Mục lục
Đường Tăng Xông Tây Du
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Loại “nhìn” này cũng không phải là nhìn bằng mắt thường thấy đến, mà ý chí nhìn thấy được, từ trong U Minh bắt được hình ảnh đã từng phát sinh qua trong sông dài thời gian lưu lại, đi chứng minh chuyện hắn muốn biết.



Sông dài thời gian là một thế giới căn bản, trùng hợp với thế giới, không quan tâm tới bất kỳ vật gì, đều sẽ phải bị sông dài thời gian ảnh hưởng.



Cho nên một ít đại năng giả có thể khiến thời gian lùi về phía sau quan sát nhìn xem chuyện đã xảy ra.



Đương nhiên thánh nhân là vượt lên trên sông dài thời gian, muốn xem quá khứ của thánh nhân là rất khó, không có cách nào mượn sông dài thời gian, chỉ có thể sử dụng thủ đoạn khác.



Loại phương thức “kiểm tra” này của Đường Tăng chính là phương thức mượn sông dài thời gian.



Sau khi ý chí đạt được mức độ như hắn, tất cả những điều này đều giống như là bản năng, giống như là một loại thiên phú bẩm sinh đã có, không cần hắn học được năng lực thôi diễn.



- Hằng Nga?



Đường Tăng có chút sững sờ, theo đó đến là một sự kích động, muốn lập tức đi gặp Hằng Nga.



- Vù!



Vừa thuấn di, Đường Tăng đã trực tiếp rời khỏi đó, sau một khắc đã xuất hiện ở cách mấy chục vạn cây số.



Hiện tại, thuộc tính ý chí của hắn đạt tới hai mươi bốn điểm, thực lực tiến lớn, khoảng cách thuấn di cũng xa hơn.



Đường Tăng mơ hồ cảm thấy, hiện tại, cho dù hắn gặp phải thánh nhân cũng có sức liều mạng.



Đương nhiên, hắn không có thật sự chiến đấu qua với thánh nhân, không biết được rõ ràng thủ đoạn của thánh nhân, không có cách nào phán đoán.



Trước đó, tuy rằng hắn đụng phải Côn Lôn thánh nhân, nhưng khi đó hắn quá yếu, bị Côn Lôn thánh nhân một tay đã bắt lấy, căn bản ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.



Đường Tăng cũng chỉ là suy đoán, không dám bảo đảm, dù sao khi thuộc tính ý chí của hắn là hai mươi ba điểm, cũng có thể ngang với nửa bước Thánh Cảnh, hiện tại chỉ nâng cao một điểm mà thôi, muốn lập tức lại có thể địch nổi Thánh Cảnh, sợ rằng không có khả năng.



Dù vậy, muốn thu thập Như Lai Phật Tổ cũng đủ rồi.



- Vù...



Đường Tăng liên tục vài lần thuấn di, tới gần Thiên Đình, sau đó trực tiếp đi tới Nguyệt Cung.



Lại một lần thuấn di, Đường Tăng đã xuất hiện ở trên mặt trăng, ở đây coi như là một tòa tiên đảo lơ lửng nhưng có hình tròn, chủ yếu nhất chính là ở đây đặc biệt hoang vắng, không có cây cối hoa cỏ giống những khu vực khác.



Ở đây cũng chỉ có một gốc nguyệt quế, lại không gì khác nữa.



- Vù!



Đường Tăng bước ra một bước đã đi tới bên ngoài Nguyệt Cung, trong lòng hắn mãnh liệt muốn gặp được Hằng Nga, Hằng Nga không ngờ mang thai cốt nhục của hắn, chỉ một mình lặng lẽ chấp nhận, khiến cho hắn không khỏi cảm thấy đau lòng.



Chỉ có điều, sau khi đi tới nơi này, Đường Tăng lại có chút chột dạ, hắn nên đi gặp Hằng Nga thế nào?



Hắnnên đối mặt với nàng thế nào?



Lại nói tiếp, chuyện trước đây cũng là bất ngờ, nếu như ở dưới tình trạng tỉnh táo, Hằng Nga hơn phân nửa sẽ không cho hắn.



Đó là một lần hiểu nhầm xinh đẹp.



- Có nên đi vào hay không?



Đường Tăng rầu rĩ, cho dù là hắn đã vô cùng cường đại, đã đứng ở đỉnh phong nhất của Tam giới, khi đối mặt với loại tình huống này, cũng khó tránh khỏi mất tự tin.



Cây nguyệt quế chiếu ra ánh sáng màu xanh ngọc rực rỡ, rọi sáng bên ngoài Nguyệt Cung.



Dù vậy, ở đây vẫn lạnh lẽo, tia sáng u ám, nhiệt độ thấp.



Nơi này là Quảng Hàn cung, quanh năm như vậy.



Đường Tăng ở bên ngoài Nguyệt Cung đi tới đi lui, nhưng trước sau không hạ quyết tâm, không phải hắn không quả quyết, mà đang suy ngẫm nên ứng phó với chuyện này như thế nào.



Nếu như chỉ là bởi vì hiểu nhầm lúc trước, Đường Tăng cũng không đến mức như vậy, lúc đó Hằng Nga rất bình tĩnh nói, chuyện kia coi như làm báo ân, cũng ám chỉ qua hắn không nên dây dưa với nàng.



Đường Tăng cũng có cao ngạo của mình, Hằng Nga không muốn mình đi dây dưa với nàng, hắn cũng sẽ không lấy mặt nóng dán mông lạnh.



Chính là hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Hằng Nga không ngờ lại mang thai, cái này lại hoàn toàn khác.



Nếu như Hằng Nga nguyện ý, hắn đương nhiên sẽ lấy nàng.



Nhưng Hằng Nga có thể ghét bỏ thân phận hòa thượng của hắn hay không?



Suy nghĩ một chút, Đường Tăng không khỏi lại nghĩ đến thai nhi trong bụng của Hằng Nga.



- Là nam hay nữ?



- Ta sắp làm ba ba...



- Ôi thật khẩn trương...



- Nếu không đặt cho hài tử một tên trước? Lấy tên là gì được?



Đường Tăng đã lướt qua Hằng Nga, trực tiếp suy nghĩ đến chuyện sau khi hài tử ra đời.



- Ôi ôi, thật khẩn trương, thật khẩn trương...



...



Bên trong Nguyệt Cung, trong cung điện lạnh lẽo, ánh sáng u ám, kiến trúc nơi này đều được làm bằng bảo ngọc, sẽ phát ra ánh sáng.



Gường Hàn Ngọc cũng sẽ phát sáng, cho nên cho dù ở đây không có ánh sáng mặt trời, lại cũng sẽ không có vẻ tăm tối.



Hằng Nga mặc váy dài màu xanh da trời, đứng ở phía trước cửa sổ nhìn ánh sao phía xa, đây là chuyện nàng bình thường thích làm, bởi vì ở chỗ này gần như không ai chơi với nàng.



Trước đây còn có thỏ ngọc nói chuyện với nàng, nhưng bây giờ thỏ ngọc hạ phàm, ngay cả người bạn nói chuyện nàng cũng không có.



Hằng Nga mặt không đổi sắc, theo bản năng nhẹ nhàng vuốt ve bụng dưới, nơi đó đã hơi nhô lên, nhưng nếu như không chú ý, gần như không có cách nào phát hiện, bụng của nàng vẫn là bằng phẳng xinh đẹp như vậy.



Trong khoảng thời gian này, Hằng Nga thử muốn luyện hóa sinh mạng nhỏ kia, bởi vì nàng nhận thức được sinh mạng nhỏ này không nên xuất hiện.



Không phải nàng nhẫn tâm, mà là bất đắc dĩ, nàng không có cách nào tưởng tượng được, nếu để cho Hậu Nghệ biết, sẽ xảy ra chuyện gì?



Tuy rằng, đã qua nhiều năm chưa từng thấy Hậu Nghệ qua, rất nhiều người đều nói người kia đã chết.



Nhưng Hằng Nga lại mơ hồ cảm thấy, Hậu Nghệ một ngày nào đó còn có thể lại xuất hiện.



Hằng Nga không muốn đâm lao phải theo lao, muốn nhân lúc sinh mạng nhỏ trong cơ thể còn chưa có thật sự trở thành sinh mạng, mang luyện hóa hắn đi.



Nhưng rất nhanh nàng lại chấn động kinh ngạc phát hiện, sinh mạng nhỏ trong cơ thể ngoan cường được dọa người, hình như có loại lực lượng thần kỳ đang bảo vệ nó, cho dù nàng hiện tại đã là Đạo Tổ cảnh, vẫn không có cách nào luyện hóa hắn được.



Mắt thấy sinh mạng nhỏ trong cơ thể lại muốn sinh ra ý thức, Hằng Nga đã không có thời gian.



Muốn ngăn cản sinh mạng nhỏ này xuất hiện, chỉ còn lại biện pháp kế tiếp...



- Vù!



Bỗng nhiên Hằng Nga lấy ra một thanh đoản kiếm, trong mắt lóe lên vẻ bất nhẫn, chỉ có điều rất nhanh đã bị nàng che giấu.



- Hài tử, đừng trách ta.



Trong mắt Hằng Nga lóe lên một sự đau khổ, sau đó kiên quyết một đao đâm về phía bụng của mình.



Hằng Nga nhắm hai mắt lại, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ sâu sắc, bản thân mình là một nữ nhân, lại không có tư cách sinh con, không thể không nói là một sự châm chọc.



Nhưng khiến Hằng Nga rất ngạc nhiên chính là đoản kiếm vẫn chưa đâm vào bụng của mình, hình như bị cái gì đó cản trở.



Nàng theo bản năng mở mắt, lại nhìn thấy được Đường Tăng chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở trước mắt nàng, một tay cầm lấy đoản kiếm, sắc mặt khó coi nhìn nàng.



- A...



Hằng Nga bị dọa cho giật mình, buông ra đoản kiếm, lui lại phía sau mấy bước:



- Ngươi... Ngươi tại sao lại ở chỗ này?



- Kưng!



Đường Tăng trực tiếp bẻ đoản kiếm thành vài đoạn, sắc mặt đặc biệt không dễ nhìn, trước đó hắn còn nghĩ mình lập tức lại được làm ba ba, đang khẩn trương.



Không nghĩ tới chỉ trong chớp mắt, nữ nhân này lại muốn giết hài tử của hắn, hắn không nghĩ tới bọn họ sẽ gặp mặt với cách thức như vậy.



- Vì sao?



Đường Tăng hỏi.



- Cái gì vì sao?



Hằng Nga biết rõ còn hỏi, nhưng rõ ràng có chút bối rối, không dám nhìn vào mắt của Đường Tăng.



- Nàng mang thai là của ta.



Đường Tăng nói.



- A? Ngươi...



Sắc mặt của Hằng Nga nhất thời đỏ lên, sau đó lại trắng bệch:



- Ngươi biết?



- Bởi vì Hậu Nghệ sao?



Đường Tăng có thể đoán được nguyên nhân.



Trong truyền thuyết, Hằng Nga là hoàng hậu của Hậu Nghệ, bởi vì ăn trộm tiên đan trường sinh bất lão do Thiên Đình ban thưởng, bị phạt giam lỏng ở Nguyệt Cung.



- Có đúng như vậy hay không?



Đường Tăng quát hỏi.



Hằng Nga thấy Đường Tăng đã đoán được, đơn giản không giấu diếm nữa, hít sâu một hơi, nói:



- Đúng, ngươi nói đúng, cũng là bởi vì hắn. Hiện tại ngươi biết, ngươi đi đi.



- Đi? Ha hả, sau đó để cho nàng tiếp tục giết chết con của chúng ta?



- Ta...



- Hắn ở nơi nào? Ta đi đánh chết hắn!



- Ngươi đánh không lại hắn.



- Ta đánh không lại hắn? Đùa gì vậy?



Đường Tăng giận dữ cười, hiện tại trong Tam giới, hắn nói đứng thứ hai, tuyệt đối không có người nào dám nói đứng đầu, ai muốn dám nói, hắn bảo đảm đánh người kia chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK