Nghe nói Tô Vận đang chuẩn bị quay bộ phim kia của Mạc Thanh, ban đầu Tiêu Luyến đem bộ kia đặt tên là 《 Hắc thiên sứ 》, không ngờ Mạc Thanh đem kịch bản đổi thành 《 Con rối 》.
Tiêu Luyến vừa nhìn máy vi tính ngẩn người, vừa cười yếu ớt Mạc Thanh ngược lại nhìn thấu triệt đại cương ngày đó, thiên sứ vào địa ngục vẫn còn một lòng nhớ đến ánh sáng, còn không phải là con rối sao?
Hứa Tiểu San đáp ứng Cố Tô An ở lại nơi này, nhưng mà cũng không vội live stream, ngược lại chú ý tới show tiết mục thực tế kia.
Cố Tô An sáng sớm liền nhận được điện thoại của Trịnh Dư Khiết, thúc giục nàng nhanh đi công ty, tựa hồ phát sinh chuyện gì, bởi vì trong điện thoại có thể nghe ra Trịnh Dư Khiết lời nói gấp gáp.
Diệp Thời Tầm ở công ty đậu xe xong, vừa mới chuẩn bị vào công ty kết quả bị mấy tiểu cô nương chặn lại. Diệp Thời Tầm tò mò nhìn về phía các nàng: "Xin hỏi có gì cần ta giúp đỡ sao?"
Nguyên bản mấy nữ sinh còn khẩn trương cùng ngượng ngùng, vừa nghe Diệp Thời Tầm ôn nhu hỏi, các nàng lập tức sôi trào. Trêи ti vi Diệp tổng công khí đầy mình, không ngờ thực tế tiếp xúc nàng lại ôn nhu như tiểu tỷ tỷ nhà bên.
Mấy người lẫn nhau cười một tiếng, thẹn thùng hỏi: "Diệp tổng, chúng ta có thể cùng chụp chung không?"
Diệp Thời Tầm suy nghĩ một hồi, cuối cùng thỏa hiệp: "Được a. Bất quá nhanh một chút, ta sắp đi làm trễ rồi."
Hẳn là không ngờ Diệp Thời Tầm dễ nói chuyện như vậy, ngây ngô sửng sốt một hồi mới nghĩ đến chuyện lấy điện thoại ra cùng Diệp Thời Tầm chụp chung.
Ước chừng bốn năm phút sau, chụp hình cuối cùng kết thúc. Diệp Thời Tầm cùng các nàng nói lời từ biệt chuẩn bị rời khỏi, lại đột nhiên có vị nữ sinh vì mọi người xô đẩy đụng ngã một chút.
Diệp Thời Tầm cách nàng gần liền tiến lên đem người đỡ lên: "Không sao chứ? Mọi người cũng không cần chen chúc, để tránh lại phát sinh ngoài ý muốn."
Diệp Thời Tầm lấy điện thoại ra nhìn thời gian, thật sắp trễ rồi, vội vàng nói lời từ biệt liền chạy vào công ty.
Mặc dù không phải cuồng công tác, nhưng Diệp Thời Tầm cũng rất chuyên nghiệp, rất ít tới trễ về sớm, điều này cũng làm uy tín của nàng ở công ty đề cao không ít.
Trong công ty có diễn đàn, bên trong trừ trò chuyện một ít chuyện công ty, phần lớn chính là bát quái về tổng tài.
Giờ phút này Trương Hân đem công việc đẩy hết cho Lưu bí thư, nàng an tâm đi lượn diễn đàn, nhìn bên trong có người bàn luận chuyện người theo đuổi Diệp tổng, Trương Hân ghé mắt nhìn về phía Lưu bí thư: "Diệp tổng sẽ đáp ứng thái tử gia kia cầu hôn sao?"
"Sẽ không, hơn nữa sẽ cắt đứt hết thảy thương vụ qua lại với đối phương. Bởi vì Diệp tổng đã chuẩn bị thâu tóm công ty kia, thái tử gia hai bàn tay trắng, tin tưởng Diệp tổng sẽ không mắt mù vừa ý hắn." Lưu bí thư nhìn chằm chằm màn ảnh vi tính mặt không đổi sắc nói.
Trương Hân mở ra túi quà vặt, ngồi bên cạnh Lưu bí thư lẳng lặng ăn.
Lưu bí thư ghé mắt nhìn người yêu, vừa cưng chiều vừa buồn cười nói: "Một lát Diệp tổng tới, xem ngươi làm sao bây giờ."
"Tới thì tới thôi, dù sao công việc của ta tất cả giao cho ngươi. Cố lên, năng lực càng lớn trách nhiệm liền càng lớn.... Diệp tổng." Vốn hứng thú bừng bừng nói, lại đột nhiên thấy Diệp Thời Tầm tới rồi, Trương Hân lập tức đem quà vặt giấu sau lưng.
Diệp Thời Tầm nhìn nàng một cái đồng ý gật đầu nói: "Không sai, năng lực càng lớn trách nhiệm liền càng lớn, Lưu bí thư cùng ta vào phòng làm việc một chuyến."
Lưu bí thư sống chẳng còn gì lưu luyến nhìn người yêu: "Tối hôm nay vẫn là ngươi phía dưới."
"Hả? Dựa vào cái gì? Ngươi ngày hôm qua nói ta ở phía trêи." Quan hệ đến chuyện công thụ, làm sao có thể nhượng bộ? Trương Hân lập tức đứng dậy phản bác Lưu bí thư.
Lưu bí thư ý vị thâm trường cười một tiếng: "Trách nhiệm càng nhiều, năng lực cũng càng lớn. Chỉ biết ăn quà vặt ngươi có tư cách gì ở phía trên?"
Trương Hân còn muốn nói gì, lại bị Diệp Thời Tầm bên cạnh bất đắc dĩ cắt đứt: "Được rồi được rồi, chuẩn bị một chút. Lập tức phải làm việc rồi, đừng làm rộn. Đem quà vặt cất, làm việc cho giỏi. Cuối năm tăng lương cho các ngươi."
Nghe Diệp Thời Tầm nói chuyện, hai người mới nhớ ở đây còn có một người khác, Trương Hân tức thì đỏ gò má: "Còn ba phút, để ta ăn nốt túi này."
Đi tới phòng tổng tài, Diệp Thời Tầm lấy ra một bản tài liệu giao cho Lưu bí thư: "Tô Vận bên kia trước không cần lo, nhận được tin tức Tô Tiệp trở về nước."
"Tô Tiệp?" Lưu bí thư nghiệp vụ năng lực siêu quần, nhưng không có nghĩa là nàng hiểu rõ những chuyện thế gia này.
Diệp Thời Tầm gật đầu: "Đây là một ít tư liệu cơ bản liên quan tới Tô Tiệp, nhân vật làm mưa làm gió trêи thương trường mười mấy năm trước."
Lưu bí thư vừa mở tài liệu ra xem, vừa không hiểu hỏi: "Ta biết một ít chuyện của nàng, không phải là nói thối lui ra khỏi thương trường sao? Chẳng lẽ nàng muốn trở lại phân một chén canh?"
Diệp Thời Tầm trêи mặt ưu sầu cũng dần dần gia tăng, nàng cũng rất nghi hoặc tại sao người đáng sợ trong trí nhớ kia phải xuất hiện vào lúc này.
"Tin tức ta lấy được là, Tô Vận là con gái Tô Tiệp. Tô Tiệp mặc dù đối với người thừa kế rất nghiêm khắc, nhưng lại có tiếng rất bao che. Chúng ta trước đó nuốt không ít tài sản của Tô Vận, hiện tại Tô Tiệp trở lại chúng ta tạm thời khiêm tốn một chút." Diệp Thời Tầm mặt mày mang theo lo lắng làm Lưu bí thư cũng đột nhiên cảm giác bị áp bách.
Diệp Thời Tầm tiếp tục nói: "Đại thế gia kinh doanh tuyệt đối không trong sạch, không phải hắc bạch thông ăn, thì chính là mượn tay hắc đạo chầm chậm tẩy trắng. Chúng ta mới vừa cất bước, còn chưa đủ đối kháng bọn họ. Chỉ hy vọng Tô Tiệp lần này trở về không phải vì Tô Vận, nếu không nàng xuất sơn lần nữa ta không lòng tin chống cự được."
Có thể là nghé con mới sinh không sợ cọp, Lưu bí thư hỏi nhỏ: "Có đáng sợ như vậy không? Công ty chúng ta tuy không nổi danh toàn cầu, nhưng ở S tỉnh cũng sẽ không tùy tiện bị đánh sụp."
"Rất đáng sợ, tóm lại cẩn thận ứng đối." Diệp Thời Tầm thở dài, kiếp trước dưới sự trả thù của Tô Tiệp, công ty nàng khổ tâm kinh doanh mấy năm chỉ ngắn ngủi ba ngày liền tuyên cáo phá sản.
Lưu bí thư cầm tài liệu chuẩn bị đi, Diệp Thời Tầm đột nhiên gọi lại: "Lưu bí thư, hỏi ngươi một chuyện."
Lưu bí thư quay đầu nhìn Diệp Thời Tầm: "Diệp tổng còn có gì phân phó?"
"Ừ... Ngươi cùng Trương bí thư, các ngươi... khi nào thì bắt đầu?" Diệp Thời Tầm ấp a ấp úng hỏi ra những lời này.
Lưu bí thư hiếm có thấy Diệp tổng trêи mặt xuất hiện xấu hổ, nàng nín cười nói: "Ta cùng Hân Hân từ nhỏ quen biết, thời điểm cao trung ta phát hiện bản thân thích nàng, sau đó liền tỏ tình. Bất quá nàng đến đại học mới đồng ý cùng ta qua lại."
"Ngươi thật không dễ dàng, không có việc gì nữa, ngươi đi đi." Diệp Thời Tầm không biết đang suy nghĩ gì, lời bắt đầu có chút qua loa lấy lệ, Lưu bí thư cũng không thèm để ý, nàng suy đoán Diệp tổng đại khái là nghĩ tới đường tình cảm của bản thân.
Sau khi Lưu bí thư đi, Diệp Thời Tầm trầm mặc.
Kiếp trước cùng Cố Tô An cùng một chỗ, chuyện tình cảm từ trước đến giờ đều là Cố Tô An chủ động, nhưng hiện nay sống chung lại rất khó giống như Lưu bí thư và Trương Hân bọn họ tràn đầy mạnh mẽ kϊƈɦ tình.
Rõ ràng mới tỏ tình Cố Tô An không lâu, hai người lại sinh hoạt giống như lão phu lão thê mấy thập niên, tựa hồ có hơi quá mức hài hoà.
Nhưng lại không nói ra được rốt cuộc giữa hai người xuất hiện vấn đề gì, Diệp Thời Tầm mơ hồ có chút phiền não.
Mà ở công ty Cố Tô An giờ phút này càng phiền não, tựa hồ nàng thường xuyên ở công ty gặp phải Tô Vận nữ nhân này. Nhức đầu không thôi nàng muốn rời đi, lại bị Tô Vận chặn đường đi.
Phòng tập lớn như vậy chỉ có Cố Tô An cùng Tô Vận hai người, Cố Tô An nhìn cửa bị đóng lại, nàng hướng Tô Vận cười lễ phép một tiếng: "Tô tiểu thư, ta phải rời đi trước."
Tô Vận né người nhường ra vị trí, lại sít sao đi theo sau lưng Cố Tô An: "Ngươi rất ghét ta?"
Nghe Tô Vận hỏi, Cố Tô An không khỏi thân mình khẽ run, nuốt nuốt nước miếng đối Tô Vận cười yếu ớt nói: "Cũng không có, chỉ là bây giờ đang thời gian làm việc. Ta cần phải đi tìm người đại diện của ta."
Tô Vận há không nhìn ra Cố Tô An đáy mắt hỗn loạn, nhưng mà nàng lại sinh ra tâm tư trêu chọc người này, từ từ đến gần Cố Tô An: "Biết ta tại sao thường xuyên xuất hiện ở công ty các ngươi không?"
"Không biết. Cũng không muốn biết." Cố Tô An cảm giác sợ hãi, mỗi lần cùng Tô Vận tiếp xúc, nàng luôn không tự chủ được sợ hãi, cứ như người trước mắt là ma quỷ tới từ địa ngục vậy.
Tô Vận nhàn nhạt cười một tiếng: "Vậy sao? Nhưng ánh mắt ngươi lại nói với ta ngươi rất muốn biết."
Cố Tô An im lặng không lên tiếng, Tô Vận tiếp tục nói: "Ngươi giống như một con mèo thú vị, bất quá có chút đáng tiếc, ngươi tựa hồ không thích lấy lòng chủ nhân."
"Ta không phải mèo, ngươi cũng không phải chủ nhân ta." Cố Tô An đối mặt Tô Vận vẫn sẽ có sợ hãi, nhưng nếu Tô Vận dùng công ty để đè nàng, Cố Tô An cũng không sợ, nàng tin tưởng Diệp Thời Tầm vẫn có năng lực trả tiền vi phạm hợp động giúp nàng.
Lấy hết dũng khí đẩy ra Tô Vận, Cố Tô An mở cửa đi ra ngoài.
Chạy tới phòng làm việc của Trịnh Dư Khiết, Trịnh Dư Khiết đang cùng nghệ sĩ khác liên lạc. Cố Tô An nhìn người nọ, tựa hồ là nghệ sĩ công ty ký kết trước đây không lâu.
Cố Tô An chỉ cảm thấy có chút quen mắt, cũng không nhớ ra gặp qua ở nơi nào, chờ người nọ đi, Cố Tô An mới giật mình.
"Trịnh tỷ, vừa rồi là Đông Thiên Nhã sao?" Cố Tô An hướng Trịnh Dư Khiết hỏi.
Trịnh Dư Khiết bây giờ trêи tay mang bốn vị nghệ sĩ, Cố Tô An là vị nghệ sĩ thứ nhất, cũng là một vị nghệ sĩ làm nàng ấn tượng không tệ, cho nên đối với Cố Tô An nàng càng thêm để ý.
Trịnh Dư Khiết vừa sửa sang lại tài liệu trêи tay vừa hướng Cố Tô An giải thích: "Ừ, là nữ minh tinh gần đây sao tác cùng một chỗ với ngươi. Công ty trước đây không lâu đào được nàng từ công ty cũ, nghe nói là Tô Vận giới thiệu."
"Tô Vận và Đông Thiên Nhã có quan hệ gì?" Cố Tô An vừa nghĩ tới lúc nãy ở trong phòng tập đụng phải Tô Vận, không khỏi toàn thân nổi da gà.
Trịnh Dư Khiết sửng sốt một hồi, tựa hồ đang do dự không biết nên nói cho Cố Tô An hay không, hồi lâu sau nàng hạ quyết tâm nói: "Tô Vận chuẩn bị đầu tư bộ phim 《 Con rối 》, nữ chính là Đông Thiên Nhã. Đông Thiên Nhã và công ty cũ hết hạn hợp đồng, cho nên được Tô Vận giới thiệu đến nơi này."
Trịnh Dư Khiết không nói thêm gì ữa, dường như là lời kế tiếp không nên nói, Cố Tô An đang định trò chuyện gì đó đổi chủ đề, để tránh Trịnh Dư Khiết lúng túng.
Không ngờ Trịnh Dư Khiết hít sâu một hơi nói: "Công ty gần đây ngoài sáng trong tối tiết lộ với ta, muốn phủng Đông Thiên Nhã. Gần đây ngươi trêи mạng bị bôi đen, có một phần là công ty dẫn dắt, ta biết điều này đối ngươi mà nói rất không công bằng, nhưng mà công ty quyết định ta cũng không có biện pháp. Công ty tựa hồ muốn đổi cho ngươi người đại diện khác, con đường sau này ta có lẽ không thể bồi ngươi nữa."
Cố Tô An không ngờ hôm nay sẽ nghe được những tin tức này, kinh hãi không nói nên lời, tuy rằng lúc chưa vào giới đã biết nơi này rất hỗn loạn, nhưng mà không nghĩ tới đích thân tiếp xúc sẽ làm người ta khó chịu đựng như vậy.
"Bất quá người đại diện mới của ngươi còn chưa quyết định, tạm thời vẫn là ta mang ngươi, trong đoạn thời gian này ta tận lực giúp ngươi tìm một ít tài nguyên tốt, ngươi nắm chắc cơ hội để người đại diện mới thấy được điểm tốt của ngươi." Trịnh Dư Khiết nói đến đây, tâm tình phức tạp nhìn Cố Tô An, công ty an bài nàng cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có thể tẫn khả năng cuối cùng cố gắng giúp Cố Tô An một tay.
Chỉ chốc lát sau Trịnh Dư Khiết đột nhiên như nghĩ đến cái gì, nàng nói với Cố Tô An: "Ta thấy ngươi cùng Diệp tổng hỗ động trêи show thực tế, xem ra hai người các ngươi quan hệ rất tốt, quan hệ này ngươi hảo hảo nắm chặt."
"Trịnh tỷ, cảm ơn ngươi." Cố Tô An hốc mắt ửng đỏ, rất cảm kϊƈɦ Trịnh Dư Khiết vì nàng làm hết thảy những thứ này.
Trịnh Dư Khiết cười khẽ: "Ta cũng không làm gì, ngược lại là ngươi..." Lắc đầu một cái, Trịnh Dư Khiết nhỏ giọng nói câu "Được rồi" liền rời đi.
Nếu là công ty quyết định, không phản kháng được vậy thì đành tiếp nhận. Chỉ hy vọng có thể cùng người đại diện mới chung đụng vui vẻ.
Tô Vận lần này tới công ty này chỉ là để đề cử Đông Thiên Nhã, gặp phải Cố Tô An nàng cũng thật bất ngờ, biểu hiện của Cố Tô An ngược lại cũng trong dự liệu.
Đợi Tô Vận trở lại biệt thự, có một nữ sinh đưa cho nàng một phong thư kín, phong thư kín có chứa hai sợi tóc.
Tô Vận nhận lấy nhàn nhạt mỉm cười nói: "Khổ cực ngươi, thứ nên đưa cho ngươi một phần cũng không thiếu, nhưng mà chuyện này hy vọng ngươi có thể vĩnh viễn giữ bí mật."
Nữ sinh trịnh trọng gật đầu: "Yên tâm, ta sẽ không nói cho bất kỳ ai biết."
Nếu giờ phút này Diệp Thời Tầm ở đây, nhất định có thể nhận ra nữ sinh này chính là vị hôm nay ở nàng trước mặt ngã xuống kia.
Tô Vận đưa nữ sinh ra ngoài cửa, xoay người trở về phòng nhìn hai sợi tóc hơi nhíu mày.
Mẫu thân tại sao khẩn cấp như vậy muốn tài liệu của Diệp Thời Tầm?
Trong mơ hồ Tô Vận cảm thấy một chút bất an, mặc dù không biết cổ bất an kia từ đâu tới, thế nhưng cỗ tâm tình khó mà hiểu được này thật sự làm nàng phiền não.
Vào giờ phút này cũng không chỉ một mình nàng phiền não, nhìn tin tức trêи mạng Cố Tô An trong lòng cũng rất phiền não.
Vốn cho rằng những chuyện này công ty sẽ xử lý, nhưng tin tức vừa biết được làm nàng rất kinh hãi, hơn nữa những người viết ra thứ tin tức bát quái tiêu khiển này không chút nào thèm cân nhắc cảm thụ người trong cuộc, tựa hồ chỉ cần là việc có thể dẫn đề tài, bất kể thật giả như nào bọn họ đều có thể thêm dầu thêm mỡ viết ra.
Cùng lúc đó, trêи mạng lại bộc ra mấy tấm hình. Vừa vặn là Cố Tô An cùng Tô Vận hai người một trước một sau từ phòng tập đi ra. Nếu là hai nữ nhân đơn độc ở cùng một chỗ, rất ít người sẽ hoài nghi giữa các nàng có gì.
Nhưng nếu một nữ nhân trong đó là Tô Vận, vậy tuyệt đối là tin tức mang tính bùng nổ. Chuyện Tô Vận nam nữ thông ăn bên ngoài xem ra cũng không phải bí mật, mà giờ khắc này Cố Tô An lại ở trạng thái đen toàn mạng, hai người này ở chung một khối, không khỏi có người suy đoán Cố Tô An có phải bắt đầu ôm đùi vàng của Tô Vận.
Buổi trưa, Diệp Thời Tầm thấy những tin tức này, phẫn nộ đem điện thoại di động đập nát. Cố Tô An cùng người khác truyền xì căng đan, nàng có thể nhịn, nhưng cùng Tô Vận không được, từng màn kiếp trước phảng phất như chuyện mới trải qua hôm qua, Diệp Thời Tầm đáy lòng dâng lên một cổ bất an cùng sợ hãi.
--------
Tác giả có lời muốn nói:
Cầu bình luận cầu cất chứa...
ε=(? ο"*))) aiz
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Eitor cũng có lời muốn nói: khuya rồi, mai hai chương bù hôm qua nha (^~^;)ゞ