• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lý Quân Khuê nhanh miệng nhắc nhở:
- Mọi người cẩn thận chú ý..

Cây này có có tên là hoa loa kèn, hay còn tên gọi khác là “hơi thở của quỉ”… Cây này chỉ có nguồn gốc từ Hoa Y Quốc, và cũng chỉ có Hoa Y Quốc mới có khả năng trồng được..

Giống hệt như tên gọi, hương thơm của cây này có khả năng thôi miên, nếu ngửi nhiều có thể bị ngộ độc, dẫn đến tử vong..

Nghe Lý Quân Khuê nói một lèo xong, những ai có ý định lại gần xem thử cái cây hoa đều từ bỏ, chỉ dám đứng từ xa để xem xét…
Lăng Nhất Thiên chợt nhận ra vấn đề:
- Ý nàng nói… Nghi phi lợi dụng hương thơm cây hoa này để thôi miên Hạ phi, nhằm để cho Hạ phi bị sảy thai..

- Đúng vậy…
- Không phải vậy đâu tỷ tỷ..

Muội nghe tỷ tỷ nói… muội … muội mới biết cây này có tác hại đáng sợ như vậy mà…
Nghi phi bày ra vẻ mặt ngây thơ vô số tội, giải trình với Lăng Nhất Thiên và Lý Quân Khuê.

Thái hậu nãy giờ theo dõi câu chuyện, tức giận nói:
- Con ả tiện nhân này… Dám làm hại nhi tử của hoàng tộc… Hết tỷ tỷ của cô, rồi đến cô, có phải Nhan gia các người không có tình người không hả? Học ai không học, lại đi học ả Nhan Tuyết Nhi…

- Phải rồi, hại chết biết bao nhiêu sinh mạng nên bây giờ phải trả giá, Nhan gia diệt vong rồi…
Đình quí nhân thêm thắt vào…
Lúc Lăng Nhất Thiên định mở miệng trừng phạt Nghi phi thì Lý Quân Khuê mới nhanh chóng cướp lượt lời…
- Hoàng ngạch nương, người lầm rồi… Trước giờ, đều là Nghi phi cô ta chủ mưu hết đó..

- CÁI GÌ?!?? Con nói cái gì, hoàng ngạch nương không hiểu..

Chỉ với một câu nói, Lý Quân Khuê đã thành công đẩy cao trào của câu chuyện lên một tầng mới…
Hậu cung bây giờ vô cùng nháo nhào.

Không ngờ, chỉ một chuyện Hạ phi bị “vô tình” trượt chân té, xém xảy thai, lại khám phá ra nhiều câu chuyện như vậy.

- Hoàng ngạch nương, có phải mấy năm con tự nhốt trong cung, người đã cố gắng điều tra các vụ việc, mặc dù đã điều tra đến kết quả cuối nhưng vẫn có gì đó thiếu thiếu đúng không, và người khẳng định đó không phải kết quả cuối cùng đúng không?
- Đúng vậy… Con đã điều tra ra được rồi hay sao?
- Vâng, hoàng ngạch nương.

Thật ra, thủ phạm đúng là Nhan Tuyết Nhi nhưng..

người đứng sau giật dây, bày kế cho cô ta chính là Nghi phi…
Tất cả mọi người bây giờ có thể nói là đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác… Có vài người lại hiện lên tia hung ác, chính là các vị phi tử bị hại chết con..

trong đó có ánh mắt hình viên đạn của Ninh phi…
- Làm..

làm sao..

con biết được???
Thái hậu như vẫn không tin vào tai mình… nghi ngờ hỏi lại…
- Thật ra, chuyện này phải nhờ công lao của Ninh phi.

Hai tháng trước, lúc Ninh phi cho người dọn dẹp Tâm Tư cung, phát hiện ra có một cái hộp được Nhan Tuyết Nhi cất giữ rất kĩ, nếu không để ý thì không thể tìm ra.

Bên trong cái hộp đó, có rất nhiều bức thư có chứa toàn kí tự bí ẩn, chỉ toàn số và số, thấy lạ nên mới giữ lại, đem đến cho nhi thần xem thử.

Nhưng nhi thần chỉ mới giải xong vào hai tuần trước, do nhiều việc quá nên nhi thần quên mất, chưa bẩm báo sự việc này lại cho hoàng ngạch nương, nên hôm nay mới xảy ra cớ sự này.


Mọi trách nhiệm, nhi thần xin gánh vác.

Thái hậu nghe vậy liền hiểu ra, nhẹ nhàng nói với Lý Quân Khuê:
- Không sao, bây giờ mọi chuyện đã ổn rồi..

Con không cần gánh trách nhiệm đâu.

Trong sự việc này chẳng phải con có công rất lớn hay sao…
Thái hậu không những không phạt Thục phi mà còn trực tiếp biến thành người có công lao lớn nhất nữa… Ai mà không biết làm sao mà thái hậu bà có thể trách phạt Thục phi được chứ.

Thục phi mới chính là thịt đầu quả tim của thái hậu, ngay cả hoàng thượng cũng không được thái hậu thương yêu, chiều chuộng như vậy, Lăng Nhất Thiên thấy vậy cũng không tránh khỏi vào phần ghen tỵ.

Ninh phi bây giờ như nhớ ra cái gì, lên tiếng hỏi:
- Tỷ tỷ, lúc nãy tỷ nói cái gì mà Nghi phi được Nhan Tuyết Nhi bảo vệ là sao? Mà tại sao Nhan Tuyết Nhi phải bảo vệ Nghi phi cô ta chứ…
- Đúng rồi, cái này… ta..

ta không có nên nói hay không… nhưng nếu nói ra thì có thể có một vài người sẽ bị tổn thương…..

- Tỷ tỷ, tỷ cứ nói đi..

Đừng ấp ấp mở mở nữa…
Ninh phi nhịn không được, mau chóng hối thúc Lý Quân Khuê trả lời.

Nhưng có vẻ Lý Quân Khuê đang e ngại điều gì đó, không muốn nói..


Lăng Nhất Thiên cũng đang thắc mắc, mở miệng hối thúc, tay thì tùy tiện lấy trái cam trên bàn định lột ra ăn:
- Nàng cứ nói đi… Ấp mở như vậy làm cái gì… Còn điều gì bất ngờ hơn chuyện Nghi phi là chủ mưu, mưu hại hoàng tự hay sao…
Hậu cung các phi tử thì giơ ngay bảng “hóng biến” trên gương mặt….

Bây giờ, Lý Quân Khuê mới thở dài nói:
- Hoàng thượng, thái hậu, Ninh phi… các người phải thật bình tĩnh khi nghe ta nói..

Đặc biệt là hoàng thượng đó.

- Được.

Cả ba người đều không hẹn mà đồng thanh nói.

- Thật ra… Đại hoàng tử không phải là con ruột của hoàng thượng…..

Bịch…
Vừa dứt lời, Lý Quân Khuê nghe tiếng rớt đồ ở ngoài cổng… Chưa kịp nhìn rõ xem là ai thì đã vụt chạy đi, bóng dáng đó tựa hồ chính là Lăng Nhất Thương… Lăng Nhất Ngôn thì vẫn còn đứng ở ngoài cổng, miệng thì mở to hình chữ O, thất thần đứng như tượng ở ngoài cổng cung….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK