Mục lục
Ta Sinh Con Cho Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit + Beta: Vịt

Công trình lắp đặt quán trà sữa của Dư Bảo Nguyên bao cho đội thầu mà bên Mạnh Mãng Long cung cấp, giá cả so ra rất cao, tốc độ trang trí cũng rất nhanh, khoảng 12 ngày đã hoàn thành lắp đặt.

Hiệu quả lắp đặt cũng rất tốt, vừa có phong cách moe lúc trước của Dư Bảo Nguyên, cũng không mất đi sự chanh sả, nhìn vô cùng thoải mái.

Bởi vì là mùa đông, nước sơn của mặt tiền cửa hàng phải cần chút thời gian. Dư Bảo Nguyên cũng không vội khai trương, thừa dịp lúc này trống, gặp mặt một lần mấy cô gái tới nộp đơn làm nhân viên cửa hàng, cuối cùng định ra 4 người, phát đồng phục làm việc thống nhất, chỉ chờ khai trương.

Một ngày trước khai trương, tên quán do ống phát sáng tạo thành cuối cùng được treo cao lên.

Tên quán là Siêu Cấp Nguyên Bảo.

Lộ Dương đối với cái tên "Quán sữa tươi siêu cấp nguyên bảo" này cảm thấy vô cùng bất mãn, mấy bận giật dây Dư Bảo Nguyên đổi tên quán thành vắt sữa, Dư Bảo Nguyên nghiêm chỉnh cự tuyệt.

Ai đổi tên người đó ngu.

Hôm khai trương, đám Lộ Dương chạy tới cổ vũ, tràng diện coi như náo nhiệt. Bởi vì vị trí quán khá tốt, lại là chủ nhật, lưu lượng người rất lớn. Bốn nữ sinh tuyển tới làm nhân viên cửa hàng, trên đầu đeo kẹp linh vật Nguyên Bảo lông nhung, khuôn mặt tươi cười nhẹ nhàng bắt đầu phát vé ưu đãi. Phong cảnh xinh đẹp và ưu đãi mức độ rất lớn này, hấp dẫn rất nhiều khách hàng tới thử đồ ngon.

Thợ trà sữa và Dư Bảo Nguyên ở sau quầy bận rộn không thôi, bàn trong quán ngồi đầy khách, thoạt nhìn làm ăn rất tốt.

"Bàn số 3 lại thêm hai chén sữa đậu đỏ hai lớp," Một trong các nhân viên được tuyển tới, Hà Tuệ bận tới chống nạnh, "Mệt quá."

Dư Bảo Nguyên cười đưa tới mấy tờ khăn giấy, "Hôm nay làm ăn tốt, mọi người đều có hoa hồng."

"Ông chủ Dư tốt nhất!" Hà Tuệ cười đến híp mắt lại, quay đầu lại đi tiếp khách.

Buôn bán trong quán tốt cực kỳ, khách hàng xếp hàng chờ số cũng đã xếp tới ngoài quán, từng hàng người cực dài. Trên đường lớn rộng rãi ngoài quán, dòng xe không ngừng.

Đèn tín hiệu chuyển đỏ, dòng xe bị ngăn trở, một chiếc xe đua Pagani màu trắng sứ thong thả ngừng lại.

Trong xe đua ngồi hai chàng trai, lúc này, ánh mắt chàng trai trên ghế lái lại nhìn vài cái về phía trong quán Siêu Cấp Nguyên Bảo.

Chàng trai trên ghế phụ, tỷ lệ vóc người vô cùng tốt, lưng eo rất cứng, giống như cây bạch dương cao ngạo. Đầu cua ngắn ngủn, lông mày đen đậm sắc bén, ánh mắt sáng rỡ. Anh liếc người trên ghế lái một cái: "Muốn uống đồ?"

"Không phải," Người trên ghế lái khẽ cười một tiếng, "Chính là nhớ người."

"Ừa."

Chàng trai trên ghế lái nhìn người đàn ông bên cạnh một cái, bỗng nhiên cười nói: "Tưởng Hạo, mày xem như giải ngũ rồi. Trong bộ đội đều là đực rựa, làm mày nhịn hỏng rồi đi? Tối nay gia tìm cho mày đồ chơi?"

Con ngươi đen láy kia của Tưởng Hạo quét y một cái, "Ba tao tìm tao có việc."

"Không sao, chạy ra ngoài thì có thể thế nào? Mày khoan hẵng nói, hai năm bộ đội vóc người này của mày ngược lại luyện không tệ. Lại phối với khuôn mặt đẹp trai như vậy của Tưởng thiếu của chúng ta, mấy bé gái kia khẳng định dính lên người mày. Tới chơi không?"

"Ba tao tìm tao," Ngữ khí Tưởng Hạo nhàn nhạt, "Tao không có cách nào phản kháng ông ấy, mày cũng biết."

Người đàn ông trên ghế lái xì một tiếng, "Thật không thú vị. Ba mày lại thu xếp cho mày xem mắt đi? Đại thiếu gia mày đầu tiên là bị sắp xếp nhập ngũ, giải ngũ thì phải đám hỏi, thật không có mùi vị."

Tưởng Hạo không để ý tới y, đảo mắt nhìn bên ngoài xe đua. Quán sữa tươi sôi động kia tự nhiên đập vào mi mắt.

"Siêu Cấp Nguyên Bảo......" Anh thuận miệng lẩm bẩm.

Nhập ngũ 2 năm, thành phố này đã không phải là dáng vẻ mà trước kia anh nhớ. Con đường lớn mới sửa này, cửa tiệm mới mở này.

Đèn tín hiệu chuyển xanh, Pagani một lần nữa khởi động.

Tưởng Hạo bình tĩnh mà thu hồi ánh mắt, vẫn như cũ mắt nhìn phía trước.

Chỉ là trong lòng, lại bỗng nhiên sinh ra mấy phần khó chịu bất đắc dĩ.

Cả ngày bận rộn, tới lúc đóng quán, trái tim Dư Bảo Nguyên coi như là bán rơi xuống.

Thống kê một chút mức buôn bán hôm nay, mặc dù phá ra rất nhiều ưu đãi giảm giá, nhưng cũng may lãi ít tiêu thụ nhiều, vẫn kiếm không ít.

Dư Bảo Nguyên khóa kỹ quầy, tổng kết với các nhân viên cửa hàng một chút tình huống hôm nay, liền để bọn họ đi về.

Hôm nay là ngày đầu tiên khai trương, tình hình không tệ, tiếp tục duy trì, hồi vốn kiếm lãi đều là chuyện trong tầm tay. Hơn nữa mấy ngày nữa tình hình ổn định, còn phải đăng ký thêm mở dịch vụ takeaway, lại một khoản thụ nhập.

Thật tốt.

Cậu mang theo nụ cười đầy mặt, mở ra xe van nhỏ màu xám sáng in Siêu Cấp Nguyên Bảo trở về tiểu khu, vừa dừng xong xe, lại phát hiện ở vị trí xe khác cũng đỗ xe của Cố Phong.

Tên đàn ông này, âm hồn bất tán.

Dư Bảo Nguyên nhíu mày, thẳng tắp lên lầu. Thang máy đến tầng của mình, lại phát hiện có rất nhiều công nhân đang bận rộn.

Ra vào bận rộn chuyển đồ.

Cố Phong mặc áo sơ mi trắng và quần tây, cổ áo hơi mở, vóc người khỏe mạnh cao to, hơi dựa vào một bên. Đầu ngón tay hắn kẹp một điếu thuốc, tàn thuốc sáng sáng tắt tắt. Khuôn mặt anh tuấn cực kỳ tuấn lãng kia, lúc này không chút biểu tình, tới lúc ngẩng đầu nhìn thấy Dư Bảo Nguyên, trong con ngươi mới có một tia chập chờn.

Dư Bảo Nguyên nhìn mấy công nhân này, đều là từ vận chuyển bằng thang máy đi lên, nhìn qua mấy gia cụ rất có tiếng tăm dọn vào trong phòng cách vách, lập tức liền không vui nói: "Anh thật sự mua cách vách?"

Cố Phong nhìn thấy Dư Bảo Nguyên, tay chân cực nhanh dập tắt thuốc trong tay, sau đó gật gật đầu, "Tôi hôm qua đã nói với em." "Nhưng tôi không nghĩ tới Cố đại tổng tài thật sự sẽ dọn tới căn hộ bình dân này, cũng không sự tủi thân tượng Đại Phật anh đây."

Cố Phong khẽ cau mày, "Tôi nói, sau này thứ 2 đến thứ 6, tôi đều ở đây, hiểu?"

"Không liên quan tới tôi." Dư Bảo Nguyên trợn mắt trắng, móc chìa khóa ra mở cửa.

Cố Phong đè tay cậu xuống, "Tôi xách cho em ít đồ."

"Không cần."

Cố Phong hơi ngẩn người, "Thơm lắm đấy."

Dư Bảo Nguyên nhất thời nhớ lại chuyện hôm qua, mặt vọt cái lúc đỏ lúc trắng, "...... Thơm nữa cũng không cần, ngài tự giữ lại hưởng thụ."

===========

Pagani Huayra màu trắng sứ giá khoảng 5 triệu đô. Đây chỉ là bản mô hình, tại màu này tui không tìm thấy bản xe thật; cơ mà nhìn bản mô hình thôi mà đã đẹp dã mannnn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK