Mục lục
Đường Tăng Xông Tây Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Quả nhiên, Đường Tăng trực tiếp hạ sát thủ, hắn không cần tốn sức, hắn liếc mắt nhìn sang hướng đó.



Thời không như đông cứng, chỉ một ánh mắt, tên gia hỏa dụng tâm kín đáo đông cứng, thân hình hắn biến thành đá và kết hợp với mặt đất.



Tất cả những việc này chỉ xảy ra trong nháy mắt, các cấm vệ quân chung quanh không chú ý tới.



Gia hỏa vừa hô lên ‘ có người ám sát quốc vương ’, y phục trên người của hắn cũng biến thành đá, hắn như mọc rễ bám vào mặt đất.



Làm xong tất cả những việc này, Đường Tăng quay đầu đi, hắn không thèm nhìn về bên kia lần nào nữa, trực tiếp đi vào trong hoàng cung.



- Oanh!



Chung quanh bắn ra mũi tên đầy trời, bị Ngưu Ma Vương dùng quyền phong đánh bay, hoặc bị Lục Nhĩ Mi Hầu dùng thần thiết đánh bay.



- Yên lặng, chớ chọc họa sát thân cho mình.



Đường Tăng mở miệng nói ra, lúc hắn cất bước đi lên, Cửu Hoàn Tích Trượng nện vào mặt đất, lúc này gợn sóng vô hình bao phủ khắp nơi.



Rung động khuếch tán ra chung quanh, quét qua hoàng cung Chu Tử quốc, những nơi đi qua, tất cả người Chu Tử quốc cảm thấy hai chân nhũn ra và quỳ xuống đất.



Trong nháy mắt, tất cả phàm nhân trong hoàng cung Chu Tử quốc gục xuống giống như hẹn trước với nhau.



Đường Tăng không muốn thương tổn những người phàm tục này mà thôi, nếu không, dùng năng lực của bọn họ, tùy tiện thổi một hơi cũng có thể san bằng hoàng cung thành tro bụi.



Đáng thương những người này còn muốn công kích bọn họ, kéo bọn họ vào vòng xoáy đấu tranh cung đình, thật sự buồn cười đến cực điểm.



Tất cả thị vệ ngăn cản trước mặt bị lực lượng vô hình đánh bay, đám người Đường Tăng tiến lên thật nhanh, tiến vào tẩm cung quốc vương.



- Các ngươi... Các ngươi là ai?



Một hoạn quan nhìn thấy đám người Đường Tăng tiến vào, hắn kinh hoảng kêu lên.



- Ai cho các ngươi tiến vào? Mau đi ra!



Một nam nhân nhìn như đại thần quát lớn.



- Bần tăng tới xem bệnh cho quốc vương của các ngươi.



Đường Tăng nói.



- Quả nhân không cần, các ngươi đi thôi.



Trong giường lớn xa hoa, giọng nói âm trầm của quốc vương vang lên.



Khi quốc vương vừa dứt lời, Đường Tăng đã vươn tay, lực lượng vô hình nâng hắn lên.



- Dừng tay...



- Hỗn đản, buông quốc vương...



Thị vệ nấp trong bóng tối hoảng sợ, tên tướng quân tiến vào trước cũng khiếp sợ.



- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?



Quốc vương cũng bị giật mình, hoảng sợ nhìn Đường Tăng.



- Làm gì? Nói thật cho ngươi biết, bần tăng đến trị bệnh cho ngươi, thức thời thì ngoan ngoãn cho bần tăng xem bệnh, nếu không tự gánh lấy hậu quả.



Đường Tăng nói ra.



- Ngươi ngươi...



Quốc vương run rẩy, không biết là sợ hãy tức giận, hắn thật sự không nói thành lời, lần thứ nhất gặp phải loại người ép bức chữa bệnh cho người khác.



- Điều kiện của ngươi là gì?



Quốc vương hỏi, hắn cảm thấy những người này không có khả năng thật sự chữa bệnh cho hắn, nhất định là muốn đạt được cái gì đó.



Nhưng lần này quốc Vương Chân tính sai, Đường Tăng đơn thuần chỉ muốn chữa bệnh cho hắn, bởi vì trong Tây Du Ký chánh bản, chữa bệnh cho quốc vương Chu Tử quốc chính là một khó khăn, ai biết nếu không chữa bệnh cho quốc vương sẽ bỏ qua cái gì hay không?



- Điều kiện chính là, nói cho bần tăng con đường kế tiếp.



Đường Tăng nói.



- Con đường kế tiếp? Đường gì?



Quốc vương Chu Tử quốc sững sờ.



- Nếu ngươi là người thủ hộ cửa ải này, ngươi khẳng định biết rõ con đường kế tiếp đi như thế nào.



- Cái gì người thủ quan?



- Không nói? Ah ta biết rồi, phải chữa bệnh cho ngươi trước mới có thể vượt qua khảo nghiệm đúng không? Sau khi vượt qua kiểm tra mới có thể nói? Bần tăng sẽ trị bệnh cho ngươi trước.



Đường Tăng trực tiếp xuất ra một viên đan dược trong tiên giới tùy thân, cưỡng ép đút cho quốc vương Chu Tử quốc.



- Ọe...



Sắc mặt quốc vương Chu Tử quốc thay đổi, muốn ói nhưng không phun ra được, bởi vì viên đan dược kia vào miệng đã hóa thành nước:



- Ngươi cho quả nhân ăn cái gì?



- Siêu cấp thổ tả tiên đan.



Đường Tăng nói chuyện đầy tự tin.



- Siêu cấp thổ tả...



Quốc vương sững sờ, đột nhiên sắc mặt thay đổi:



- Người đầu, quả nhân... Quả nhân muốn... Đi ngoài...



- Đi ngoài?



Những thái giám kia đều sững sờ, bọn họ phản ứng không chậm, vội vàng dẫn quốc vương đi.



- A... hắc hắc hắc hắc, siêu cấp thổ tả tiên đan...



Tôn Ngộ Không sững sờ, sau đó hắn cười to.



- Sư phụ, ngươi không nên làm thế, một phàm nhân, cũng cho hắn ăn tiên đan?



Ngưu Ma Vương bỉu môi nói.



- Sư phụ ngươi có nhiều tiên đan như thế sao?



Trư Bát Giới hỏi, trước kia khi trên thuyền trúc, sư phụ mượn ra một sọt tiên đan, lần này lại lấy ra tiên đan khác.



- Tiên đan nho nhỏ, cũng không phải bảo vật gì.



Đường Tăng không thèm để ý tới.



Đương nhiên hắn không nói với mấy đồ đệ, chính mình đã dọn sạch bảo khố của Côn Luân tiên môn, hắn có không biết bao nhiêu sọt tiên đan.



Bảo khố của Côn Luân tiên môn được tích lũy không biết bao nhiêu năm, tài nguyên tích lũy cả Côn Luân tiên cảnh, số lượng rất nhiều.



- Sư phụ, trong mắt ngài tiên đan chỉ là thứ nho nhỏ, ngươi cho lão Trư ta nếm thử vài viên.



Trư Bát Giới vừa nói vừa chảy nước bọt.



- Sư phụ, ta cũng muốn ăn.



Sa Tăng nói.



- Ta cũng muốn nếm thử, có thể gia tăng tu vi hay không?



Ngưu Ma Vương nói.



Đường Tăng trực tiếp lườm mấy đồ đệ, nói:



- Đan dược ăn nhiều tạo thành căn cơ bất ổn, tu vi phải tu luyện từng bước mới có, như vậy mới vững chắc.



- Ta không quan tâm.



Trư Bát Giới không muốn buông tha.



- Phanh!



Đường Tăng đấm hắn một quyền:



- Ngươi không thèm để ý nhưng vi sư để ý, nếu căn cơ của ngươi bị phế, bần tăng ném mặt mũi ở đâu? Chẳng phải người khác sẽ nói ta vô năng hay sao?



Trư Bát Giới bĩu môi, rất muốn nói, chúng ta bái ngài vi sư, ngay từ đầu ngươi không dạy cái gì cho chúng ta.



Hắn lại không dám nói như vậy, bởi vì Đường Tăng hiện tại thật có tư cách dạy bọn họ.



- Sư phụ, vừa rồi ngài hỏi quốc vương đường đi, chẳng lẽ quốc vương Chu Tử quốc biết làm cách nào vượt qua Khổ Hải hay sao?



Bỗng nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu hỏi.



Đám người Tôn Ngộ Không vội vàng vãnh tai lắng nghe.



- Hắn có biết hay không, bần tăng cũng không biết.



Đường Tăng nói ra.



Lục Nhĩ Mi Hầu sững sờ:



- Vậy tại sao sư phụ…



- Vạn nhất hắn biết rõ thì sao, vạn nhất đấy, ai có thể bảo chứng hắn có đạt được chỉ lệnh nào đó hay không, vạn nhất con đường chúng ta vượt qua Khổ Hải nằm ở đây thì sao.



Đường Tăng nói ra.



- Chắc có lẽ không đâu, ngay cả thần tiên chúng ta còn không biết cách rời khỏi Khổ Hải, một phàm nhân làm sao có thể biết rõ?



Ngưu Ma Vương không tin.



- Thánh tăng...



Bỗng nhiên quốc vương Chu Tử quốc hưng phấn chạy đến:



- Thánh tăng, quả nhân tốt, tốt...



Trước kia quốc vương Chu Tử quốc đi suốt nửa giờ, hắn cũng bài tiết độc tố ra khỏi thân thể, sau đó cảm thấy toàn thân thoải mái, trạng thái tốt chưa từng có.



Quỷ dị hơn là, tiêu chảy sẽ làm toàn thân vô lực mới đúng, nhưng hiện tại quốc vương Chu Tử quốc cảm giấc toàn thân tràn ngập lực lượng.



Quốc vương Chu Tử quốc lập tức nghĩ tới tiên đan siêu cấp vừa rồi, nhất định là công lao của tiên đan.



- Hiện tại có thể nói cho bần tăng biết lộ tuyến vượt qua kiểm tra?



Đường Tăng hỏi.



- Cái gì lộ tuyến vượt qua kiểm tra?



Quốc vương sững sờ.



- Làm sao vượt qua Khổ Hải?



Đường Tăng hỏi.



- Khổ Hải?



Quốc vương sững sờ lần nữa, đột nhiên hắn hiểu ra:



- Thánh tăng ngài muốn quả nhân trợ giúp các ngươi thoát ly Khổ Hải?



- Thoát ly Khổ Hải?



Đường Tăng sững sờ, cảm giác bắt được một cái gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK