Mục lục
Đường Tăng Xông Tây Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Bất quá để Trư Bát Giới buồn bực là, hài tử của mình là mình sinh, mà hài tử của Đại sư huynh, lại là nữ nhân của Đại sư huynh sinh.



- Đi đi đi.



Tôn Ngộ Không đẩy Trư Bát Giới ra, nhìn Đường Tăng nói:



- Là Tử Vi tiên tử quá lo lắng mà thôi, trong bụng Tử Lan xuất hiện một Tiên Thiên thai cầu bảy sắc, bao lấy thai nhi, cũng không phải sắp sinh.



- Tiên Thiên thai cầu?



Đường Tăng sững sờ.



- Là loại quang cầu giống như lúc Trư Trư Hiệp cùng Cửu Muội sinh ra kia.



Ngưu Ma Vương giải thích nói, thời điểm Hồng Hài Nhi ra đời cũng nương theo Tiên Thiên thai cầu, hắn rất có kinh nghiệm.



- Nha.



Đường Tăng giật mình, nhưng trong lòng nghi hoặc, chẳng lẽ mình đoán không đúng?



- Bây giờ có thể nhìn thấy thai nhi không?



Đường Tăng hỏi.



- Còn sớm lắm.



Tôn Ngộ Không phất phất tay.



Mặc dù Tử Lan mang thai hơn một năm, nhưng không biết vì sao, trong bụng Tử Lan vẫn chỉ có một thai khí hư hư thực thực, không có tiến hóa thành hình thể thai nhi.



- Như vậy a.



Đường Tăng như biết được suy nghĩ của hắn, gật gật đầu:



- Chúng ta lên đường đi, Ngộ Không ngươi cẩn thận một chút, lại làm lật chiến thuyền, nhìn vi sư làm sao trừng phạt ngươi!



- Vâng, sư phụ.



Tôn Ngộ Không ngượng ngùng gật đầu, kỳ thật thời điểm hắn rời bờ biển liền biết chiến thuyền lật úp, nhưng hắn lo lắng Tử Lan, cho nên không quay đầu lại, dù sao sư phụ cùng các sư đệ chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện.



Sau đó ở dưới Đường Tăng dẫn đầu, mấy sư đồ đẩy chiến thuyền ra biển, sau đó nhao nhao nhảy lên.



- Xuất phát!



Đường Tăng quát:



- Ngộ Không, nhiệm vụ chèo thuyền liền giao cho ngươi.



- Vâng, sư phụ.



Tôn Ngộ Không chạy tới đuôi thuyền.



Một người, muốn di động chiến thuyền dài trăm thước, cái này nhìn như không có khả năng, nhưng Tôn Ngộ Không là tồn tại cỡ nào, cho dù ở nơi này không có pháp lực, nhưng nhục thân cường đại vẫn để hắn có được lực lượng không nhỏ.



Rất nhanh, chiến thuyền chậm rãi rời bờ, lái về phía biển cả mênh mông.



Bên bờ, vô số Thiên Binh Thiên Tướng cùng các lộ Thần Tiên đều nhìn sư đồ Đường Tăng, trong mắt có tâm tình không hiểu chập chờn.



Một Thiên Tướng cảm khái nói:



- Con đường thỉnh kinh cũng không dễ dàng a, Khổ Hải này xem xét liền biết nguy hiểm trùng điệp, chúng ta nhiều Thần Tiên như vậy còn đang tìm tòi dò xét, đám người Đường Tăng đã bắt đầu ra biển.



- Đúng vậy.



Một Thiên Tướng khác cũng tán đồng gật đầu.



Mặc dù thường xuyên nhìn thấy Đường Tăng uy phong bát diện, ngay cả Ngọc Đế cũng dám đánh, nhưng sự tình đám người Đường Tăng làm, là bọn hắn không có cách nào làm, cũng không dám làm.



Con đường thỉnh kinh, cũng không phải là ai cũng có thể đi.



Bỗng nhiên sắc trời tối xuống, từng đạo uy áp kinh khủng xuất hiện, để vô số Thiên Binh Thiên Tướng giật nảy mình, thân thể run rẩy, muốn quỳ sát xuống.



- Chuyện gì xảy ra?



- Xảy ra chuyện gì rồi?



Rất nhiều Thần Tiên chấn kinh.



Con mắt của Thái Thượng Lão Quân ngưng tụ, nhìn về phía bầu trời xa xăm, ở nơi đó xuất hiện mấy điểm đen.



Rất nhanh, những điểm đen kia phóng đại, càng ngày càng lớn, giống như từng đám mây đen khổng lồ.



Tốc độ của mây đen thật nhanh, sau khi tới gần, rốt cục nhìn tinh tường, kia căn bản không phải mây đen, mà là bóng người lít nha lít nhít, che lại cả bầu trời.



Bóng người phô thiên cái địa bay tới bên này, uy áp kinh khủng bao phủ.



- Đường Tam Tạng, dừng lại!



- Đường Tam Tạng, bản tọa muốn mạng của ngươi...



- Đuổi theo, giết cho ta!



Từng tiếng rống giận dữ truyền ra, người lít nha lít nhít trùng trùng điệp điệp đuổi theo đám người Đường Tăng.



- Là người Côn Luân tiên môn...



- Vậy mà tới ba Đạo Tổ, chiến trận thật lớn!



- Còn có người Thục Sơn kiếm môn cũng tới, người dẫn đầu kia, tựa hồ là Lăng Vân Kiếm Tiên...



- Người Côn Luân tiên môn cùng Thục Sơn kiếm môn, vậy mà tiến vào Tam giới, xem ra là vì Đường Tam Tạng!



Rất nhiều Thần Tiên trong nháy mắt liền đoán được nguyên nhân, Đường Tăng đại náo Côn Luân, làm thịt chưởng môn Côn Luân tiên môn, đoạt xá Trần Diên Nhi, nghe nói ngay cả Hoắc Tuấn Đạo Tổ cũng chết ở trong tay Đường Tăng.



Xem ra người Côn Luân tiên môn là đến báo thù.



- Đường Tam Tạng nguy hiểm!



Một Thần Tiên nói, rất có ý tứ cười trên nỗi đau của người khác, mừng rỡ nhìn thấy Côn Luân tiên môn, Thục Sơn kiếm môn cùng sư đồ Đường Tăng đánh nhau.



Bất quá không biết có phải bọn Thần Tiên này cố ý hay không, lại hoàn toàn không có nhắc nhở những người kia.



Hai đoàn người trùng trùng điệp điệp bay về phía Khổ Hải, đuổi theo chiến thuyền của sư đồ Đường Tăng.



Nhưng những người kia vừa xuất hiện ở trên mặt biển, từng cái như sủi cảo rơi xuống.



- Phốc phốc phốc phốc...



- Rầm rầm...



- Ầm ầm...



Vô số người rơi vào trong biển, tóe lên bọt nước rất cao, từng cái vốn cao cao tại thượng, trong nháy mắt liền biến thành chó rơi xuống nước.



Những Thần Tiên ở trên bờ kia đều sững sờ, rốt cục kịp phản ứng.



- Ta nhớ ra rồi, vùng biển này có gì đó quái lạ, nghe nói chỉ cần tiến vào trong biển, sẽ mất đi pháp lực.



- Hiện tại xem ra, không chỉ tiến vào trong biển, chỉ cần xuất hiện ở trên mặt biển, liền sẽ mất đi pháp lực.



- Thật sự là quỷ dị.



Rất nhiều Thần Tiên cười trên nỗi đau của người khác, mừng rỡ nhìn người Côn Luân tiên môn cùng Thục Sơn kiếm môn ăn quả đắng, bởi vì hai thế lực lớn này đại quy mô tiến vào Tam giới, Thiên Đình lại không biết, hiển nhiên là vụng trộm xông tới.



Mà lúc này chiến thuyền đã rời bờ biển rất xa, sư đồ Đường Tăng rốt cục phát hiện tình huống phía sau.



- Sư phụ người nhìn...



- Là người Côn Luân tiên môn...



- Đạo Tổ cũng tới bốn cái, chiến trận thật lớn!



- Hắc hắc hắc hắc, những người kia toàn bộ biến thành chó rơi xuống nước.



Lục Nhĩ Mi Hầu nhìn có chút hả hê nói.



- Những tên kia khẳng định còn không biết vùng biển này cổ quái, toàn bộ rơi xuống biển, ha ha...



Các đồ đệ cười to, không có chút lo lắng nào.



Đường Tăng cười to, bất quá cũng có chút ngoài ý muốn, những người kia lại đuổi theo tới nhanh như vậy, hiển nhiên đã biết kiệt tác của hắn ở Côn Luân tiên môn.



- Đường Tam Tạng, bồi mạng cho Diên Nhi của ta!



Trên mặt biển phía sau, Lăng Vân Kiếm Tiên vọt ra mặt biển, đạp sóng mà đi, vậy mà nhanh chóng đuổi theo.



- Rống, Đường Tam Tạng, dám đại náo Côn Luân ta, chết đi!



- Vì chưởng môn báo thù!



Ba Đạo Tổ của Côn Luân tiên môn cũng đạp nước biển, vọt ra mặt biển, lướt sóng đuổi theo.



Những Đạo Tổ này là từ nhỏ yếu tu luyện lên, đối với khinh thân công pháp đều có lĩnh ngộ, mặc dù đã mất đi pháp lực, nhưng vẫn có thể thi triển ra một chút kỹ xảo không cần pháp lực.



- Sư phụ, con đi giải quyết bọn hắn!



Lục Nhĩ Mi Hầu hét lớn một tiếng, từ trên chiến thuyền nhảy lên, đang muốn lấy ra thần thiết, lại phát hiện không lấy ra được.



- Đáng chết, tính sai, thần thiết không thể dùng ở nơi này.



Lục Nhĩ Mi Hầu quái khiếu, sau đó một quyền đánh tới Lăng Vân Kiếm Tiên.



Lăng Vân Kiếm Tiên huy kiếm bổ tới.



- Khanh!



Nắm đấm cùng Tiên Kiếm va chạm, phát ra tiếng kim thiết chạm nhau, hai người đồng thời rút lui, bất quá Lăng Vân Kiếm Tiên mới lui lại một bước liền rơi vào trong biển, dù sao nhục thân của hắn không có mạnh bằng Lục Nhĩ Mi Hầu.



Ở nơi này, Đạo Quả của Đạo Tổ đã không có bất cứ tác dụng gì.



- Lão Ngưu ta cũng đi!



Ngưu Ma Vương kêu to một tiếng, cũng nhảy vào trong biển, đón lấy một Đạo Tổ của Côn Luân tiên môn.



- Ta...



Tiểu Bạch Long đang muốn xuất chiến, lại bị Đường Tăng ngăn cản.



- Không cần phiền toái như vậy, nhìn vi sư.



Đường Tăng mỉm cười, đồng thời trong lòng nói với hệ thống:



- Hệ thống, cho ta hoán đổi một viên đạn đạo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK