• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghi vấn Phương Hoa rửa tiền, cục trưởng cục thuế lợi dụng chức vị che giấu tin tức.

Tin tức vừa mới đưa ra, như thể một hòn thiên thạch vừa rơi xuống trái đất được rất nhiều người tò mò xem xét. Chuyện Phương Hoa trốn thuế mới xảy ra cách đây không lâu, tuy rằng đã được dẹp yên xuống, thế nhưng không có nghĩa là mọi người không biết. Hiện tại Phương Hoa lại bị báo chí đưa tin rửa tiền, càng làm cho mọi người cảm thấy sửng sốt.

Tin tức này cũng được gửi đến những nhân vật cấp cao của cục thuế, đồng thời đem nhân viên cục thế trước đó đi kiểm tra mục kinh doanh bí mật của Phương Hoa kiểm tra, chỉ là có một nhân vật cấp cao nào đó thao túng cho nên mới không đem chuyện Phương Hoa rửa tiền giũ ra. Sau này còn có vài nhà báo tung tin nhưng tin tức vừa tung ra, tòa soạn đã bị cưỡng ép thu hồi, nếu như không làm vậy chắc chắn sẽ bị tung ra nhiều bài hơn nữa.

Đối với đám nhà báo, phóng viên tìm kiếm được sự thật trong này vừa thoải mãn tinh thần nhân dân, mà còn khiến những kẻ liên quan trong câu chuyện tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Mặc dù tòa soạn chỉ tung ra một ít tờ báo, thế nhưng khi thông tin vừa mở ra, một truyền mười, mười truyền mười thành một trăm, mọi người đều đổ xô đi mau báo.

Thậm chí không phải chỉ riêng báo in ngay cả báo Online cũng đưa nhau đăng tin.

Ngôn luận là một loại vũ khí siêu lợi hại, huống chi là thông tin trong thời đại phát triển thông tin này, chuyện nghi án Phương Hoa rửa tiền nhất thời sục sôi, ngay cả cục thuế cũng đóng cửa từ chối tiếp khách, để tránh khỏi lôi kéo vào chuyện này.

Vân Hề nhìn tờ báo trên tay, không khỏi chau mày, chuyện này quả nhiên giống hệt với suy đoán của cậu, chuyện Phương Hoa rửa tiền cuối cùng cũng bị phơi bày. Thực ra chỉ cần Phương Hoa có rửa tiền thì cũng giống như chuyện trốn thuế trước kia nhanh chóng chìm xuống hêt, quan trọng là hết lần này đến lần khác nhà báo lại thêm vào “Nhân viên cao cấp cục thuế che giấu” gia tăng mánh lời. Cậu tin chắc rằng nếu không phải vị này đúng lúc dẹp im tin tức truyền bá thì rất nhanh có thể gây chú ý đến cấp trên, chuyện tình đến lúc đó tất nhiên không thể cứu vãn nổi.

Và sự thực giống hệt suy nghĩ của Vân Hề, quả nhiên đã lôi kéo sự chú ý của cấp trên. Hiện tại vốn là thời kỳ bầu cử mới, cho nên chỉ cần một lỗi nho nhỏ cũng có thể bị làm lớn, huống chi chuyện này quả thật huyên náo đến nghiêm trọng.

Đương nhiên, không chỉ mỗi vị nhân viên cao cấp cục thuế bị báo cáo lên cấp trên, lúc này Hàn Diệp Tu cũng rất đau đầu. Có thể nói, nhà báo viết bài quả nhiên rất thông minh, thậm chí không muốn cho người ta một lối thoát. Hắn có gọi điện đến tòa báo này, nhưng hết lần này đến lần khác chủ tòa soạn rất cứng đầu, cứng mềm gì đều không ăn, liều mạng muốn truy tìm sự thật của chuyện này. Anh cả Hàn Diệp Triết biết hắn có tham gia chuyện này đã mắng cho một trận tơi bời, may mắn hắn không bị kéo đi quá xa, nếu như một ngày như vậy, Hàn gia nhất đinh sẽ không tránh được liên lụy, đến lúc đó không dễ dàng để che giấu cấp cao được nữa.

Nhưng mà mặc dù Hàn Diệp Tu có cố gằng đè xuống thế nào cũng không thể ngăn được tốc độ đồn đại, xế chiều hôm đó hắn nhận được tin tức, chính phủ sẽ phái người đến thành phố S điều tra vụ việc này.Cùng lúc đó, chủ tịch Phương lần thứ hau bị mời đến cục cảnh sát uống trà, là do chuyện thu được ở căn phòng Phương Hoa kinh doanh bí mật cùng tài khoản ngân hàng, mà giá cổ phiếu của Phương Hoa lần thứ hai rơi xuống đáy cốc.

Vân Hề trăm triệu lần không ngờ được đây là vở kịch do một phần Hàn Diệp Tu lắp ghép nên, không diều tra ra được phía sau bức màn là ai, ngược lại còn thu vê một đống phiền phức, điều may mắn là phía sau Phương Hoa không còn ai giúp đỡ nữa. Cho tời lúc này, Phương Hoa đã liên tục ba lần bị thương, mà mỗi lần vết thương lại càng nặng hơn một bậc, xem ra lần này đối phương muốn khiến Phương Hoa sụp đổ mới vừa lòng.

Vân Hề không khỏi suy đoán chuyện Phương Hoa được viện trợ tài chính đúng lúc suýt tuyên bố phá sản có phải nằm trong sự tính toán của người kia không nữa, nếu như đúng với suy nghĩ đó thì tâm tư của đối phương đã đạt đến mức đáng kinh sợ rồi. Lúc trước Phương Hoa tìm đến Christopher là do có người dẫn đường, về phần người dật dây là ai, chỉ sợ có chủ tịch Phương Hoa biết được mà thôi. Bởi vì ban đầu là Phương Hoa chủ động tìm đến muốn hợp tác cùng Christopher, cho nên không hề để lộ một chút thông tin nào về người thứ ba.

Việc lớn xảy ra, Vân Hề tin chắc ngày Phương Hoa đóng cửa sẽ không còn xa nữa, mà hang mục Christopher hớp tác cùng Phương Hoa chắc chắn sẽ không thể tiếp tục vận hành. Mặc dù lúc trước đám cổ đông kia đã ký tên vào hiệp nghị cùng nhau gánh chịu hậu quả, thế nhưng Vân Hề đã tự quyết định soạn thảo một phần hợp đồng ngưng hẳn hợp tác cùng đòi bồi thường trước đó rồi. Tuy rằng làm như vậy rất giống bỏ đá xuống giếng, nhưng nếu không muốn Christopher bị tổn thất nặng nề, cậu không thể không làm như vậy.

Đêm đó, Christopher lại vì chuyện của Phương Hoa mà mở hội nghị khẩn cấp, Kevin và một đám cổ đông kia trách cứ Vân Hề một phen, nếu không có phần hiệp nghị kia, bọn họ tin tưởng nhất định sẽ tạo áp lực khiến Vân Hề cảm thấy có lỗi mà từ chức.

Vân Hề đối với lần hội nghị này chỉ có thể cười nhạt nếu như ngày đó bọn họ đồng ý thuyên chuyển ảnh tử môn, rất có thể Christopher đã là tảo được hái ra từ trong nước bùn đen, hiện tại thì bắt đền, Phương Hoa làm gì đào ra khoản tiền lớn như vậy để bồi thường. Mặc dù như thế, những vị cổ đông này đã nhất trí bỏ qua ý kiến của Vân Hề mà đi đến hiệp nghị, cho nên lần này, bọn họ có muốn khẩn cầu Christopher chấm dứt hợp tác cũng không nhanh bằng tốc độ đóng cửa của Phương Hoa.

Mọi người đều đang suy đoán xem nhân viên cấp cao che giấu chứng cứ phạm tội của Phương Hoa là ai, buổi sáng ngày hôm sau các tòa soạn đồng loạt đưa một tin tức kinh người – Chủ tịch tập đoàn Hạo Hãn vừa bí mật hợp tác cũng Phương Hoa cách đây không lâu, nhân viên cấp cao cụ thế là do hắn sai khiến.

Tin tức vừa ra, nhất thời khiến dư luận xôn xao, mọi người đều suy đoán nhân viên cấp cap của cục thuế đã che giấu chứng cứ phạm tội của Phương Hoa có phải do Hàn Diệp Tu sai khiến không, còn nói đây là kết quả nỗ lực của cả Hàn Diệp Tu và chủ tịch Phương Hoa, thậm chí còn có người suy đoán Hàn Diệp Tu có phải trực tiếp tham gia chuyện rửa tiền của Phương Hoa. So sánh với tin tức ngày trước, bản tin này còn nóng hơn canh mới nấu, tốc độ truyền bá vô cùng nhanh, đánh đến mức Hàn Diệp Tu trở tay không kịp.

Buổi sáng hôm nay, một thượng cấp được bí mật phái đến thành phố S để điều tra rõ ràng vụ việc, với Hàn Diệp Tu mà nói, người này vừa vặn lại là một người bạn tốt của Hàn Diệp Triết, hắn cũng không biết đây là bất hạnh hay hạnh phúc đây.

Ngay khi Hàn Diệp Tu còn vì chuyện này mà đầu óc choáng váng, người hắn sự nhìn thấy nhất lúc này đã đến tìm. Vân Hề cầm nhật báo hôm nay đến, vẻ mặt âm trầm đẩy cửa phòng làm việc của hắn ra, ngồi vào trước bàn làm việc, sau đó ném tờ báo đến trước mặt Hàn Diệp Tu: “Trên đó viết có phải sự thật không?”

Hàn Diệp Tu nhìn cũng không nhìn bài báo, chỉ liếc mắt cười khổ nói: “Thực sự”

Vân Hề trầm mặc nhìn Hàn Diệp Tu, ánh mắt lạnh lẽo rất đáng sợ: “Có phải anh đã bổ sung tài chính cho Phương Hoa đúng không?”

“Vân Hề, em đừng suy nghĩ nhiều, anh cùng Phương Hoa hợp tác chỉ là vì…”

“Tôi hỏi anh tài chính của Phương Hoa thiếu hụt có phải anh bổ sung vào?”

Hàn Diệp Tu á khẩu, cuối cùng vẫn gật đầu: “Đúng vậy.”

Vân Hề nhắm lại mắt, sau đó tiếp tục hỏi: “Anh làm vậy chỉ để muốn hạng mục hợp tác giữa Phương Hoa và Christopher có thể vận động bình thường có đúng không?”

Hàn Diệp Tu rất muốn phủ nhận, thế nhưng ánh mắt Vân Hề quá mức khủng khiếp, hơn nữa hắn không muốn lừa dối Vân Hề, vì vậy chỉ phải gật đầu lần thứ hai.

“Đúng vậy.”

“A… ” Vân Hề cười tự giếu: “Thực ra mục đích cuối cùng anh làm mấy chuyện này là để tôi không bị người của Christopher chỉ trích sao? ” giọng nói của Vân Hề rất nhe, Hàn Diệp Tu nghe được căn bản cũng không nhận ra được cảm xúc của cậu lúc này.

Lần này Hàn Diệp Tu không thừa nhận, cũng không có phủ nhận, hắn chỉ là trầm mặc nhìn phía Vân Hề, trong mắt tràn đầy phức tạp.

“Như vậy… ” Vân Hề hít một hơi thật sâu rồi nói: “Chuyện Phương Hoa rửa tiền lúc trước không bị phơi bày là công sức của anh sao?”

Hàn Diệp Tu hơi mím môi, thừa nhận nói: “Đúng vậy.”

“Ngu xuẩn! ” Vân Hề tùa ống đựng bút trên bàn làm việc của Hàn Diệp Tu xuống đất, cậu chống tay vào mép bàn nhìn chằm chằm hắn: “Hàn Diệp Tu, anh có biết lúc trước khi kí kết hợp đồng cunga Phương Hoa tôi đã để lại một điều kiện, nếu như chuyện Phương Hoa rửa tiền trước đây bị tung ra, Christopher có thể chấm dứt hợp tác cùng đồi bồi thường với Phương Hoa.”

Hàn Diệp Tu chấn động mạnh một cái, hắn không thể tin nổi mở trừng hai mắt: “Em, em để lại điều kiện!”

“Đúng vậy! Tôi để lại một điều kiện!” Vân Hề lạnh lùng nói: “Khi Phương Hoa bị truyền tin trốn thuế ra tôi vừa vặn nghe được tôn tuấn răn dạy thuộc hạ, sau đó suy đoán ra Phương Hoa hẳn có một nới kinh doanh bí mật, căn phòng đó bị kiểm tra, sổ sách làm giả, có lẽ cả rửa tiền nữa sẽ không thoát khỏi liên quan. Lúc đó tôi liền thu thập được chứng cứ liền chấm dứt hợp tác với Phương Hoa, thế nhưng cho đến hiện tại, tôi không điều tra được bất kỳ chứng cứ nào.Tôi trăm triệu lần không ngờ được người che giấu chứng cứ của Phương Hoa lại là anh!”

“Xin lỗi, Vân Hề, xin lỗi, anh, anh không biết phải nói thế nào, anh chỉ phải..”

“Anh chỉ là xuất phát từ hảo tâm, nghĩ muốn giúp tôi có đúng không? ” Vân Hề tiếp lời nói: “Thế nhưng Hàn Diệp Tu, anh có đã từng nghĩ tôi căn bản chưa bao giờ cần anh giúp đỡ không?”

“Vân Hề… ” Hàn Diệp Tu kinh ngạc nhìn Vân Hề, trong lúc nhất thời dĩ nhiên không tìm ra được bất kì lí lẽ nào để phản biện lại được.

Hai tay Vân Hề nắm chặt lấy mép bàn, cắn răng nói: “Hàn Diệp Tu, thực ra người đối phó chính là anh đúng không?”

Hàn Diệp Tu nghiêng mắt qua chỗ khác không dám nhìn Vân Hề nữa: “Xin lỗi, làm cho em bị liên lụy rồi.”

“Khốn khiếp!” Vân Hề đấm một cú lên mặt Hàn Diệp Tu, nếu như không có ngăn cách bởi bàn làm việc, rất có thể cú đấm lên mặt hắn sẽ mạnh hơn chút nữa. Vân Hề vượt qua bàn nắm lấy cổ áo Hàn Diệp Tu, giọng nói vô cùng ngoa ngoắt: “Tại sao lại tự cho mình là thông minh? Tại sao lại muốn nhúng tay vào? Tôi có nói cần anh giúp đỡ sao? Tại sao muốn tự quyết đinh? Nếu như lúc trươc s anh nghe tôi, cái gì cũng không động vào, thế nào lại rơi vào cái bẫy tốt của tên kia được? Cái loại heo tự cho mình là đúng!”

Hàn Diệp Tu bị phân tích của Vân Hề làm cho thông suốt cũng bị chửi bới mà đầu óc choáng váng, chờ hắn thật vất vả cẩn thận suy nghĩa lại, trên mặt đã bị đấm thêm một cú thứ hai.

“Con mẹ nó ai cần anh giúp đỡ? Chuyện bây giờ càng náo càng lớn, anh nói phải làm thế nào!”

Hàn Diệp Tu ôm má, ngây ngốc hỏi Vân Hề: “Vân Hề, em đang lo lắng cho anh có phải không?”

Vân Hề bị Hàn Diệp Tu nó cho đến sửng sốt, nếu như có thể cậu hận không thể đập chết người này ở đây! Nếu không phải người này tự cho mình là thông minh chen một chân vào, có thể cậu đã sớm về Mỹ từ lâu rồi, việc lớn hay thậm chí lớn nữa cũng không có vấn đề gì với hắn, người này hết lần này tới lần khác tự giác đem cái mác người tốt mặc lên người mình mà mục đích cuối cùng cư nhiên chết tiệt lại vì không muốn cậu bị người của Christopher làm khó.

Hàn Diệp Tu thấy Vân Hề không nói lời nào, cười nói: “Vân Hề, em tiếp tục mắng chửi đi, nếu không em đấm mấy quyền cũng được?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK