Lý Quân Khuê bình tĩnh “hỏi chuyện” Tiểu Lục trước, trực tiếp bỏ qua Nghi phi…
- Tiểu Lục, ngươi..
nói cho ta xem, lúc nãy ngươi cố ý chuyển cái cây này ra ngoài để làm gì?
Tiểu Lục bị dọa nãy giờ đã đủ xanh mặt, nhưng với bản lĩnh lâu ngày đi với Nghi phi nên cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, trả lời:
- Bẩm hoàng thượng, thái hậu, nô tì tuân lệnh của Nghi phi chuyển cái chậu cây này làm quà tặng sanh thần cho… cho….
Nhận biết mình đã lỡ lời, nên Tiểu Lục cũng bắt đầu ấp úng…
Nghi phi cũng nhận ra có gì đó không ổn trong lời nói của Tiểu Lục nhưng cũng bình tĩnh nhìn Tiểu Lục và mọi người…
Hoàng thượng thì thấy Tiểu Lục ấp a ấp úng nãy giờ không chịu nói, mất kiên nhẫn hỏi:
- Rốt cuộc là sanh thần của ai?
Ninh phi bây giờ chêm vào câu nói:
- Nghi phi tặng sanh thần cho ai nhỉ? Phụ thân và gia tộc thì đã diệt vong, mẫu thân mất từ sớm… có lí nào????
Câu nói của Ninh phi tuy bỏ lỡ nữa chừng nhưng hàm ý thì đã giải quyết hết tất cả nghi vấn nãy giờ của mọi người, tiện thể gây thêm chút sóng gió cho Nghi phi.
Mặc dù, trước đây, Nghi phi chưa có thù oán gì Ninh phi cô nhưng nếu Lý Quân Khuê đã dẫn Nghi phi cô ta đến đây thì chắc chắn không phải cô ta có điều tốt lành gì, tuy vẫn chưa hiểu ra vấn đề sâu xa nhưng Ninh phi vẫn chọn cách tin tưởng tuyệt đối với Lý Quân Khuê…
Lăng Nhất Thiên nghe Ninh phi nói thì chợt hiểu ra ngay vấn đề… Nhưng vẫn chờ xem Lý Quân Khuê nói cái gì…
- Sao..
Không mau nói lí do ta nghe xem nào? Hay là..
Nghi phi muội muội nói đi…
Nghi phi nghe Lý Quân Khuê gọi tên thì giật mình, hơi hoảng hốt..
Nhưng kinh nghiệm làm mặt lạnh, mặc sự đời bao năm qua, nên trên gương mặt của Nghi phi vẫn chưa có dấu hiệu gì gọi là run sợ…
- Thần thiếp muốn tặng cho một a di ngày xưa thân thiết với mẫu thân ruột của thần thiếp…
Sở dĩ cô ta chờ hai tháng sau mới ra tay, một phần vì đề phòng ngày này… Cô cố ý chọn ngày gần đến sanh thần của một a di ngày xưa cũng gọi là có quan hệ qua lại với mẫu thân ruột để lấy lí do…
Lăng Nhất Thiên nghe xong lí do của Nghi phi, nghe cũng hợp lí… nhưng vẫn có gì đó cấn cấn ở đây nên im lặng chờ xem diễn biến …
- Đến giờ, cô nghĩ cô có thể lừa được tất cả mọi người hay sao? Đừng có mà làm ốc mượn vỏ nữa, chui ra đi… Cái vỏ Nhan Tuyết Nhi chết rồi, không thể làm cái vỏ cho cô nữa được đâu…
Nghe Lý Quân Khuê nói xong, mọi người hơi hoang mang, cứ như trên trời mới rớt xuống vậy đó..
Nghe nãy giờ mà vẫn không hiểu gì..
- Thục phi nương nương nói gì thần thiếp vẫn không hiểu..
Trước giờ, thần thiếp vẫn ít khi tiếp xúc với hậu cung, làm sao có thể thân thiết với Nhan Tuyết Nhi để cô ta bảo vệ cho thần thiếp cơ chứ..
Ai ở đây mà không biết Nhan Tuyết Nhi với thần thiếp là tỷ muội cùng cha khác mẹ, mối quan hệ vẫn luôn bất hòa..
(lúc này Nhan Tuyết Nhi đã bị phế hậu làm thường dân nên mới bị Nghi phi trực tiếp gọi cả họ và tên).
Nghi phi đưa ra một lí lẽ ngay sau đó để phản bác lại lời nói của Lý Quân Khuê..
- Ha..
Tạm thời chuyện này … chờ ta cho mọi người xem cái này trước..
chuyện đó của Nhan Tuyết Nhi và ngươi xíu nữa ta mới nói..
Nói bây giờ mất hay..
Lý Quân Khuê úp mở…
- Vậy ngươi nói xem, ngươi tặng cây gì cho a di kia của ngươi không hả?
- Đương nhiên là thần thiếp tặng cho a di cây hoa rồi.
Cây hoa này, lúc thần thiếp đi dạo phố thấy đẹp và lạ nên mới mua về…
- Vậy ngươi nói xem,..
Cây này tên gì?
- Thần thiếp..
thần thiếp không biết..
Chỉ là vô tình mua được của một ông lão bán hàng bên đường thôi..
- NÓI LÁO….
Không bàn đến gốc gác của cây này… Ai ở đây mà không biết, Nghi phi từ nhỏ đã có lòng say mê với hoa, thế nào lại có loài hoa mà Nghi phi không biết vậy..
Nghi phi nghe Lí Quân Khuê hung hăng vạch trần như vậy..
Lòng lại âm thầm nổi sóng cuộn…
Làn sóng bây giờ dấy lên sự tranh cãi dữ dội… Ai cũng tò mò xem..
cái cây đó là cây gì mà đến nỗi người nổi tiếng thông thái về các loại hoa như Nghi phi lại không biết tên và thấy lạ..
Vân quí nhân đánh liều hỏi:
- Thục phi nương nương, tỷ nói xem cây đó là cây gì vậy?
Không để cho mọi người chờ lâu… Lý Quân Khuê lên tiếng:
- Trước hết, mọi người hãy tránh xa cái cây đó ra một chút…
Sau đó cô gọi hai tên thái giám lúc nãy đã được cô cho uống thuốc ( loại thuốc này do Lý Quân Khuê nhân lúc vui tay chế tạo, có công dụng phong bế khứu giác, cho dù ngửi mùi gì, thúi như thế nào thì kết quả nhận về vẫn là bầu không khí trong lành… Và một loại mà cô tẩm lên miếng vải trùm chậu cây có tác dụng thanh lọc bớt chất độc trong hương thơm của cây) mở miếng vải đen trùm cái cây ra….
Danh Sách Chương: