- Cô ấy đang ở cùng ai?
Nhận thấy con mồi đã cắn câu Kiều Lệ Yến liền quay người đi lên phòng camera rồi ra hiệu cho anh đi theo cùng. Sở Chính Kì bán tín bán nghi sợ rằng sẽ sập bẫy ả ta mà còn đang phân vân. Như đọc được suy nghĩ của anh Kiều Lệ Yến quay người nói vọng lại.
- Em không làm gì anh đâu mà sợ, nếu muốn gặp lại Giản Duệ Y thì ngoan ngoãn theo em đi.
Nói rồi bóng dáng Kiều Lệ Yến xa dần. Anh dù không tin ả nhưng vẫn muốn được gặp lại cô nên đành phải đi theo. Đi qua một dãy hành lang dài là đến phòng camera, Kiều Lệ Yến đẩy cửa đi vào rồi ra hiệu cho vệ sĩ ra ngoài.
- Cô ấy đâu?
Anh liếc nhìn xung quanh vẫn không thấy cô liền hỏi. Kiều Lệ Yến không trả lời chỉ ngồi xuống ghế rồi bật đoạn video đã được thu sẵn lên.
- Anh xem nó đi đã rồi anh sẽ biết cô ta đang ở đâu.
Sở Chính Kì nhíu mày nhìn vào màn hình, trong đoạn ghi hình là cô và Dịch Khải Liêm đang quấn lấy nhau, cô chủ động vòng tay qua cổ hắn kéo hắn lại. Hai bóng hình quen thuộc đang ôm ấp nhau trên một chiếc giường, người trong tim lại là người chủ động. Sở Chính Kì nhíu mày nắm chặt tay cố gắng giữ cho ngọn lửa bên trong không tràn ra bên ngoài.
- Anh thấy hết rồi chứ? Cô ấy không hề yêu anh. Thứ cô ta muốn chỉ là lợi dụng anh, chỉ có em mới thật lòng yêu anh mà thôi.
Kiều Lệ Yến đứng dậy vòng tay qua ôm lấy anh rồi nở nụ cười hạnh phúc. Người đàn ông này cô ta đã trông mong biết bao nhiêu ngày tháng, người đàn ông này cô ta đã mong muốn biết bao nhiêu đêm. Anh nắm chặt tay, gương mặt không có lấy một chút cảm xúc mặc cho Kiều Lệ Yến ôm lấy người. Bởi lẽ bây giờ thứ anh quan tâm nhất vẫn chỉ có cô và đoạn video mà anh vừa được xem.
" Đó có phải là em không? Có thực sự là Giản Duệ Y không? "
Anh mím chặt môi rồi thả lỏng cơ thể. Anh không tin rằng cô lại lừa dối anh, mới chỉ hôm trước cô còn nói rằng cô chỉ muốn anh, duy nhất chỉ có anh. Nhất định đây chỉ là chiêu trò mà Kiều Lệ Yến làm ra để anh hiểu lầm cô, đó nhất định không phải là cô.
- Cô ấy đang ở đâu?
Anh hằn giọng hỏi, cơ thể không động ánh mắt chỉ nhìn chăm chăm vào chiếc màn hình đang tối. Cô ta vẫn ôm lấy anh mặc cho anh không một chút cảm giác với ả. Kiều Lệ Yến nhíu mày khó chịu, cô ta đã cho anh nhìn thấy những hình ảnh như vậy đáng lý ra anh phải giận dữ, phải nổi cơn thịnh nộ mà đem cô vứt bỏ. Vậy sao giờ đây anh vẫn còn bình tĩnh để hỏi vị trí của cô?
- Anh hỏi cô ta làm gì chứ? Chẳng phải cô ta đã có Dịch Khải Liêm rồi hay sao? Để em chăm sóc cho anh đêm nay nhé.
Nói rồi ả đưa tay lên trên chiếc áo sơ mi, cảm nhận cái mùi hương trên cơ thể của anh. Kiều Lệ Yến cố ý sát người lại, để đôi gò bồng đào căng tròn chà sát vào cánh tay anh. Ả đưa tay lên kéo nhẹ chiếc áo đã hở một nửa xuống sâu hơn một chút nữa rồi làm ra vẻ mặt gợi tình.
- Tôi hỏi lại một lần cuối Giản Duệ Y, cô ấy đang ở đâu?
Anh liếc xuống nhìn ả đang uốn éo trước mắt rồi khó chịu lên tiếng. Kiều Lệ Yến thấy vậy cũng có phần sợ hãi mà thu lại hành động của mình, cô ta ậm ừ như muốn như không mà trả lời.
- Anh còn quan tâm cô ta làm gì nữa chứ?
Ánh mắt đưa lên nhìn anh, bàn tay cố ý chạm vào nơi đang lồ lộ trước mắt anh mà cố gắng ưỡn ngực. Sở Chính Kì khó chịu, ngay từ khi đứng cạnh ả anh đã không thể ưa nổi cái mùi hương nước hoa nồng nặc trên cơ thể. Loại phụ nữ dùng thân thể để lên giường đổi lại thứ tài chính và cuộc sống xa hoa viển vông đối với anh mà nói chỉ như một thứ rác rưởi đáng kinh tởm.
Tâm trạng anh không được vui cho lắm lại thêm cả Kiều Lệ Yến cứ mãi bám riết lấy khiến anh chỉ muốn lập tức ném ả sang một bên. Nếu như không phải lo lắng cho cô thì anh có cần phải chịu đựng người đàn bà trơ trẽn như vậy không?
Bất chợt camera hành lang hiện lên hai bóng dáng quen thuộc, Dịch Khải Liêm đang bồng cô trên tay, cô ngoan ngoãn nằm yên, trên người là bộ váy khi nãy anh đã nhìn thấy trong đoạn video Kiều Lệ Yến cho xem. Bên trên là chiếc áo khoác của hắn đắp lên giúp cô, phía chân còn có thể nhìn thấy những vết thương đang rỉ máu.
- Duệ Y?
Nhìn theo ánh mắt của anh Kiều Lệ Yến cũng để ý đến màn hình đang sáng. Ả nhoẻn miệng cười, không ngờ cả hai người lại giúp cho kế hoạch của cô ta nhiều đến vậy. Cứ ngỡ rằng chỉ cần một đoạn ân ái kia cũng đã đủ nhưng bây giờ còn trực tiếp để anh nhìn thấy cả hai ôm ấp giữa hành lang lớn. Như vậy thì lại càng thêm cho anh thứ niềm tin rằng cô đang phản bội lại anh.
- Cậu không sao chứ?
Thấy cô cứ mãi im lặng hắn liền lên tiếng hỏi trước. Duệ Y cũng đâu muốn như vậy chỉ là cô không biết nên nói gì trong tình huống ngại ngùng như này. Mãi một lúc sau cô mới có thể trả lời hắn.
- Tớ... không sao.
Cả người đau nhức mệt mỏi, cô dựa người vào lòng ngực hắn rồi cảm nhận sự an toàn đang bao trùm lấy cơ thể. Một khoảnh cách vô hình giữa cô và hắn cũng được dựng lên. Không gian ngại ngùng ngột ngạt đến đáng sợ, hắn chỉ dám liếc nhìn cô trong chốc lát rồi quay đi. Nhưng tại sao lại là hắn, tại sao người đến mang cô đi không phải là anh? Cô có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi nhưng không biết nên trả lời như nào. Đến bây giờ anh đang ở đâu và làm gì trong khi cô phải chịu những giày vò như vậy.
- Xin lỗi vì để cậu phải thấy cảnh tượng như này, tớ...
Cô nghẹn ngào không biết nên nói như nào mới phải. Bản thân trong tình trạng không tỉnh táo lại mặc bộ đồ không một chút đứng đắn chạy tới ôm lấy hắn mong muốn được thoả mãn. Chỉ cần nghĩ đến chuyện này cũng đủ làm cô nhục nhã, tủi thân muốn bật khóc. Vết nhơ này có lẽ cả đời cô cũng không thể tẩy rửa.
- Không sao đâu, tớ không để ý gì cả. Tiểu Y dù là ở hoàn cảnh nào vẫn rất xinh đẹp. Hơn nữa lần này cậu là bị Kiều Lệ Yến hãm hại.
Cô im lặng không nói thêm gì nữa để mặc cho hắn đem bản thân ra ngoài. Cô không còn sức để nói thêm gì nữa cũng không còn sức để đặt chân xuống mà bước đi.
Bàn tay anh cuộn tròn lại thành nắm đấm nhìn hai người chầm chậm mà bước qua hàng lang dài. Kiều Lệ Yến nhoẻn miệng cười, ả biết bây giờ ả cần phải làm gì tiếp theo rồi. Bước chân lướt qua anh, ánh mắt nhẹ nhìn qua biểu hiện của anh rồi mới hài lòng mà đi xuống hàng lang nơi hắn và cô đang đi tới.
Rất nhanh bóng dáng hai người đã xuất hiện, ả khoanh tay trước ngực nhàn nhạt nhìn cô đang được hắn bồng trên tay.
- Dịch thiếu mang tình nhân về đó sao?
Hắn dừng lại, bước chân có phần gấp gáp nhưng vẫn quay qua nhìn Kiều Lệ Yến.
- Cẩn thận lời nói của cô.
Không đợi thêm một giây nào nữa, hắn muốn để cô rời khỏi đây ngay lập tức. Khoé môi Kiều Lệ Yến cong lên, ả đứng phía sau nhìn hai người bước ra ngoài.
- Chuyện hay giờ mới bắt đầu đây.