Một đôi nam nữ đang dây dưa triền miên không dứt. Người con gái hai tay chống lên thành lan can, một chân cố định dưới đất, chân còn lại thì được người đàn ông phía sau nhấc lên cao. Lúc người đàn ông mặc âu phục màu đen kia tiến vào từ phía sau, tại vị trí của Tố Như cũng có thể nghe thấy được tiếng rên rỉ đứt quãng và tiếng chửi thề quyến luyến hòa quyện vào nhau.
Tố Như cách bọn họ không quá xa, hơn nữa cô còn là một người rất tinh mắt nên thấy rõ ràng mồn một từ trên xuống dưới.
Tố Như khẽ nuốt nước bọt, không ngờ hai người bọn họ lại dám công khai ở nơi này để mà làm loại chuyện đồi bại như thế.
Tiếng rên rỉ của người con gái ngày một to dần, tràn đầy phóng đãng và mê hoặc, theo nhịp điệu của người đàn ông phía sau như một bản nhạc khiến người ta dựng tóc gáy.
Bộ váy dạ tiệc trên người của cô gái này đúng thực là quá gợi tình, bộ váy màu đỏ rượu xộc xệch trên người bây giờ tuột xuống tận eo, để lộ ra da thịt trắng nõn cùng với gò bồng đào lắc lư theo nhịp điệu. Người đàn ông phía sau bàn tay thô ráp sờ soạng khắp người cô ta, đôi tay phía trước tha hồ mà xoa nắn.
So với việc hai người này làm ở đây thì Tố Như lại thấy kích thích với những thứ mà hai người bọn họ nói với nhau hơn.
‘’ Vưu tổng … Ahhh… Giải diễn viên lần này nhất định không được …ahh bỏ mặc em đâu đó …’’
Người con gái dưới cơn khoái cảm đang lấp đầy, nói không thành lời, nỉ non dưới sự hung bạo cuồng nhiệt của tên đàn ông kia. Còn người đàn ông đi giày da màu đen này thì cười lớn, tiếng thở thô bạo trong cơn khoái cảm vẫn không hề dứt. Miệng nói mà hành động cũng không có dấu hiệu dừng lại: ‘’ Em yên tâm… Chỉ cần phục vụ tôi cho tốt … đừng nói đến một giải diễn viên nhỏ bé … Vai chính bộ phim sắp tới cũng sẽ thuộc về em…’’
‘’ Cảm ơn… Vưu tổng … ahh’’. – Gương mặt của người con gái vì kích tình mà hơi phiếm hồng, miệng thì nũng nịu như con mèo nhỏ cần được che chở.
Tố Như cười khinh bỉ, thì ra là một cuộc giao dịch thể xác.
‘’ Tiểu tiện nhân …’’
‘’ Tiện nhân …’’
‘’ Em ngoài thân thể này thì còn có gì …’’
‘’ Đúng là dâm đãng …’’
Tố Như nghe những lời nói phát ra từ miệng của người đàn ông mà không khỏi kinh hãi. Cô không ngờ rằng rõ ràng khoác trên người bộ đồ hàng hiệu thể hiện đẳng cấp và học thức, cho rằng mình là một người có hiểu biết nhưng khi lột quần áo ra, cởi bỏ lớp phục trang hoàn hảo liền trở thành những tên cầm thú, lời nói thô tục chẳng kém gì những con người hạ đẳng.
Cô mơ hồ nhận ra người phụ nữ kia, là một nữ diễn viên mới nổi gần đây. Hình như cô ta từng xuất hiện trong nhà cô vài lần thì phải, hôm nay nhìn thấy bộ dạng cô ta từ trên xe bước xuống Tố Như đã cảm thấy có gì đó không ổn, hóa ra là đến đây để câu rùa vàng.
Bộ váy xẻ ngực sâu hun hút liếc mắt là có thể nhìn thấy toàn bộ bên trong, phần lưng thì lộ hết da thịt ra bên ngoài, mà ngay cả đường xẻ váy cũng rất cao, chỉ cần đi nhanh thì những thứ bên trong đều được phơi ra ngoài hết. Tố Như phải khâm phục sự can đảm của nữ diễn viên này khi dám mặc loại đồ như thế đến đây. Loại phụ nữ không có tài cán chỉ biết dựa vào thân thể để kiếm sống này không khỏi khiến cô ghê tởm.
Trông chẳng khác gì kĩ nữ hạng sang. Cũng may cho cô ta là không bị ai bắt gặp, thử hỏi hôm nay nhiều phu nhân tới như vậy, nếu chuyện này mà lộ ra bên ngoài thì có phải con đường sau này biến thành đường chết không.
Tố Như còn đang chăm chú xem thì đột nhiên miệng bị bịt chặt, ngay sau đó cô bị một lực lớn áp sát lên tường.
Lôi Diện một tay bịt miệng Tố Như, nghiêng đầu ra nhìn khung cảnh đồi trụy bên ngoài không khỏi nhíu mày, sau đó lại nhìn cô tỏ ý không hài lòng: ‘’ Tôi thì đi tìm cậu, còn cậu lại một mình ở đây xem những thứ như thế này? ‘’
Tố Như đẩy tay Lôi Diện ra, nhỏ giọng giải thích: ‘’ Tôi có chuyện quan trọng.’’
‘’ Chuyện quan trọng của cậu là đây sao? ‘’ – Lôi Diện hơi tức giận, nghiêm túc nhìn chằm chằm cô. Hắn ta vốn muốn đưa cô đi đến phòng y tế, không ngờ cô lại thừa dịp bỏ đi.
Tố Như kiễng chân bịt miệng Lôi Diện lại, không cho cậu ta nói tiếp: ‘’ Tôi sai rồi tôi sai rồi, năm phút, đúng năm phút thôi. ‘’
Tố Như cơ hồ cả người dựa sát vào người của Lôi Diện, ánh mắt van xin lại giống như mè nheo làm nũng.
Lôi Diện thoáng ngẩn người trước hành động táo bạo này của cô, nhưng cũng không vì sự nài nỉ này mà đồng ý.
‘’ Không được, cậu còn chưa đủ tuổi để xem mấy loại thứ như thế này. ‘’
‘’ Một phút … ‘’
Tố Như tiếp tục ló đầu ra bên ngoài, cô muốn nghe tiếp cuộc nói chuyện của hai người bọn họ. Lôi Diện không cản được đành đứng dựa lưng vào tường, chờ đợi cho tới khi Tố Như cảm thấy chán nản rồi sẽ cùng cô rời đi. Cậu ta vốn dĩ chẳng mấy để ý tới những loại chuyện nam nữ, thậm chí còn cảm thấy những người phụ nữ đó thật ghê tởm. Nhiều khi đồng tiền lại còn có sức mạnh lớn đến mức khiến con người ta dẹp bỏ cả tự tôn mặc cho người khác chà đạp.
Có thể người khác không biết, Lôi Diện hận nhất chính là đàn bà. Cũng như năm đó bố anh vì một người đàn bà mà bỏ rơi mẹ anh.
Nghĩ đến đây thôi không khỏi trào dâng một cảm giác chua xót đến tận xương tủy.
Đang còn miên man trong suy nghĩ của mình thì nghe tiếng nói khe khẽ của Tố Như: ‘’ Đổi tư thế rồi. ‘’
Với người đang vị thành niên như Tố Như lần đầu nhìn thấy loại chuyện nam nữ đáng xấu hổ không khỏi cảm thấy hứng thú. Cô từ bé đến giờ còn chưa từng xem qua những loại video đồi trụy, hôm nay lại ở đây được mở to mắt chứng kiến, thực đúng là khiến người ta không khỏi tim đập chân run.
‘’ Vui lắm sao? ‘’
Giọng nói trầm thấp của Lôi Diện vang lên trên đỉnh đầu, Tố Như không trả lời cậu tiếp tục xem.
Người đàn ông mặc âu phục màu đen kia lật ngửa cô diễn viên ra, dựng lên bức tường trắng xóa. Một tay nhấc chân cô ta gác lên vai mình, tay còn lại thì ở trước ngực xoa nắn, liên tục tiến vào.
Tố Như chợt nhận ra Lôi Diện cũng đang đứng ngay bên cạnh mình, thân hình của nữ diễn viên kia không tồi, bộ váy áo đỏ bị vứt xuống dưới đất để lộ ra thân hình lõa lồ không một mảnh vải đầy gợi cảm và quyến rũ . Nhìn biểu cảm lẳng lơ đa tình kia cũng đủ hiểu cơn khoái lạc đang đưa cô ấy tới tận mây xanh.
Tố Như xoay người lại, ngẩng đầu lên liền thấy hai mắt Lôi Diện yên tĩnh nhìn chằm chằm về phía đôi nam nữ , mặt không đỏ mà thản nhiên giống như đang xem một bộ phim nhàm chán. Đầu óc Tố Như xẹt qua thân hình lõa lồ của nữ diễn viên , bèn giật mình đưa tay lên che mắt của Lôi Diện lại, kéo cậu ta vào trong: ‘’ Không được nhìn. ‘’
Tố Như đẩy Lôi Diện vào tường, lúc này bàn tay che đi đôi mắt lạnh lùng của cậu ta mới bỏ xuống.
‘’ Tại sao cậu thì xem được còn tôi thì không? ‘’ – Lôi Diện thấy biểu hiện kì lạ này của Tố Như thì đột nhiên nảy ra ý nghĩ muốn trêu chọc cô , trong lòng dậy lên hứng thú không nói thành lời.
Nhìn biểu cảm của Tố Như lúc này thật buồn cười.
‘’Tôi …’’ – Tố Như muốn lên tiếng phản bác lại, nhưng rồi lời định nói ra lại nuốt ngược vào trong. Cuối cùng cô kết lại bằng một câu: ‘’ Chẳng có gì đáng xem cả, chúng ta đi thôi. ‘’
Hai người bọn họ đi trên hành lang vắng, không khí cũng tăng thêm mấy phần gượng gạo. Tố Như còn đang nghĩ xem hành động vừa rồi của mình liệu có bị Lôi Diện cười chê không. Cô chợt nhớ ra cô với cậu ta cũng không có thân thiết gì, nếu như cậu ta đem chuyện này đồn ra bên ngoài…
Nghĩ cũng không dám nghĩ.
Một đứa con gái trốn ở một góc xem cảnh nam nữ hợp hoan, thật là khiến cho người ta cảm thấy bàng hoàng. Nghĩ đến đây Tố Như hơi lo lắng, cô đúng là muốn câu Lôi Diện, nhưng để cho cậu ta nhìn thấy bộ dạng đầy hứng thú vừa rồi của cô thì có phải là hơi …
Trời ạ! Lỡ như cậu ta thấy cô là một con bé biến thái mà bỏ chạy cũng không biết chừng.
Tố Như đột nhiên mở lời, xua tan không khí đầy gượng gạo:’’ Cậu... có thể đừng nói những chuyện hôm nay không? ‘’
Cô quay sang nhìn Lôi Diện, đôi mắt tựa như làn nước mùa thu khẽ chớp.
Lôi Diện nhìn Tố Như, không khỏi cảm thán trong lòng.
Cô ấy thực sự có một đôi mắt rất đẹp.
Không phải kiểu đầy ý cười dịu dàng như Tuyết Sương, cũng không lạnh nhạt trống rỗng như Kiều Vũ. Đó là một đôi mắt thoạt nhìn thì thấy long lanh ánh nước, nhìn sâu thì lại thấy giống sương mai trăng thu, là một đôi mắt có hồn cuốn hút người khác đắm chìm vào trong đó, không thể rời đi.
‘’ Cậu muốn tôi không nói chuyện gì? ‘’ – Lôi Diện dùng âm điệu lạnh lùng lên tiếng, bởi chất giọng lạnh của cậu ta khiến cho Tố Như tưởng rằng cậu ta đang tức giận.
Nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại so với cô nghĩ.
Lôi Diện từng bước từng bước tiến tới, mà Tố Như lại cứ thế bị cậu ta dọa sợ, không tự chủ được dật lùi về phía sau, cho đến khi lưng chạm đến bức tường Lôi Diện mới dừng lại .
Cậu ta chống một tay lên tường, tiếp tục nói:’’ Không nói rằng nhìn thấy cảnh vừa rồi, hay không nói rằng cậu lén trốn một góc xem cảnh nam nữ âu yếm . ‘’
Tố Như mặt đỏ bừng, trong lòng không khỏi có chút xấu hổ. Cô dù gì cũng là con gái, cậu ta có thể đừng nói thẳng thừng như thế được không.
Tố Như rất nhanh tránh khỏi vòng vây của Lôi Diện, cách xa cậu ta ba bước, hốt hoảng thốt lên: ‘’ Cậu sẽ không nhiều chuyện như vậy đâu nhỉ? ‘’
Lôi Diện lười nhác dựa lưng vào tường, bày ra một bộ dạng cô cùng mị hoặc, khẽ cười: ‘’ Tôi là một người nhiều chuyện. ‘’
Tố Như ngẩn người, lần đầu tiên cô nhìn thấy nụ cười thấp thoáng trên gương mặt của Lôi Diện. Bình thường cô không có quá nhiều ấn tượng với cậu ta, chỉ biết bộ mặt lạnh lùng đó đã dọa sợ rất nhiều nữ sinh, mà trong đó có cả cô.
Lần đầu tiên thấy bộ dáng lười nhác của cậu ta, thấy nụ cười vương trên môi khuôn mặt anh tuấn không khỏi khiến tim Tố Như chệch một nhịp. Ngay cả khi Sở Phi Dương cười cô cũng không có loại cảm xúc này, thực là khó hiểu.
Tố Như cho rằng trước đây mình cảm nắng Sở Phi Dương, bị nụ cười của cậu ta cuốn hút thì hiện tại cô lại thích vẻ mặt cười như không cười của Lôi Diện hơn.
Lôi Diện vẫn không nhận ra sự khác thường của mình, nhìn thấy vẻ mặt của thất thần của Tố Như liền khẽ gọi cô. Tố Như tỉnh táo lại, muốn đàm phán với cậu ta:’’ Vậy cậu muốn sao mới không nói ra?’’
‘’ Còn phải xem biểu hiện của cậu. ‘’
Lôi Diện đứng thẳng người lên, sau đó đi vào trong đại sảnh, bỏ lại Tố Như bên ngoài vẫn còn đang ngây ngốc loát từng câu từng chữ.
Tố Như nham hiểm, đúng.
Cô không phải là một cô gái lương thiện, đúng.
Cô là loại người thích bày trò, thích là tâm điểm của mọi thứ, đúng.
Nhưng Tố Như của hiện tại, khi đứng trước một Lôi Diện lạnh lùng lại y hệt như một đứa trẻ, ngây ngốc mà quên luôn sự nham hiểm cùng với ích kỷ, quên luôn cả sự đố kị đối với Kiều Vũ, càng quên mất rằng mình từng thích Sở Phi Dương.
Cô từng là người tốt trong mắt của bạn học, cũng từng là một cô bé hồn nhiên trong sáng. Nhưng đôi khi trải qua một số chuyện đau lòng cô sẽ ích kỷ, khi không được chú ý nữa cô sẽ tìm cách để bản thân trở thành tâm điểm, được mọi người vây quanh.
Cô từng nghĩ rằng trở thành bạn gái của Sở Phi Dương liền theo đó tất cả các bạn nữ sẽ ngưỡng mộ cô, tất cả mọi người sẽ biết đến cô. Nhưng Tố Như vẫn không hề hay biết rằng, nếu bản thân cứ đắm chìm trong thứ cảm xúc hư vinh đó thì bản thân mới là người chịu nhiều tổn thương nhất. Cũng chỉ vì điều đó, mà cho đến hiện tại khi xuất hiện một Triệu Anh Tử, cô ngay lập tức bị bỏ sang một bên…