Cố Ngọc lúc ấy ra tay thật sự khiến nhiều người kinh sợ, liền tính lúc trước có người muốn đánh chủ ý lên xe Hãn Mã, hiện tại đều nhanh chóng rút lại phần tâm tư này, ở mạt thế nữ tử có thể một mình hành tẩu bên ngoài đều không phải dễ chọc, ai cũng không muốn vì chút ích lợi mà đem mệnh mình vứt bỏ.
Thật là…… Dị năng giả trong căn cứ cũng đều bại trận quay đầu rời khỏi, bọn họ cũng chỉ là người thường qua đường càng không muốn kiếm chuyện vào người.
“Tỷ, em nhìn tính tình Dương Nhất Minh này có thù tất báo, là người thù dai a!” Ngón tay Cố Cẩn khẽ động, lôi điện dị năng ở trong lòng bàn tay hắn nhảy múa, tựa như những con rắn điện xinh đẹp.
Đoàn người bọn họ đều là dị năng giả, ngay cả khi mang theo một nhà Minh Y bọn họ đều là người thường, cũng được phân chia một tòa biệt thự ba tầng, đây là đãi ngộ cường giả.
Vật tư cũng không cần nộp lên, còn có người cố ý tới lấy lòng bọn họ.
“Sớm cũng rời đi, chúng ta vốn dĩ cũng không dừng lại ở chỗ này lâu.” Cố Ngọc nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt lại đảo qua bóng dáng bận rộn trong phòng bếp.
Sau khi vào Song Sơn căn cứ, Phương Tử Di liền lôi kéo Trịnh Gia đi chọn mua chút đồ ăn, không nghĩ tới ở chỗ này tinh hạch đã trở thành tiền tệ lưu thông chủ yếu, đương nhiên cũng có thể lấy vật đổi vật, đồ vật bọn họ không cần có thể lại là thứ người khác cần thiết.
Diendanlequydon.XueDing.editor
Cũng chỉ trong một lát sau, hai người bọn họ đem về bao lớn bao nhỏ đồ vật tới biệt thự, có chân giò hun khói có thịt tươi có đầu cá còn có rau dưa mới mẻ cùng nước khoáng, nhìn đặc biệt phong phú.
“Hai chúng ta cũng đi hỗ trợ đi, tổng thể không nên để cho một mình tiểu Trịnh bận rộn được.” Minh mẹ như đứng đống lửa, như ngồi đống than, vội vàng đưa mắt ra hiệu Minh ba, khí tràng dị năng giả quá mức cường đại, hơn nữa bọn họ cũng không thân, Minh mẹ luôn có chút ngượng ngùng.
Nhưng thật ra Minh Y một mình ngồi trên sô pha lại rất tự tại, một chút cũng không cảm thấy mình là khách nhân.
Bên cạnh còn có Hàn Thải Liên thật cẩn thận hầu hạ, trái cây liên tiếp biến ra không dứt, thậm chí còn săn sóc đem quả nho lột da, cắm trên tăm xỉa răng.
Cố Cẩn liếc mắt nhìn Hàn Thải Liên một cái, chỉ cảm thấy toàn thân đều nổi da gà, hắn như thế nào không biết Hàn Thải Liên là người lụy tình như vậy, hơn nữa đối tượng lụy tình còn kỳ ba như vậy?
Minh Y giờ phút này đã gỡ khăn quàng cổ trên đỉnh đầu xuống, toàn bộ làn da trắng đến độ muốn tỏa sáng, một đầu tóc bạc, còn có đôi đồng tử đạm mạc cơ hồ nhìn gần như trong suốt……
Cố Cẩn âm thầm đánh cái rùng mình, hắn cũng không phải kỳ thị, chính là thưởng thức không ra vẻ đẹp người có chứng bạch tạng.
“Cô rất mạnh!” Minh Y đối với Cố Ngọc mở miệng, tiếng nói cô thực thanh lãnh, mang theo một cổ mùi vị băng tuyết. Cố Cẩn cảm thấy ngay cả khi cô ta thở ra khí đều làm cho người ta nhịn không được rùng mình, không khỏi quấn chặt áo khoác.
Trong thành thị cung cấp áo ấm cũng chỉ ở mức cơ bản là ngừng, không có máy sưởi, cũng chỉ có lò sưởi âm tường đốt bằng than củi, khu biệt thự bên này thật ra cũng có điện có nước ấm, mấy người đều cân nhắc đêm nay phải tắm nước nóng thật sảng khoái, giảm bớt một chút mệt mỏi quanh thân.
“Cô cũng không yếu!” Cố Ngọc ném trở về một ánh mắt nhìn Minh Y kiểu ngươi biết ta, ta cũng hiểu ngươi, Minh Y tuy rằng không ra tay, nhưng năng lực cô ta muốn che giấu trước Cố Ngọc là không thể.
“Cô quả nhiên biết tôi là dị năng giả, tôi còn tưởng rằng mình che giấu rất khá.” Minh Y nhẹ giọng bật cười, một bên Hàn Thải Liên xem đến mắt choáng váng?
Cái gì dị năng giả?
Hắn chớp đôi mắt nhìn Minh Y, nếu cô là dị năng giả, sau này còn có chuyện của hắn sao?
Hắn thậm chí không thể tiếp tục làm anh hùng cứu mỹ nhân?
Hôm nay Hàn Thải Liên còn bội phục biểu hiện của mình, có thể ở trong đám người xấu cứu một nhà Minh Y, trong lòng hắn vẫn có chút kiêu ngạo nho nhỏ.
Nhưng nguyên lai chỉ là do Minh Y không có ra tay thôi.
Hàn Thải Liên có chút nhụt chí, lại trộm ngắm Minh Y một cái, hắn có phải đã múa rìu qua mắt thợ?
“Tỷ, cô ta thật là dị năng giả sao?” Cố Cẩn vẻ mặt giật mình nhìn về phía Cố Ngọc, quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong, hắn thiếu chút nữa coi thường cô gái này.
“Bất quá hôm nay vẫn là muốn cảm ơn các người.” Minh Y dụng tâm liếc mắt nhìn Hàn Thải Liên một cái, hai người bọn họ trở thành bạn trên mạng* đã ba năm, thật vất vả quyết định hẹn gặp mặt ở J tỉnh, lại không nghĩ rằng mạt thế bùng nổ.
[i]*(Chỗ này cho Xue giải thích chút, Minh Y và Hàn Thải Liên là quan hệ bạn bè trên mạng chứ không phải bạn game nhé. Như vậy sẽ hợp lí hơn, do tg viết lúc này lúc kia, qua vài chương mới biết Xue edit không hợp lí lắm. Cám ơn và thông cảm cho Xue nhe!) (⊃。•́‿•̀。)⊃
Minh Y sắp ra đến cửa mới thay đổi chủ ý, tính cách tự bế của cô đã bị từ rất lâu, cũng để ý những ánh mắt người khác.
Nhưng mạt thế đã đến, thế giới của cô đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, cô rốt cuộc cũng bước chân ra khỏi nhà.
“Nên vậy, nên vậy……” Hàn Thải Liên ngượng ngùng gãi gãi đầu, ở trước mặt cô gái mình thích, hắn tựa như nam sinh to đầu thẹn thùng, tuy rằng hai người cách nhau đến mười tuổi, nhưng hắn cảm thấy này không phải là vấn đề.
Ánh mắt Cố Ngọc ở trên người Minh Y dạo qua một vòng, chứa một tia tinh thần lực.[Các bạn đón đọc chương mới tại diendanlequydon để ủng hộ editor nhé!]
Lúc ấy chứng kiến, tựa hồ ba mẹ Minh đang cố kỵ cái gì đó, Minh Y ngược lại là vẻ mặt không sao cả, còn kém chút nữa bại lộ dị năng của bản thân.
Như vậy rốt cuộc ở trên người một nhà họ Minh này là có bí mật gì đây?
……
Khi đồ ăn nóng hầm hập đặt lên bàn, tất cả mọi người không khỏi một trận hoan hô.
Minh mẹ một bên bày ra chén đũa, một bên ngượng ngùng mà nói: “Tiểu Trịnh tay chân quá nhanh nhẹn, hai ta cũng chưa giúp được cái gì, nam nhân xuống bếp cũng thật khó có được, mấu chốt còn làm ra được một bàn đồ ăn ngon……”
Tám người đều ngồi vào bàn, Cố Ngọc ngồi ở vị trí đầu bàn, nhìn mỹ thực một món một món đặt trên mặt bàn, dù định lực cô rất tốt, cũng đều nhịn không được nuốt xuống một ngụm nước miếng.
Sắc hương vị đều đầy đủ, cá hầm ớt được dầu xối qua, còn rắc lên ớt lát, hoa tiêu cùng hành thái, đỏ trắng đan xen trông rất đẹp mắt.
Chân giò hun khói xào trứng gà, thịt kho tàu cùng củ cải đỏ phối hợp kinh điển, còn có thịt xào cải thìa, tôm bóc vỏ nấu cùng bông cải xanh, cà tím dầm đường, thịt đông pha, còn có canh cải xanh tươi, tràn đầy một bàn đồ ăn phong phú.
Trịnh Gia bị Cố Cẩn ấn ngồi đối điện Cố Ngọc, bàn là bàn dài nên ngồi đối diện nhìn có chút khoảng cách xa, hắn có chút tiếc nuối nhìn chỗ ngồi bên cạnh Cố Ngọc, kỳ thật hắn muốn ngồi chỗ đó, lại bị Cố Cẩn chiếm trước tiên.
“Vất vả, nhìn thật ngon!” Đôi mắt Cố Ngọc cong thành hình trăng non, thời điểm đối mặt với mỹ thực như vậy cô ngăn cản không được cảm xúc của mình, ai nói mạt thế không thể ăn đồ ngon, cô cảm thấy chính mình hạnh phúc muốn thăng thiên luôn rồi.
Cho nên đời trước cô rốt cuộc sống quá vất vả rồi?
“Không…… không vất vả.” Trịnh Gia hơi hơi đỏ mặt, một đôi mắt đen lại tỏa sáng lấp lánh, trong mắt chứa vui mừng.
Có thể được người trong lòng khích lệ cùng tán dương, trong lòng hắn không ngừng nổi lên bong bóng hồng nhạt.
“Trịnh Gia thật là lợi hại, chúng ta cũng chưa giúp đỡ được cái gì, Cố tỷ! Chị cũng thật hạnh phúc!” Phương Tử Di ngồi ở giữa Cố Cẩn cùng Hàn Thải Liên, bưng chén đũa lên, cô tùy thời chuẩn bị ăn.
Một nhà Minh Y ngồi mặt bên còn lại bàn, Minh ba còn mở một chai rượu vang đỏ, “Vừa rồi ở trong phòng bếp nhìn thấy có mấy chai rượu, tôi xem hạn sử dụng vẫn còn, liền lấy ra một chai, các người muốn uống không?”
Đang ngồi ở đây đều là người còn trẻ tuổi, Trong lòng Minh ba cảm thấy người trẻ tuổi khẳng định đều thích náo nhiệt mê chơi, có rượu cũng có thể vui vẻ chúc mừng một chút. Rốt cuộc từ sau khi mạt thế bắt đầu, một nhà bọn họ cũng chưa có ngồi xuống hưởng thụ đồ ăn ngon thật tốt.