Nhưng Lý Nhàn Vân còn có thể nói chuyện. Anh nói: “Tôi có thể giúp cháu!” Mắt không chuyển động. Lý Nhàn Vân nói rất chắc canh: "Tôi biết cháu muốn làm cái gì gì, tôi có thể giúp cháu! Nhưng tôi cần cháu hợp tác với tôi!” Dưới ánh mắt trong bóng tối hiện ra một cái miệng, phát ra âm thanh nũng nịu: "Chú định làm gì” Giọng nói lạnh lẽo đến thấu xương. Oán niệm thật sâu nặng, cô gái này rốt cuộc đã phải chịu bao nhiêu gian khổ. Trong long Lý Nhàn Vân đau xót:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.