chí kinh tế tài chính nổi tiếng và tạp chí internet cũng nhận xét tốc độ tăng trưởng người dùng vượt bậc của web Phi Tấn là "không thể tin được", "xuất thế ngang trời" và là một "trường hợp marketing kinh điển" có thể đưa vào sách giáo khoa.
Trong khi các dân cư mạng đang chơi đùa, bỗng họ dâng lên một tia khoái cảm và cảm giác thành tựu trong "trò chơi dưỡng thành" này.
Là chúng ta đã tạo ra cái gọi là "kỳ tích" web Phi Tấn. Web Phi Tấn chỉ trong vài tháng ngắn ngủi kể từ khi ra mắt, lượt đăng ký lại có thể đột phá mấy ngàn vạn, đều là công lao của bọn họ. Thậm chí còn có bạn mạng nhớ rõ người đăng ký thứ một trăm vạn chính là người do mình kéo tới.
Có một câu trong tâm lý học về người tiêu dùng rằng một khi người tiêu dùng có nảy sinh tâm thái khác với nền tảng mà họ bỏ tiền ra, bọn họ rất dễ trở thành người tiêu dùng trung thành cho nền tảng đó. Trong nền kinh tế thị trường, lòng trung thành của khách hàng có nghĩa là sức mua rất lớn.
Chỉ là loại trung thành của khách hàng này rất khó nuôi dưỡng. Nhiều thương hiệu và tập đoàn lớn đã thành lập hàng chục năm, thậm chí hàng trăm năm đang cố gắng hết sức để duy trì chúng. Vậy mà Web Phi Tấn mới chỉ ra mắt được vài tháng, đã làm được điều đó một cách dễ dàng — tất nhiên là dưới sự điều hành liên tục của vị sáng lập nào đó.
Bởi vậy ngoài công việc diễn viên, Đào Mộ còn khiến cho ngoại giới chú ý đến thiên phú marketing của cậu.
Ví dụ như nền tảng Weibo vẫn luôn chú ý đến Đào Mộ là dở khóc dở cười nhất — — bởi vì Đào Mộ bất ngờ nghĩ ra kế hoạch mặc nữ trang nhảy múa, lập tức thu hút tất cả lực chú ý của cư dân mạng đối với web Phi Tấn. Trong hình thức cực độ cuồng hoan, căn bản không ai chú ý tới nền tảng Weibo đang tỉ mỉ lên kế hoạch cho sự kiện lớn "toàn thể nhân viên đánh chiếm Phi Tấn". Lão tổng Weibo đích thân đăng ký web Phi Tấn để đăng tin cũng như một giọt nước trong đại dương bao la mênh mông của đám dân mạng điên cuồng kéo người. Cho dù có hơi gợn sóng nhưng trong gió lốc điên cuồng của toàn bộ internet cũng không còn sót lại gì.
Thế nên Cao Vịnh Hoài không thể không lần nữa cảm thán thủ đoạn marketing của Đào Mộ. Cũng một lần nữa mang tâm thái muốn kết giao sâu hơn với Đào Mộ và web Phi Tấn.
Nhưng những lời này đều là trong tương lai, còn bây giờ, các dân mạng dùng toàn lực kéo người cho web Phi Tấn, đều chờ xem vị tổng tài trẻ tuổi Đào Mộ tự tay sáng lập web Phi Tấn sẽ mặc nữ trang nhảy múa sau khi lượt đăng ký đột phá một trăm triệu.
Đào Mộ cũng không ngờ tới mình chỉ tùy tiện nói một câu lại khiến cho dân mạng hưởng ứng lớn đến vậy. Cậu cảm khái nhìn Vân Dật đang ngồi cười tủm tỉm trước mặt. Không hổ là đại lão giàu nhất trong tương lai, vừa ra tay có chút xíu đã nổi lên một đợt mưa máu gió tanh — —
Không sai, kế hoạch tuyên truyền "cư dân mạng Hoa Hạ đồng tâm hiệp lực, tăng thêm sức mạnh cho Phi Tấn, chỉ chờ xem Đào Mộ thay nữ trang" chính là do Vân đại lão nghĩ ra. Phải nói là không hổ là hạt mầm giàu nhất trong tương lai, dùng dao mổ trâu để cắt tiết gà là có thể trở thành marketing kinh điển được cả ngành săn đón. Quả nhiên người ưu tú dù ở cương vị nào cũng sẽ ưu tú.
"Đó cũng là nhờ em phối hợp tốt." Được Đào Mộ nịnh nọt không tiếc lời, Vân Dật cũng mỉm cười tiến vào trạng thái mèo khen mèo dài đuôi: "Nếu không phải nhờ em soái như vậy, tuổi còn trẻ đã sáng lập web Phi Tấn, nói chuyện sảng khoái, không có chút làm giá bá đạo tổng tài, thì những dân mạng đó cũng sẽ không nhiệt tình kéo phiếu cho web Phi Tấn đâu."
"Cho nên việc cấp bách là, dù sao em cũng phải nghĩ cách khen thưởng cho mọi người." Đào Mộ xoa xoa cằm, chuyện nữ trang tạm thời gác lại một bên, không phải vì cậu có tâm lý mâu thuẫn gì về việc mặc nữ trang nhảy múa. Trên thực tế, làm một diễn viên, kiếp trước có dạng nhân vật gì mà Đào Mộ chưa diễn đâu, mặc nữ trang nhảy múa chỉ là trò con nít. Chẳng qua đã nói là, Đào Mộ định công bố khen thưởng trước khi số lượng người dùng đăng ký web Phi Tấn đột phá một trăm triệu.
Hơn nữa cư dân mạng đã vất vả hỗ trợ như vậy, chỉ quay video mặc nữ trang nhảy múa hoàn toàn không thể biểu đạt được lòng biết ơn của Đào Mộ
"Vậy em định chuẩn bị thế nào?" Vân Dật cười hỏi, hắn biết đối tác của mình có rất nhiều ý tưởng.
"Yên tâm đi, em đã chuẩn bị xong hết rồi." Đào Mộ nhướng mày mỉm cười với Vân Dật, chẳng qua là kế hoạch phát triển web Phi Tấn tiến triển sớm hơn một chút.
Trưa hôm đó, Đào Mộ lại đi tìm Lạc Hi và Long Thiên Áo. Định bàn bạc với hai người về việc web Phi Tấn muốn mua bản quyền phim truyền hình điện ảnh tồn đọng của hai công ty điện ảnh lớn.
Năm 2008, internet phát triển không nhanh như đời sau, ý thức bản quyền cũng không cao. Cho nên các công ty điện ảnh lớn quay xong phim truyền hình điện ảnh, ngoại trừ những bộ phim có thể phát sóng, thì những bộ khác đều bị cất vào kho phủ bụi.
Đào Mộ muốn thương lượng cùng Long Đằng Giải Trí và Hạ Tinh Giải Trí một chút, mua lại bản quyền của mấy bộ phim tồn đọng đó, phát sóng miễn phí trên trang web
"Bên tôi không thành vấn đề." Lạc Hi lập tức nói, cô đã được Đào Mộ chỉ điểm và kiếm được rất nhiều trên thị trường dầu thô quốc tế, trong công ty cũng được rất nhiều cổ đông tín nhiệm và coi trọng, quyền lực ngày càng nhiều. Cho dù Đào Mộ có đòi nhiều hơn, Lạc Hi cũng sẽ không từ chối yêu cầu của Đào Mộ. Nếu không phải sợ không giải thích được, Lạc Hi thậm chí còn muốn tặng miễn phí tất cả tài liệu phim của Long Đằng Giải Trí cho web Phi Tấn — — dù sao cũng chỉ bỏ mãi trong kho thôi.
Long Thiên Áo cũng nghĩ như Lạc Hi, bởi vì lúc trước hắn cực lực ủng hộ việc để các nghệ sĩ của Hạ Tinh Giải Trí tham gia web Phi Tấn, mọi người cũng không để ý gì nhiều, coi như dỗ Thái Tử gia vui vẻ. Kết quả sau khi web Phi Tấn liên lục tung ra các hoạt động, các minh tinh tham gia web Phi Tấn — đặc biệt là những nghệ sĩ tích cực, thường tự tìm chủ đề cho riêng mình và đăng lên, đồng thời có thể hòa nhập với cư dân mạng và fans, thế mà lại có được độ chú ý cao chưa từng có. Ngay cả độ phân biệt đại chúng cũng như nước lên thì thuyền lên.
Đặc biệt là hai vị cố vấn ngại từ chối yêu cầu của Long Thiên Áo nên đồng ý làm cố vấn, bọn họ vốn chỉ là ca sĩ vũ công tuyến ba, bình thường biểu diễn thương mại không ai quan tâm, vậy mà bây giờ ra đường ai cũng nhận ra rồi xin chữ ký, xin chụp ảnh chung, thậm chí còn được fans của thí sinh khác đến cổ vũ khi biểu diễn thương mại.
Phải biết rằng trong giới giải trí, độ chú ý mà một nghệ sĩ nhận được có liên quan trực tiếp đến lợi ích trong tương lai. Sự thay đổi này lập tức khiến người có tâm chú ý đến. Thậm chí có người đại diện của già vị* đã bắt đầu liên hệ với web Phi Tấn, muốn làm khách mời đặc biệt trong cuộc thi tuyển chọn hoa khôi giáo thảo quốc dân.
*Già vị (咖位) danh từ dùng để chỉ địa vị và sức ảnh hưởng của các ngôi sao trong làng giải trí, già vị càng cao thì tầm ảnh hưởng càng lớn và mức lương càng cao.
Thậm chí ngay cả Long Đằng Giải Trí và Hạ Tinh Giải Trí cũng vì đặt tên trước chương trình nên được các cư dân mạng chú ý tới. Một số dân mạng có chút hứng thú với làm minh tinh tiến vào giới giải trí còn lần mò đến nick chính của Long Đằng Giải Trí và Hạ Tinh Giải Trí ở web Phi Tấn, hỏi làm thế nào để trở thành nghệ sĩ.
Điều này xảy ra thường xuyên, mang lại những mức độ lợi ích khác nhau cho cả công ty và nghệ sĩ. Long Thiên Áo — người trước đây đã thúc đẩy các nghệ sĩ đăng ký web Phi Tấn, ngay lập tức trở thành một nhân tài "có tầm nhìn xa". Trong công ty cũng nhận được nhiều sự coi trọng hơn.
Cũng vì nguyên nhân này mà địa vị và sức ảnh hưởng của Long Thiên Áo ở Hạ Tinh Giải Trí tăng lên rất nhiều. Cho nên bây giờ khi đối đáp với Đào Mộ, hắn cũng tự tin quả quyết hơn trước kia rất nhiều.
Quả nhiên, hai vị bạn học lớn trở lại công ty, nói lại với mọi người, đám cao tầng trong công ty đã được nếm ngon ngọt lập tức đồng ý yêu cầu hợp tác của Đào Mộ. Lạc Hi là tàn nhẫn nhất, trực tiếp đề xuất đóng gói tất cả các nguồn phim của Long Đằng Giải Trí cho Đào Mộ với giá một trăm vạn cải trắng.
Cũng may Đào Mộ không phải là loại mổ gà lấy trứng, chỉ lo bản thân ăn thịt không cho đồng bọn ăn canh. Kiên quyết phản đối đề xuất của Lạc Hi, cuối cùng định ra điều khoản là một trăm vạn tiền mặt thêm 10% phí quảng cáo, mua bản quyền phát sóng trực tuyến tất cả nguồn phim của Long Đằng Giải Trí, hiệp ước kéo dài 5 năm.
Điều kiện bên Hạ Tinh Giải Trí cũng y như vậy.
Sau đó, Đào Mộ mang tất cả nguồn phim điện ảnh truyền hình của hai công ty lớn về web Phi Tấn, trực tiếp up tất cả video lên web bullet screen. Hơn nữa còn đánh dòng chữ tuyển dụng người làm quảng cáo ở tiêu đề mở đầu.
Các cư dân mạng đang trong trạng thái "nhiệt huyết kéo người" bất ngờ không kịp phòng ngừa đã bị một lượng lớn phim ảnh kinh điển đập vào đầu, quả thực vui muốn chết. Căn bản không ai chú ý đến phụ đề tuyển dụng người làm quảng cáo ở đầu, hứng thú bừng bừng click vào video mình muốn xem, thậm chí quên luôn việc kéo người.
Web Phi Tấn vẫn luôn trong trạng thái lượt đăng ký như giếng phun cuối cùng cũng chậm lại. Rất nhiều đối thủ cạnh tranh hoặc đồng nghiệp chú ý đến đà tăng trưởng của web Phi Tấn đều đồng loạt lắc đầu, cảm thấy Đào Mộ còn trẻ tuổi nghĩa khí, cơ hội tốt như thế mà không nắm chắc, tự mình đưa ra phúc lợi ảnh hưởng đến sự nhiệt tình tự phát kéo người của các dân mạng.
Nhưng mà Đào Mộ không quan tâm, cậu cho rằng chỉ biết lo cho sự vui vẻ và lợi ích của bản thân thì không có gì thú vị, muốn chơi vui cùng mọi người cơ. Nên mới có câu là chơi một mình không vui bằng nhiều mình, sự đúc kết của tổ tiên luôn luôn đúng.
Sau khi đăng hết video lên mạng, Đào Mộ vui vẻ bắt đầu chờ người làm quảng cáo chui đầu vô lưới. Trong khi cậu kiên nhẫn đợi tiền bay vào túi, thì thám tử tư mà Diêu Văn Tiêu thuê đi điều tra, cuối cùng cũng tìm được "lịch sử đen" của cậu, đang mài đao soàn soạt chuẩn bị phóng đại chiêu.
Hơn mười phương tiện truyền thông giấy báo và TV liên thủ tung tin nóng, nhấc lên phong ba dư luận "người sáng lập web Phi Tấn là MB hộp đêm". Vào thời khắc web Phi Tấn phát triển mạnh mẽ, tin này không khác gì một chậu nước lạnh dội xuống.
Nháy mắt tạo thành một làn sóng to ngập trời.