Thái tử kiến không cần đi đến chỗ hoàng a mã, các đại thần đều rời khỏi điện, đại a ca bọn hắn cũng đều muốn đi ra ngoài, nhanh chóng xoay người bước nhanh đuổi theo sau nhìn còng chọc đại a ca.
Đại a ca cảm giác được phía sau cổ có ánh mắt nóng rực đang nhìn liền nổi da gà, bước chân so với ngày thường lớn hơn nhiều lắm, nhưng có vẻ vẫn bị thái tử đuổi theo kịp gọi lại.
“Đại a ca, xin dừng bước.” Thái tử thấy đại a ca cố tình trốn tránh, không khách khí với hắn, lên tiếng đem người ngừng lại.
Cước bộ của đại a ca bị kiềm hãm, tức giận quay đầu lại nhìn về phía thái tử, “Thái tử điện hạ, ngươi rốt cuộc có chuyện gì?”
Mấy a ca khác cũng còn chưa đi xa, nghe được cuộc đối thoại của hai người huynh trưởng, tất cả đều ngừng lại vây xem, tò mò muốn biết thái tử rốt cuộc có chuyện gì, mới có thể vẫn dán lấy đại a ca.
“Không có chuyện thì không thể gọi ngươi lại sao?” Thái tử trả lời một câu, đại a ca nghe vậy trừng mắt, hắn thấy vậy nghĩ đến không thể giở trò qua mắt thái tử phi được, vì vậy lại nhẹ nhàng hòa khí mà nói rằng, “Đại a ca, huynh đệ chúng ta đã lâu không có thân cận một chút, đi chung một lát thôi.”
Nghe được thái tử nói vậy chúng a ca vây xem xung quanh đều run run một cái, thái tử đã bao giờ thân cận với đại a ca lại càng không nói đến đối tượng thân cận của thái tử lại là đại a ca, hôm nay lại nói lên lời này, còn không phải khiến người hoài nghi.
Coi kìa, thái tử thế mà lại khoác vai đại a ca, mặt cười đến hoàn thân thiết tự nhiên như vậy!
“Lão tứ, ngươi véo ca ca một cái, xem ta có đúng hay không còn chưa tỉnh ngủ.” Tam a ca lấy cùi chỏ thọt tứ a ca cách hắn gần nhất, chớp mắt không thể tin được hết thảy những điều đang diễn ra trước mắt này.
Tứ đại ca là một người theo chủ nghĩa thực tiễn, nghe vậy thực sự cố sức véo tam a ca một cái, đem tam a ca bị véo sắp biến thành tiếng giết lợn, sau đó nghiêm mặt, đáy mắt đã có vẻ vui sướng, “Đau không, tam ca.”
“Ôi, nói thừa, nếu không ta cũng véo ngươi một cái!” Tam đại ca hít một hơi, sớm biết vậy kêu lão ngũ làm.
“Không được, tam ca, ta rất tỉnh táo.” Khóe miệng tứ a ca vẫn là không nhịn được hơi nhếch lên.
Ngũ a ca, thất a ca và bát a ca thấy thế, đã sớm cười ra tiếng, đợi mọi người phục hồi tinh thần lại, thái tử và đại a ca đã đi xa rồi.
Ánh mắt mấy người đó không hề nhìn nhau, nhưng đều là cùng một hành động, đi theo.
Đại a ca đi rất gấp, bởi vì thái tử luôn đeo dính, dọc theo đường đi dùng sức bám chắc bờ vai của hắn, muốn bỏ rơi cũng không bỏ rơi được, hắn vừa mở miệng muốn thái tử buông tay, thái tử liền nói huynh đệ đã lâu không thân cận các loại lý do linh tinh nói ra, nói xong bản thân đại a ca cũng muốn vuốt mặt, trong lòng thầm nghĩ đối với độ dày da mặt của thái tử càng hiểu thêm một phần.
Thái tử vốn đang cảm giác mình chủ động thân cận đại a ca làm mình rất dị ứng, nhưng nhìn đến sắc mặt không tốt của đại a ca, hắn phát hiện đại a ca so với hắn còn muốn khó chịu hơn, mình mất hứng sẽ làm cho người khác lại càng không vui vẻ, đây là thái tử tín niệm, hắn làm xong rồi.
Vì vậy, thái tử thoải mái.
Đi có một đoạn đường, hắn hướng Hà Ngọc Trụ sau lưng nhìn lại, Hà Ngọc Trụ phóng lên ngăn trở tầm nhìn của đại a ca thiếp thân công công Cao Tài, nghe một hai chữ, thái tử mừng rỡ, còn có gần nửa khắc nữa hắn sẽ thắng.
Lúc này đại a ca không thể nhịn được nữa mà mở miệng, “Thái tử, ta muốn đi Chung Túy Cung thỉnh an ngạch nương, ngươi nhất định phải đi theo sao?”
“Cô muốn đi sở a ca một chuyến, tìm lão tứ, chúng ta tiện đường.” Thái tử thốt ra.
“Thái tử, ngươi còn có thể tìm cái cớ thối nát này hay sao?” Đại a ca quả thực muốn nổi gân xanh với thái dương, tìm lão tứ tìm lão tứ, lão tứ ngay phía sau, thái tử thế mà lại có thể nói ra những lời như vậy! “Đừng có dính sát, ta hiện tại nóng muốn chết. Lão tứ ngay phía sau, bọn ngươi tự gặp mặt nhau đi.”
“Cô đi trước lão tứ một bước không được sao? Cô đã nói, muốn cùng Dận Thì gần gũi thân mật một chút mà thôi, chẳng lẽ ngươi đến cái này cũng không chịu? Chúng ta thế nhưng là huynh đệ, hoàng a mã muốn thấy nhất chính là huynh đệ chúng ta thân cận.” Thái tử phản bác, chóp mũi giật giật, hắt hơi một cái, “Phúc tấn của ngươi xông hương gì cho ngươi, mùi này thật quá đậm, bất quá vừa vặn che giấu mùi mồ hôi của ngươi.”
Đại a ca đột nhiên cảm thấy không ai ứng đối nhanh và giỏi hơn thái tử, hiện tại cái tên càn quấy này căn bản làm hắn không kịp thở, “Hiện tại đều sắp có tuyết rơi, ta ở đâu ra mồ hôi!”
Đại a ca bước đi càng tỏ ra nóng nảy, quả thực chính là vừa đi vừa kéo lê theo một thái tử.
“Ồ, vậy ngươi còn nóng muốn chết?” Thái tử bật lại, cước bộ không hề ngừng lại, trong lòng nghĩ thế nào gần nửa khắc thời gian còn chưa hết a.
Đám người tam a ca, tứ a ca, ngũ a ca, thất a ca và bát a ca không đuổi theo sát, chỉ là cách đó bẩy tám bước, nghe không rõ lắm lời đối thoại của bọn họ, thế nhưng mắt chưa đuôi mù thì đều có thể xem được thái tử là một đường đều đeo bám ở trên người đại a ca.
Rất không thể giải thích, rất không thể nghĩ ra.
“Lẽ nào thái tử thật sự là thân thiết với đại ca?” Ngũ a ca là người đầu tiên đem nghi vấn trong lòng của bọn họ nói ra.
“Nếu không phải như vậy, thì giải thích điều này thế nào?” Thất a ca cũng gật đầu.
Bát đại ca không phụ họa, cũng ở trong lòng suy xét, nhưng cũng không suy xét ra được gì, bởi vì hôm nay thái tử hành sự quá khác thường, nghĩ vậy hắn nhìn về phía tứ a ca, tứ a ca luôn luôn thân thiết với thái tử, hay là có thể nhìn ra chút gì.
Tam a ca cũng hỏi, “Lão tứ, ngươi thấy thế nào?”
“Cái gì thấy thế nào?” Tứ đại ca hỏi ngược lại, “Thái tử điện hạ thân thiết với đại ca không tốt sao?”
Bốn người còn lại nghe vậy đều ngậm miệng, ngực đều đối với lão tứ giảo hoạt tức giận đến tốn hơi thừa lời, trong thời gian bọn họ đang cãi cọ, thái tử đã thả đại a ca ra.
Nửa khắc đồng hồ đã hết, thái tử thở ra một hơi dài, thu hồi tay của mình lại, lần thứ hai sửa lại vạt áo một chút, thấy bởi vì hắn buông tay mà lão đại đang đi gấp thiếu chút nữa là bị té mà thần sắc vẫn tự nhiên, giọng nói thân thiết hỏi: “Đại a ca, ngươi bước đi thế nào lại không nhìn đường vậy. Được rồi, cô ngẫm lại còn có việc, phải về Dục Khánh Cung trước, đại a ca cũng nhanh đi Chung Túy Cung đi, miễn cho Huệ ngạch nương sốt ruột chờ.”
Nói xong hướng về phía đại a ca phất tay một cái, sau đó dẫn Hà Ngọc Trụ quẹo về hướng Dục Khánh Cung bước đi.
Đại a ca trừng mắt nhìn bóng lưng thái tử, thật sự là trong lòng nhịn không được thầm mắng thái tử thật là một tên vô liêm sỉ, nghĩ từ lúc thái tử từ vào triều sớm cho tới bây giờ cố ý đeo bám mình, nhưng không có thuyết bất luận là có ý định gì, đối với trong lòng của thái tử đang mưu tính cái gì đều đoán không ra, để hắn phiền muộn đến cực điểm.
“Hừ.” Đại a ca tức giận hừ một tiếng, phất tay áo cũng tăng cước bộ hướng Chung Túy Cung đi.
Đến Chung Túy Cung rồi, đại a ca thỉnh an huệ phi xong, huệ phi thấy sắc mặt hắn hình như không được tốt, liền hỏi, “Dận Thì, ngươi làm sao vậy?”
“Không có việc gì, ngạch nương.” Đại a ca bình phục một chút tâm tình, trên mặt một lần nữa mang theo nụ cười quay về ngạch nương mình.
Trong mắt Huệ phi vẫn là mang theo vẻ quan tâm, hướng đại a ca vẫy qua, đại a ca cũng rất thuận theo mà đi qua, quỳ một gối kéo tay ngạch nương mình, Huệ phi cười cười, đưa tay sờ sờ gương mặt tuấn lãng cương nghị của đại a ca, “Có chuyện gì hãy cùng ngạch nương nói một chút, ngươi trưởng thành càng tỏ ra muốn che giấu tâm sự của mình.”
Nói rồi Huệ phi nghĩ đến chuyện đại a ca ở trên triều, nhi tử là nàng sanh, tự nhiên biết hắn muốn tranh đấu cái gì, thở dài, “Ngươi a…”
Có rất nhiều lời, Huệ phi nhưng không có nói ra, lo lắng còn nhiều mà.
Đại a ca cũng nghe ra nỗi lòng của Huệ phi, cười trấn an Huệ phi hai câu, cuối cùng nói, “Ngạch nương, người cũng biết, nhi tử là nhờ lớn tuổi, thái tử là nhờ dòng chính, hoàng a mã đối với hai người đều coi trọng, nhi tử nếu không tranh một hồi, dù cho lòng có ý tiếc nuối. Cho dù ngày sau ta thất bại, con cũng chấp nhận.”
“Ngạch nương thì làm sao bây giờ? Ngạch nương nuôi dưỡng ngươi cái đứa con bất hiếu này!” Huệ phi trong mắt rưng rưng, đánh đại a ca hai cái.
“Đại thanh không có tiền lệ giết hoàng tử, nhi tử sẽ không chết, tối đa cũng chỉ là giam cầm. Ngạch nương, lão bát sẽ niệm tình ngươi luôn luôn đối đãi hắn không tệ, sau này…”
Huệ phi lúc này lại chảy lệ, đại a ca cũng chưa nói hết câu. Mỗi lần tới Chung Túy Cung, hai mẹ con nói nhiều nhất đó là việc này, một lo lắng một kiên trì, cuối cùng là người làm mẹ nghe theo nhi tử của mình.
“Bát đại a ca đến.” Cung nữ coi chừng bên ngoài dương cao âm giọng thông truyền nói.
Huệ phi vội vàng dùng khen che mắt, đợi đến lúc bát a ca tiến vào, nàng đã khôi phục biểu cảm ôn hòa xinh đẹp tuyệt trần như cũ, đuôi mắt cong theo nụ cười, thoạt nhìn bình dị gần gũi, “Tiểu bát tới rồi sao.”
“Thỉnh an Huệ ngạch nương, Huệ ngạch nương cát tường.” Bát a ca cũng cười thỉnh an Huệ phi, thấy mình ngạch nương không có ở đây hầu hạ Huệ phi, nghĩ đến là ở trong sân viện của mình.
Huệ phi giơ tay lên để bát a ca đứng lên, đối với bát a ca nói, “Vệ quý nhân hôm nay thân thể có chút không khỏe, nếu ngươi không có việc gì liền đi xem một chút đi.”
Bát a ca nghe vậy im lặng một lúc, có điều cũng rất nhanh thì đáp lại, “Tạ ơn Huệ ngạch nương.”
Gần đây Huệ phi càng ngày càng dễ nói chuyện, bát a ca trong lòng vui vẻ, ngạch nương thân thể không khỏe, hắn có thể thường đi thăm cũng có thể an tâm.
Bát a ca không có ở lại chỗ Huệ phi bao lâu, liền đi thiền điện tìm hắn ngạch nương. Đại a ca đợi sau khi hắn đi mới đối với Huệ phi nói, “Ngạch nương, người để lão Bát thân cận với vệ quý nhân quá nhiều, ngày sau sợ ở trong lòng hắn không có người.”
“Mẹ con thiên tính. Ngươi cũng không phải nói bát đại ca sẽ niệm tình sao? Ngạch nương hiện tại cho mẹ con bọn hắn một ân huệ, bọn họ có thể nhớ kỹ là tốt. Huống hồ, ngươi luôn luôn muốn nhờ huynh đệ giúp đỡ, lão bát từ nhỏ nuôi ở bên người ta, không hiểu ẩn tình này là không có khả năng.” Huệ phi nói rằng.
Đại a ca gật đầu, biết ngạch nương mình tìm cách không tệ, bất quá tâm tư của lão bát thật quá khó đoán, dùng cũng không yên tâm, “Mà thôi, nhi tử đỡ phải lo.”
Hoàng a mã đối với lão bát cũng ngày càng coi trọng, sau này để lão bát làm trợ thủ vẫn là chuyện nhất định.
Ở Chung Túy Cung tình cảm mẹ con ấm áp hoà thuận, ở Càn Thanh Cung, Khang Hi trở về ngự thư phòng, Lý Đức Toàn liền đem tin tức nghe được nói lại một lần, Khang Hi nghe được thiếu chút nữa bị sặc nước trà.
Hít một hơi thở, Khang Hi hỏi, “Thái tử thực sự một đường cùng đại a ca kề vai sát cánh mà đi sao?” Khang Hi hiểu rất rõ hai đứa con trai này, nhất là thái tử, thái tử và đại a ca gặp mặt thì chỉ cần một chút lửa liền bùng nổ vậy, thái tử vậy mà lại sẽ chủ động đi khoác vai đại a ca!
“Hồi bẩm hoàng thượng, đúng vậy. Thái tử điện hạ còn cùng đại a ca một đường bấu vai kéo cổ mà đi.” Lý Đức Toàn trả lời.
“Ngươi thấy thế nào?” Khang Hi đột nhiên hỏi một câu.
Lý Đức Toàn lại càng hoảng sợ, vội hỏi, “Thái tử và đại a ca thân mật nâng cao tình huynh hữu đệ, đây là chuyện tốt mà.” Nói xong cũng cúi đầu không nói.
“Ha hả, ” Khang Hi chậm rãi nói, “Huynh đệ thân thiết đúng là điều trẫm muốn nhìn thấy.”
Trầm mặc một hồi, Khang Hi cũng cười nhẹ, “Bảo Thành a…”
Bất luận mục đích thái tử là ra sao, cũng làm cho Khang Hi nhìn với cặp mắt khác xưa, cái đứa con quá kiêu ngạo ngang ngược này để đạt được mục đích, cũng học được cách co dãn, là nên hảo hảo ma rèn luyện hắn một phen.
“Bảo Thành, ngàn vạn lần đừng để trẫm thất vọng.” Khang Hi suy nghĩ, nhìn về phương hướng Dục Khánh Cung, ánh mắt thâm sâu.
Thái tử một đường tâm tình vui vẻ quay về Dục Khánh Cung, không nói hai lời liền muốn đi tìm thái tử phi giao trả nhiệm vụ đổi tiền mặt. Trước khi hắn trở lại, chuyện hắn và đại a ca kề vai sát cánh cũng đã gần như truyền khắp hoàng cung, thái tử phi khẳng định cũng biết, hiện tại không thể để nàng đổi ý được.
Thái tử phi quả thực biết thái tử làm xong nhiệm vụ rồi, chờ thấy thái tử liền rất sảng khoái, “Chúc mừng gia trải qua khảo nghiệm, sau này bạc của ta cũng sẽ là bạc của ngươi, bạc của ngươi cũng chính là của ta, ngươi muốn dùng bao nhiêu, chỉ cần dùng vào chỗ cần thiết, ta nhất định đều cho ngươi.”
Thái tử phi sẽ không vô duyên vô cớ để thái tử đi khoác vai đại a ca, ở thời điểm nảy lòng tham quyết định cung cấp tài chính cho thái tử làm việc chính trị, bảo đảm an toàn ổn thỏa mọi mặt, đã nghĩ làm thế nào để khảo nghiệm thái tử.
Thái tử quá kiêu ngạo, nếu như hắn có thể cùng đối thủ cúi đầu thân cận, đã nói lên hắn có cái này khí độ, có thể vì mục đích co được dãn được, bạc cho hắn dùng cũng không cần lo lắng sẽ như nước đổ lá khoai.
“Hắc hắc, chỉ cần ngươi nói được làm được, cô cũng sẽ cao hứng.” Thái tử nằm ở trên giường, nghĩ đến sắc mặt khó chịu của đại a ca, ha ha cười, vừa định cuộn người, liền phát hiện củ cải đỏ đang ngủ, không thể làm gì khác hơn là ngừng lại, nhưng là vẫn nhịn không được cùng thái tử phi nói chuyện về đại a ca, “Ngươi không thấy mặt đại a ca lúc cô khoác vai hắn, vẻ mặt bộ dáng khiếp sợ, dọc theo đường đi muốn phát hỏa lại không dám phát hỏa, đến mức mặt đỏ rần, buồn cười quá!”
Thái tử phi nhất thời đối với thái tử không còn gì để nói, việc này đều có thể cười thành bộ dáng như vậy? “Ta nói chuyện ngươi kể thật sự không đến mức như vậy đi, đại a ca nếu biết rằng ngươi nghĩ hắn như vậy, sẽ tức chết.”
“Hừ, hắn làm cô mất hứng, chẳng lẽ cô để hắn được vui vẻ?” Thái tử hừ một tiếng, đưa tay muốn bóp gương mặt của củ cải đỏ, bị thái tử phi đánh bay.
“Củ cải đỏ thật vất vả mới dỗ nó ngủ được một lúc, ngươi đừng đánh thức.” Thái tử phi trừng mắt liếc thái tử, “Ngươi nếu bởi vì cùng đại a ca kề vai sát cánh đắc ý như thế, nếu không ngày mai tiếp tục, dù sao huynh đệ tương thân tương ái sẽ không ai nói gì các ngươi.”
“Coi như chấm hết.” Thái tử lười nhác mà khoát tay áo, “Hôm nay cô khoác vai Dận Thì, đều làm một đám người trợn tròn mắt, hiện tại sợ rằng mỗi một người đều đoán cô có mục đích gì. Hắc hắc, bọn họ có đoán đến chết cũng đoán không được.”
“Đúng vậy, bọn họ có đoán đến chết cũng đoán không được đường đường là một thái tử gia lại làm chuyện này vì bạc.” Thái tử phi nói tiếp lời.
Không nghĩ tới, thái tử lại chùm chăn cười hắc hắc, sau đó thò đầu ra, “Bất luận để làm cái gì, có thể để cho bọn họ đoán không ra cũng là chuyện tốt. Lại nói tiếp, cô vẫn là lần đầu tiên thấy đại a ca khó chịu đến như thế, cô làm còn rất quang minh chính đại.”
“Được rồi được rồi, đại a ca cũng chẳng qua là nhất thời không quen, nếu như hắn sớm có chuẩn bị, làm sao lại bị ngươi làm cho ngột ngạt.” Thái tử phi cũng không nhịn được cười nói, “Mau dậy đi, cũng sắp trưa rồi, dùng đồ ăn ở chỗ ta lấp bao tử một chút. Đến lúc đó cho ngươi xem sổ sách.”
Thái tử hiện nay cũng quen ở buổi trưa dùng thiện, nghe thái tử phi nói xong cũng không cự tuyệt. Hai người dùng thiện xong, thái tử tiếp nhận sổ sách hoàn chỉnh của thái tử phi thì trở về thư phòng trong tẩm điện của mình làm việc.
Thái tử phi cũng có việc, đi Trường Xuân Cung bái kiến Ôn Hi quý phi.
Bệnh tình của Ôn Hi quý phi càng trở nặng, lại ít cho gọi thái y sang đây xem bệnh, thái tử phi đã tới một hồi, sai người đi gọi thái y, cũng là Ôn Hi quý phi tự mình ngăn trở.
Khi đó thái tử phi hiểu Ôn Hi quý phi cũng không muốn bản thân mình khỏi bệnh, có lẽ nói nàng là có ý muốn chết.
Lúc thái tử phi đến Trường Xuân Cung, gặp thập a ca, thập a ca mắt hồng trông như là mới vừa khóc, cấp thái tử phi lễ gặp mặt cũng liền không ở lại.
Thái tử phi vào tẩm điện Ôn Hi quý phi, thấy Ôn Hi quý phi tọa nằm ở trên giường sắc mặt cũng mang theo vẻ ưu sầu, liền hỏi, “Quý phi nương nương, thập đại ca bị ủy khuất gì sao?”
Ôn Hi quý phi cười yếu ớt một tiếng, trong mắt đã có vẻ bất đắc dĩ, “Chẳng qua là tính nết tiểu hài tử. Thái tử phi hôm nay qua đây là có chuyện gì sao?”
“Phải, nhưng là cuối năm lại đến, năm nay hoàng a mã sửa sang kinh thành, Bổn cung còn chưa từng chủ trì qua công việc chuẩn bị tế tổ, muốn hỏi quý phi nương nương một ít chi tiết.” Thái tử phi nói thẳng, thái hậu thân thể ôm bệnh nhẹ, nhưng thật ra là lười biếng không muốn nhúng tay trốn ở Từ Nhân Cung, mà lễ bộ chích cho một một chương trình cụ thể để phủ nội vụ trình lên, hay chính là muốn hậu cung thay các a ca hoàng tử bắt tay vào việc chuẩn bị công tác hậu cần, Khang Hi và các hoàng tử chỉ chờ đến lúc cúng tế, việc này rất là khiến thái tử phi nghiến răng.
Ôn Hi quý phi nghe xong, lên tinh thần nói cho thái tử phi nghe nàng đã từng chủ trì qua một lần kia, nói xong sau đó hai người vừa lúc rãnh rỗi lại hàn huyên vài câu.
“Bổn cung thân thể này sợ là không còn dùng được, thập a ca còn nhỏ, Bổn cung cũng không nhìn thấy được cảnh hắn thành gia lập nghiệp.” Ôn Hi quý phi nói đến đây mà trong mắt mang theo nét khổ sở.
Thái tử phi nhíu mày, “Quý phi nương nương, nếu ngươi vì mướn tốt cho thập a ca, vậy người nên cho thái y xem bệnh, dưỡng tốt thân thể, làm sao lại nhìn không thấy thập a ca thành gia lập nghiệp.”
Ôn Hi quý phi dùng khăn tay che miệng lại, ho khan hai tiếng, lo lắng mà nói rằng, “A, Bổn cung chính là vì muốn tốt cho Dận Nga.”
Ngoại trừ thái tử, hậu cung xuất thân nặng nhất chính là thập đại ca do nàng sinh ra, nếu nàng sống, gia tộc nhất định là sẽ tranh đấu, nếu là nàng mất, hậu cung không người, gia tộc suy nghĩ nhiều lắm cũng chỉ cố giữ vững địa thế, Dận Nga ngày sau này chỉ dựa vào mẫu tộc quyền thế liền có thể được phong vương, an ổn một đời, không cần tranh chấp, hết thảy đều là mệnh.
Nàng nhìn thấu hoàng thượng, không muốn con trai của mình cùng mẫu tộc trong thời gian tới tranh chấp, nếu là nàng đã chết, hoàng thượng có lẽ còn có thể bởi vì vậy mà ngó chừng thập a ca một chút.
“Có lẽ, thập a ca căn bản cũng không muốn quý phi nương nương như vậy.” Thái tử phi cũng không biết rõ suy nghĩ của Ôn Hi quý phi cho lắm, thế nhưng nếu nàng là để thập a ca sống tốt, vậy nhất định là có ý của nàng.
“Nếu sau này bổn cung mất, còn làm phiền thái tử phi chiếu cố thập a ca một chút.” Ôn Hi quý phi lại cười khẽ một tiếng, “Dận Nga tính tình nóng nảy, bổn cung thực sự lo lắng cho nó, thái tử phi, ngươi có thể đáp ứng bổn cung không?”
Thái tử phi khẽ run, chợt hiểu rõ Ôn Hi quý phi tung cành ô-liu mục đích cuối cùng chính là cái này, hỗ trợ coi chừng thập a ca, chẳng biết tại sao Ôn Hi quý phi lại chọn hắn, Nghi phi nương nương luôn luôn cùng nàng giao hảo điều không phải lựa chọn tốt hơn sao. Giương mắt, thấy trong mắt Ôn Hi quý phi mang theo mong đợi, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu, “Quý phi nương nương yên tâm, bổn cung sẽ vì người hảo hảo chiếu cố thập a ca.”
“Bổn cung trước hết cám ơn thái tử phi nương nương.” Ôn hi quý phi cười nói, vừa nói vừa ho khan vài cái.
Bên người nàng thiếp thân cung nữ bước lên phía trước vuốt lưng cho nàng, đợi hết ho, nàng nhìn thấy thái tử phi trong mắt có vẻ lo lắng, cười cười, “Bổn cung không có chuyện gì. Thái tử phi nếu có thời gian rảnh, không ngại cũng thường đi đến chỗ Nghi phi muội muội một chút. Nghi phi muội muội tính tình lanh lẹ, nhưng cũng ân oán phân minh, là một người dễ kết bạn.”
Thái tử phi nghe vậy gật đầu, không nói thêm cái gì, rồi rời đi Trường Xuân Cung.