Lý Quân Khuê nghe lời của Jenny nói thế thì khẽ cười thầm,:”Hay cho Nhan Tuyết Nhi, định hại ta, bây giờ không biết ai mới là người bị hại”.
Nhan Tuyết Nhi thấy Lý Quân Khuê cười cười thì nói, lòng chính là như muốn “đá trái banh” cho người khác, mà người khác ở đây chính là Lý Quân Khuê:
- Hey ya, xin lỗi hoàng hậu Jenny, ta không biết đánh đàn này… Nhưng Thục phi nước của ta học rộng hiểu sâu, không biết chừng có thể biết… đánh đàn pi....!piano đấy nhỉ?
Lễ hội hôm nay vốn dĩ chính là lễ hội giao lưu giữa các nước, nhưng cũng là lễ hội lấy lòng các nước lớn như Angleo.
Lăng Thiên Quốc đã từ chối Angleo một lần rồi, thì lần sau không được từ chối nữa, trong khi đó Lăng Thiên Quốc lại là nước chủ nhà….
Lăng Nhất Thiên, các vị phi tử khác, cùng đám Vân Lạc Tiểu Phong hung hăng trừng mắt nhìn Nhan Tuyết Nhi: “Hừ..
Ả là cố ý muốn làm bẽ mặt Thục phi”.
truyện teen hay
Lý Quân Khuê biết Nhan Tuyết Nhi cố tình làm bẽ mặt cô trước mặt bao nhiêu sứ đoàn của các nước… Nhưng....!cô cũng từng học piano đó.
Mặc dù khi nhà nghèo không có điều kiện học nhưng kế bên nhà cô chính là lớp dạy piano cũng học lỏm được một ít, lớn lên, cô lại tiếp tục học đàn để tiện tham gia vào các bữa tiệc của giới thượng lưu nhằm PR cho hãng, nên bây giờ, cô đánh piano cũng rất được.
Giạng Kỳ Ninh ngồi một bên đang uống nước, nghe thấy Nhan Tuyết Nhi nói vậy thì muốn sặc nước.
Không phải là khen bạn bè của cô chứ, Lý Quân Khuê đúng là rất có tố chất.
Lý Quân Khuê nghe thì đã nghe rồi nhưng vẫn mặc kệ Nhan Tuyết Nhi, cứ tiếp tục thong thả ăn nốt miếng bánh còn dở.
Sau khi ăn xong, cô chầm chậm lau chùi, uống miếng nước trà khiến Nhan Tuyết Nhi chỉ biết nhìn chứ không thể làm gì được.
- Hừ… Chắc đang câu giờ chờ hoàng thượng cứu chứ gì.
Đừng hòng.
Giang Kỳ Ninh biết tỏng trò mèo của bạn mình nên cũng mặc kệ, ngồi từ từ xem “kịch”.
Bấy giờ, Lý Quân Khuê mới nói:
- Đức vua Herry, ta có thể mượn cây đàn piano một chút được không?
Đức vua Herry quay sang nhìn hoàng hậu Jenny rồi gật đầu.
- Cảm ơn.
Hi vọng với chút tài mọn này của ta, có thể góp vui thêm một chút.
Nói rồi, cô xoay đi lại cây đàn, chỉnh chỉnh cho cái ghế phù hợp với cô.
Nhan Tuyết Nhi thì bĩa môi: “Lại làm màu.
Không biết đàn thì nói đi..
Xí”.
Giang thường tại cũng khinh thường Lý Quân Khuê nhưng ngại hậu quả khi đối đầu với Thục phi nên đành im lặng.
Bất ngờ tiếng đàn vang lên.
Cả người Lý Quân Khuê như hòa vào dòng nhạc, ngón tay nhẹ nhàng lướt trên phím đàn.
Giang Kỳ Ninh không bất ngờ khi thấy Lý Quân Khuê đàn bản “Sonata Ánh trăng”, bởi vì đó chính là bài tủ của cô.
Đức vua Herry và hoàng hậu Jenny thì mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau.
Lần đầu tiên cả hai người thấy một vị phi tử ở Lăng Thiên Quốc không những biết đánh đàn piano, mà còn đánh đàn rất hay, còn nữa, bản nhạc này họ chưa từng nghe bao giờ.
Bản nhạc này, nó thực sự rất tuyệt vời.
Nhan Tuyết Nhi thì hay rồi, lặng im câm nín, tự đánh vào chính mình.
Ai ngờ cô nói chơi để làm xấu mặt Lý Quân Khuê, thế mà bây giờ gián tiếp nâng cô ta lên.
Lăng Nhất Thiên và các vị phi tử khác sau nhiều lần thấy Thục phi quá tài giỏi, lĩnh vực nào cũng biết nên cũng cố tỏ ra không bất ngờ, nhưng đã thất bại.
Vân Lạc bây giờ lại khẳng định suy nghĩ của mình chắc chắn đúng, không cảm xúc nhìn Lý Quân Khuê, sau đó quay sang ra hiệu với Tiểu Phong.
Lý Quân Khuê tự dưng có cảm giác không rét mà run.
Kết thúc bản nhạc.
Không đợi được Lý Quân Khuê đứng lên, nhà vua Herry và hoàng hậu Jenny đã vội chạy đến muốn kết giao bằng hữu.
- *Hey, Jun.
Chúng tôi rất ngưỡng mộ tài năng của bạn á.
Chúng ta có thể kết bạn với nhau không???
- Đúng rồi đó, Jun.
Bạn rất tài giỏi.
Chúng tôi chưa bao giờ nghe ai đánh đàn piano mà hay như vậy cả*.
Lý Quân Khuê bật cười, tỏ vẻ đồng ý khiến đôi phu thê nhà họ mừng rớt nước mắt.
Hai vị nhà vua và hoàng hậu Đông Phương Quốc thấy con gái tài giỏi như vậy, cũng vễnh mũi lên với Thái hậu (Lăng Thiên Quốc) và hoàng thượng, hoàng hậu Diệp Hàn Quốc.
Cả năm người này vốn là bằng hữu thân thiết từ lâu, nay mới có dịp gặp mặt, thấy Đông Phương Lạc và Diệp Nhược Thần bày tỏ cảm xúc lên như vậy, thì ai cũng phá lên cười.
Trong năm người quyền lực này, “Lý Quân Khuê” có hai người là nhị vị phụ huynh, hai người là hoàng thúc và cô mẫu (nhà vua và hoàng hậu Diệp Hàn Quốc), một người là mẹ chồng- thái hậu của Lăng Thiên Quốc, có thể nói, Lý Quân Khuê cô sống kiếp này chính là một sự ưu ái của trời đất, vạch đích là phải đi… lùi mới tới.
Lúc này, Giang Kỳ Ninh thấy vậy liền cười cười chọc ghẹo Lý Quân Khuê.
Đang cười dở thì bị Lý Quân Khuê nhìn thấy: “Không xong rồi….”
Nói gì thì nói, Giang Kỳ Ninh mỗi khi chọc ghẹo Lý Quân Khuê đều phải tính đường chạy đi thật xa….
Kiếp trước, mỗi lần bị Lý Quân Khuê bắt lại, đều bị cô hành lên hành xuống, tịch thu toàn bộ thẻ ngân hàng, căn cước, bằng lái xe cho đến khi nào cô nấu được một món ăn mà nhét được hết vào miệng của Lý Quân Khuê..
Danh Sách Chương: