Mục lục
Ta Sinh Con Cho Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit + Beta: Vịt

Cả người Dư Bảo Nguyên nhất thời cảm thấy một trận lạnh lẽo.

Nội dung mail này......

Cậu vội vàng gẩy xuống, phía dưới viết một vài tình huống cá nhân của cậu, nội dung là thật. Nhưng phía sau còn kèm theo một vài bình luận, chỉ thẳng cậu từng vì tiền, trở thành thịt sủng của ông chủ bất động sản nào đó, từng nhiều lần tham dự mấy party tổ chức quần giao dâm loạn, thật là vịt cao cấp.

Những nội dung này, thật thật giả giả hỗn hợp, thực khiến người không rõ lí lẽ không phân biệt được thật giả.

Cậu tức tới đỏ mắt lên, kéo xuống nữa, phát hiện còn kèm mấy tấm hình. Một tấm là bóng lưng cậu ở hành lang, một tay cầm danh sách, hơi lộ gò má. Ảnh rất mơ hồ, nhưng vẫn như cũ có thể nhận ra là cậu.

Còn có một tấm hình, giống như là một báo cáo xét nghiệm chụp trộm, phía trên có tên cậu, kết quả xét nghiệm phía dưới, viết hai chữ.

Dương tính.

Dư Bảo Nguyên tức đến cả người phát run, "Khốn khiếp!"

"Đừng xem nữa," Anna cướp máy tính lại, giống như trấn an vỗ vỗ lưng cậu, "Chị không nói với cậu, chính là không muốn cậu bị mấy chuyện vô bổ này quấy nhiễu."

"Ảnh bệnh viện là thật," Dư Bảo Nguyên cưỡng ép để mình tỉnh táo lại, bắt đầu suy tư, "Nhưng báo cáo xét nghiệm nhất định là ảnh ghép giả. Em không có lạm giao, cũng không AIDS."

"Bọn chị biết," Anna nặng nề gật gật đầu, "Bọn chị tuyệt đối tin tưởng cậu. Nội dung mail có rất nhiều giả dối này, rất rõ ràng là có người cố ý làm giả. Cậu đừng nghĩ nhiều quá, giao cho chị, chị sẽ xử lý tốt."

"Mail đã gửi ra 3 ngày rồi," Dư Bảo Nguyên híp mắt, "Nên nhìn thấy cũng nhìn thấy hết rồi. Hiện tại danh tiếng của em ở công ty có lẽ chịu ảnh hưởng rất lớn."

Nói xong, cậu cười lạnh một tiếng, "Người gửi mail tâm tư lung lay. Biết 7 phần thật 3 phần giả mà trộn lẫn. Ảnh một thật một giả, nội dung cũng là thật giả lẫn lộn, cứ như vậy, độ tin cậu càng cao, muốn phản bác càng khó khăn," "Cố tổng đã tìm nhân viên kỹ thuật tiến hành kiểm tra," Anna một lần nữa ở bên giường cậu ngồi xuống, "Muốn tra ra địa chỉ server mail gửi đi, sau đó định vị, xác định người gửi. Nhưng tiến triển trước mắt không tốt lắm, bên kia dường như cũng là mờ cao thủ kỹ thuật, chặn server nước ngoài làm ván nhún broiler (*), sau đó tẩy dấu vết sạch sẽ. Chúng ta muốn tra tìm, có chút khó khăn."

((*) broiler: tui không học IT nên không biết rõ từ này lắm nên không biết giải thích có đúng không, tui giải thích theo Baidu. Broiler để chỉ các máy tính đã bị hacker khống chế từ xa)

Dư Bảo Nguyên gật gật đầu.

Cậu đương nhiên biết, nếu như đối phương có lòng giấu diếm, như vậy muốn tìm ra người núp sau màn ảnh, khó khăn chồng chất.

Cậu nói với Anna: "Anna, chị giúp em gửi một mail làm sáng tỏ. Em không muốn cứ như vậy bị người bàn tán, em muốn đường đường chính chính làm sáng tỏ."

"Được." Anna gật gật đầu.

Dư Bảo Nguyên lại cầm tablet lên, cắn răng xem mail khiến người mắc ói kia. Ngón tay cậu khẽ run, càng không ngừng xoẹt qua mấy văn tự và mấy tấm hình vu tội kia.

Lúc gạt đến tấm ảnh bóng lưng bệnh viện, cậu bỗng nhiên sửng sốt chút.

Cậu mỗi lần đi bệnh viện, mặc không khác lắm đều mà mấy bộ quần áo thoải mái kia, vì vậy cũng không dễ phân biệt rốt cuộc là lần nào bị chụp, nhưng trong tấm hình này, lại có một chỗ hấp dẫn sự chú ý của cậu.

Đồng hồ đeo tay.

Cậu ngừng thở, zoom lớn tấm hình, phóng chỗ cổ tay tới lớn nhất, cẩn thận mà nhìn cái đồng hồ trên cổ tay mình đeo.

Không sai, là cái đồng hồ Omega Seahorse Series kia.

Cậu nhớ rất rõ, cái đồng hồ này sau lần đi bệnh viện nào đó, đã gửi ra ngoài trở lại nhà máy sửa chữa. Thời gian sửa chữa.

Cậu cố gắng nhớ lại một phen, đối chiếu thời gian đưa ra sửa chữa và thời gian đi bệnh viện, trong lòng nhất thời......

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)

Anna còn đang dùng laptop gõ chữ, chỉ cảm thấy bỗng nhiên có người cầm cánh tay cô.

Cô ngẩng đầu lên, là Dư Bảo Nguyên. Lúc này, cậu đang mang theo nụ cười lạnh, "Anna, trước không cần điều tra, em biết là ai giở trò quỷ rồi."

Anna chớp chớp mắt, "Là ai?"

Dư Bảo Nguyên không đáp lời cô, mà cầm điện thoại mình lên, bấm số.

Sau mấy tiếng tút tút tút, bên kia nhận, "Alo?"

"Cố Oanh," Khóe miệng Dư Bảo Nguyên hơi câu, "Tôi là Dư Bảo Nguyên, tôi có lời hỏi cô."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK