• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Mạn nghĩ, nhất định là mình nhìn lầm rồi, người đàn ông nguy hiểm như vậy, sao có thể đau lòng ôn nhu.

Tư Nam Ngọc xuất hiện làm tất cả mọi người kinh hãi, cả đại sảnh yên tĩnh mười mấy giây, Ninh Trạch Hi mới phản ứng đầu tiên, trong lòng chấn động, không hổ là “Hoàng đế một phương”, khí thế không phải người ngoài có thể so sánh, sau đó lại không cam lòng và ghen tỵ.

“Không biết Tư thiếu đại giá đến chơi, tại sao không thông báo trước để chúng tôi chuẩn bị sẵn sàng, tránh cho tiếp đón anh không chu đáo.”

Giọng Ninh Trạch Hi kéo Lục Mạn đang choáng váng trở về thực tại, khuôn mặt vừa bị Tư Nam Ngọc làm xáo trộn khôi phục chút huyết sắc lại trắng bệch.

Tròng mắt Tư Nam Ngọc sâu xa, một giây sau, một ánh mắt sắc bén nhuệ khí như cây dao đâm về phía Ninh Trạch Hi, Ninh Trạch Hi sửng sốt, sau đó sắc mặt trắng nhợt, Tư Nam Ngọc mới thu hồi ánh mắt, nhìn cô gái gắng gượng đến bả vai anh đang gắng gượng trước mắt.

“Tiệc đính hôn của ai tôi không có hứng thú, tôi tới tìm cô ấy!” Giọng nói trầm thấp từ cổ họng truyền ra, khiến người khác không khỏi đắm chìm trong đó, vài phần ngạo mạn, vài phần khinh thường.

Ninh Trạch Hi cảm thấy không thể duy trì nụ cười trên mặt, nhếch mép cố giấu khó chịu ngoài mặt, cho dù không cam lòng cũng không thể không thừa nhận, RQ quả thật mạnh hơn Tinh Quang.

“Tư thiếu là người bận rộn, đương nhiên sẽ không chú ý đến mấy tiệc nho nhỏ như thế này, chỉ là, Lục Mạn…”

Nghe nhắc tới Lục Mạn, Tư Nam Ngọc rốt cuộc dời mắt nhìn Ninh Trạch Hi, mang theo chút tìm tòi nghiên cứu, tựa như muốn nhìn thấu anh ta. Ngay khi Ninh Trạch Hi cảm thấy mình không thể chịu đựng ánh mắt nóng bỏng này, Tư Nam Ngọc thu hồi tầm mắt không chút chần chừ.

“Từ nay về sau, Lục Mạn, tôi che chở!” Chín chữ ngắn gọn, nói năng khí phách, vang vọng trong đại sảnh, những người đang ngồi thiếu chút nữa phun máu, cho dù tan hết gia tài nịnh hót Tư thiếu cũng không đổi được chín chữ này, mọi người hận không thể đổi hai chữ Lục Mạn thành tên mình!

Tư Nam Ngọc nói xong cũng không để ý những người khác hít thở sâu, cởi xuống áo khoác âu phục khoác cho cô giá trước mặt, sau đó không để ý ánh mắt khiếp sợ của mọi người, ôm chằm bả vai cô gái, thấp giọng nói nhỏ bên tai Lục Mạn: “Đừng sợ, có tôi ở đây!”

Tuy là nói nhỏ, nhưng đại sảnh yên tĩnh đến mức nghe tiếng kim rơi, một câu nói nhỏ kia, không biết làm trái tim bao nhiêu cô gái nhà quyền quý.

Ai nói Tư thiếu không đụng nữ sắc! Đây là làm gì!

Lúc Tư Nam Ngọc nói câu đầu tiên, Lục Mạn liền ngây ngẩn, lúc này lại nghe câu nói nhỏ bên tai, phát hiện mình đã ở trong ngực đối phương, Lục Mạn hoàn toàn bối rối, vừa rồi… Xảy ra chuyện gì?

Lục Mạn không biết vừa xảy ra chuyện gì, nhưng Lục Tịnh Hinh thấy rất rõ ràng! Nha đầu chết tiệt này lại may mắn như vậy, lại vừa mắt Tư thiếu! Người thành phố A ai không biết Tư thiếu không gần nữ sắc, nhiều năm qua, không phải không có nữ minh tinh muốn có scandal cùng Tư thiếu, nhưng kết quả cuối cùng, không ai biết đi đâu. Lục Mạn này, ngược lại có mấy phần bản lĩnh thật sự!

Ninh Trạch Hi cũng không ngờ Lục Mạn lại có lai lịch lớn như vậy, trước đó, lúc cô quấn lấy anh ta, anh ta chỉ cảm thấy cô cực kỳ phiền phức, nhưng không ngờ trong chớp mắt liền vừa mắt Tư Nam Ngọc. Chẳng qua, nhìn Lục Mạn tựa như mất hồn trong ngực Tư Nam Ngọc, Ninh Trạch Hi hừ lạnh trong lòng, phụ nữ như vậy, không cần có cũng được.

Tư Nam Ngọc quét nhìn mọi người, lại dừng lại trên người ký giả bên canh hai giây, sau đó ôm cô gái đi ra ngoài, để lại khách mời mặt đầy khiếp sợ và ký giả bị dọa sợ chảy mồ hôi lạnh cả người…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK