Sau khi hội nghị bắt đầu, Tư Đồ Thanh Lăng đưa ra một quyết định ngoài dự đoán của tất cả mọi người, đó là lập tức tiến hành kế hoạch đánh úp bất ngờ Vĩnh An thành.
Đề xuất Tư Đồ Thanh Lăng mạnh dạn đề nghị chiếm được sự đồng ý của đa số mọi người, bọn họ liền nhanh chóng trở lại cương vị của mình, điều binh khiển tướng, không bao lâu liền an bài thỏa đáng hết thảy.
Tư Đồ Thanh Lăng ra hiệu một tiếng, đại quân Minh Thụy quốc liền đối với Vĩnh An thành phát động mãnh công, binh lính Yến Bình quốc bị tấn công bất thình lình liền trở tay không kịp, chống cự không được bao lâu liền tan đàn xẻ nghé, đành phải lui binh về thành, thủ vững không ra.
Đinh Thừa tướng lo lắng trở lại phủ, kêu hạ nhân mời Sở Mộ Hoan tới quý phủ của mình, dò hỏi: “Chuyện này là thế nào? Vì sao Tư Đồ Thanh Lăng lại đột ngột tấn công Vĩnh An mà Mộ Hiên lại không truyền thông tin gì đến?”
“Đúng vậy! Ta cũng không biết đang xảy ra chuyện gì, đêm nay ta liền tái đột nhập xem sao.” Sở Mộ Hoan cũng không biết nguyên nhân, suy nghĩ một lát, mới đáp.
“Vậy làm phiền!”
“Thừa tướng đừng khách khí. Đây là việc Mộ Hoan phải làm.”
Màn đêm buông xuống, Sở Mộ Hoan thay y phục dạ hành, bí mật đột nhập quân doanh Minh Thụy quốc, đang chuẩn bị đi vào, đột nhiên nghe thấy bên trong truyền ra một âm thanh lo lắng.
“Cô Hồng, trẫm cho rằng Sở Mộ Hiên có thể truyền tình báo tới tay Yến Bình, nhất định có người đảm nhận nhiệm vụ truyền tin, ngươi nói có phải không?”
Là thanh âm của Tư Đồ Thanh Lăng, Sở Mộ Hoan khẽ nhấp khí, may mắn bản thân không mạo muội đi vào, bất quá theo như Tư Đồ Thanh Lăng nói, Sở Mộ Hoan hiểu, việc Sở Mộ Hiên ăn trộm tình báo đã bị tiết lộ.
Nghĩ đến đây, ý nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu Sở Mộ Hoan chính là – Tư Đồ Thanh Lăng nhất định không bỏ qua cho Mộ Hiên, hiện tại Mộ Hiên đang gặp nguy hiểm!
Ý tưởng này khiến Sở Mộ Hoan lạnh sống lưng, hắn nhất định phải cứu đệ đệ! Nhưng việc đầu tiên hắn phải biết chính là – rốt cuộc đệ đệ bị Tư Đồ Thanh Lăng đưa đến nơi nào?
Bản thân đang ở quân doanh của Minh Thụy quốc, Sở Mộ Hoan biết việc này nhất định phải vô cùng cẩn thận, thế là hắn trước giết một binh sĩ, thay vào quần áo của hắn, sau khi tin chắc chuyện này có thể khiến thần không biết quỷ không hay, mới bắt đầu tìm kiếm nơi giam giữ Sở Mộ Hiên.
Quá trình tìm kiếm thực thuận lợi, không bao lâu Sở Mộ Hoan từ chỗ bọn binh sĩ nói chuyện với nhau liền biết được chỗ của đệ đệ, hắn tiến tới lều trại giam giữ đệ đệ, đánh binh lính giữ cửa hôn mệ, liền đi vào.
Nhưng vừa nhìn thấy, tình huống bên trong lập tức khiến Sở Mộ Hoan sợ hãi không thôi, đệ đệ hắn hạ thân trần như nhộng, chỗ huyệt khẩu nhét đầy vải, quần áo bản thân thì vương vãi trên nền đất mà nằm trong vũng máu.