Đến lúc Cố Tô An lần nữa gặp Vương tỷ, nữ nhân này chính đang giáo huấn người mới. Lời nói sắc bén mắng cho hai người mới cúi đầu không dám nhúc nhích.
Nhìn đến Cố Tô An cùng Diệp Thời Tầm tiến vào, nàng không nhìn rõ Diệp Thời Tầm, chỉ là thấy Cố Tô An liền tận lực lựa chọn xem thường. Nhưng mà Cố Tô An cũng không gấp, lẳng lặng chờ một bên.
Hơn nửa giờ sau, Vương tỷ mới phất tay một cái để hai vị người mới ra ngoài, còn nàng chậm rãi bước tới trước mặt Cố Tô An: "Không phải bảo ngươi ở nhà chờ thông báo sao? Sao lại tới công ty?"
Ánh mắt Vương tỷ lộ ra khinh miệt cùng giễu cợt, đắc tội Trịnh nhị thiếu gia còn dám ra đây trộn lẫn, thật không biết là lá gan quá lớn hay đầu óc quá đần, Cố Tô An có thể đi vào giới giải trí sợ là toàn dựa vào gương mặt đó đi.
Bên cạnh Diệp Thời Tầm nghe vậy nhỏ giọng ho khan, vẻ mặt của Vương người đại diện nàng rất không thích, nhất là ngữ khí nói chuyện với Cố Tô An, càng làm Diệp Thời Tầm cảm thấy phẫn nộ.
Vương tỷ tự nhiên biết trong phòng làm việc nhiều hơn một người, bất quá lúc nãy còn tưởng là trợ lý mới của Cố Tô An, cho nên không cẩn thận nhìn, hiện tại nhìn lướt qua lại phát hiện là tổng tài rất nổi danh trong giới giải trí gần đây. Thông qua ti vi nhìn Diệp Thời Tầm, nàng còn tưởng người này vì lên ống kính đặc biệt đi phẫu thuật thẫm mỹ, lúc ấy còn thầm trào phúng Diệp tổng trong truyền thuyết chẳng qua cũng chỉ là nhà giàu mới nổi mang lòng hư vinh. Nhưng mà không ngờ hôm nay nhìn chân nhân, lại phát hiện trêи mặt không có bất kỳ dấu vết làm qua phẫu thuật nào.
Có chút tiếc nuối Diệp Thời Tầm không thể đi vào giới giải trí, nếu không dựa vào gương mặt này liền có thể ở giới giải trí trộn lẫn nổi hừng hực.
Bất quá nghĩ đến thân phận Diệp Thời Tầm thì cũng bình thường lại, hiện tại Diệp Thời Tầm có thể nói là sự tồn tại có khả năng vượt qua Tô Vận. Nếu đã thấy rõ người tới là Diệp Thời Tầm, Vương người đại diện hiển nhiên không dám thờ ơ. Lập tức đi tới trước mặt Diệp Thời Tầm hỏi nàng lý do, vừa nhiệt tình bưng trà nước tới chiêu đãi nàng.
Cố Tô An đối với người đại diện này thật sự là không chút hảo cảm, không nói đến việc người này đã từng đem nàng đưa đến trong tiệc rượu của Trịnh Khải, chỉ dựa vào thái độ nàng đối đãi mình và Diệp Thời Tầm liền có thể để người sinh ra cảm giác chán ghét.
"Không biết Diệp tổng sao lại tới nơi này?" Trong giọng nói nghi hoặc rất nặng, bất quá cái này cũng bình thường, chung quy cũng không ai có thể ngờ đường đường tổng tài công ty sẽ xuất hiện trong phòng làm việc không bắt mắt của người đại diện công ty khác.
Diệp Thời Tầm trêи mặt mang nụ cười tùy ý, người không biết còn tưởng rằng nàng là người qua đường đâu. Chỉ bất quá người khác không biết Diệp Thời Tầm giờ phút này đang suy nghĩ gì, nhưng Vương người đại diện lại có thể cảm nhận được đáy mắt Diệp Thời Tầm giấu giếm uy áp.
Cái loại tư thái chỉ kẻ dã tâm mới có này bày ra trước mặt nàng, Vương người đại diện trong nháy mắt liền ở trong đầu không ngừng hồi tưởng có phải đã lúc nào đắc tội qua Diệp tổng.
Ở trêи thân mình không thể tìm ra đáp án, lúc này Cố Tô An dứt khoát lên tiếng.
"Vương tỷ, ta là tới hủy hợp đồng với công ty." Cố Tô An nguyên bản rất khẩn trương, nhìn đến Diệp Thời Tầm một khắc kia an định lại.
Vương người đại diện thoáng ngẩn người, hủy hợp đồng?
Nàng biết bối cảnh của Cố Tô An, không thân thế không hậu thuẫn còn muốn hủy hợp đồng với Niệm Hàm, đây thật là thiên đại cười nhạo.
"Ngươi có biết ngươi đơn phương muốn giải ước, cần phải trả giá cao bao nhiêu không?" Ánh mắt miệt thị nhìn về phía Cố Tô An, Cố Tô An đem tầm mắt quét về phía Diệp Thời Tầm, Diệp Thời Tầm thấy Cố Tô An khẩn trương, nàng lúc này mới chậm rãi lên tiếng: "Tiền vi ước của Cố tiểu thư toàn bộ do ta trả."
Vương tỷ không có quyền ngăn cản chuyện này, bất quá công ty gần đây đang tiêu hao nhân khí của Cố Tô An để phủng đỏ Đông Thiên Nhã, cho nên chuyện Cố Tô An muốn hủy hợp đồng, Vương tỷ rất nhanh báo lên cho thượng tầng công ty.
Lấy được tin tức không cho phép, Vương tỷ theo bản năng liếc nhìn Diệp Thời Tầm, lập tức nói: "Lão bản, đây là Diệp thị tập đoàn Diệp tổng đích thân tới đề yêu cầu."
Người bên trêи tựa hồ đang suy nghĩ, nói được một nửa song phương đều rơi vào trầm mặc, Cố Tô An khẩn trương kéo vạt áo một cái, rất sợ chuyện này không thể thành công.
Diệp Thời Tầm nhìn người yêu bộ dáng luống cuống, đau lòng lại xót xa. Nếu Cố gia không sa sút, An An hiện tại cần gì phải nhìn ánh mắt những người này. Ánh mắt nhìn về phía Cố Tô An nhiều một tia an ủi cùng kiên định, Diệp Thời Tầm muốn vì nàng chống lên một mảnh trời, muốn nàng trở lại trêи thần đàn kiếp trước đứng trêи cái nhìn chăm chú của vạn người.
Vương người đại diện cùng cấp trêи thương lượng rất lâu, cuối cùng để di động xuống quay đầu nhìn Diệp Thời Tầm và Cố Tô An bình tĩnh nói: "Tổng giám đốc nói sẽ dành chút thời gian cùng các ngươi thương lượng."
"Ừ, cám ơn nhiều. Vậy chúng ta trước không quấy rầy, hẹn gặp lại." Diệp Thời Tầm gật đầu rời khỏi.
Cố Tô An lập tức đi theo, lúc hai người đứng trong thang máy Cố Tô An đang muốn mở miệng hỏi Diệp Thời Tầm, kết quả lại thấy Diệp Thời Tầm lấy điện thoại ra bắt đầu gọi điện thoại.
"Trương Hân? Giúp ta liên lạc luật sư đoàn, để cho Cố Tô An cùng công ty Niệm Hàm hoàn toàn thoát ly quan hệ." Diệp Thời Tầm lại đơn giản giao phó một ít chuyện, ngay sau đó lập tức gọi điện thoại cho Lưu bí thư.
"Kế hoạch có thể thực hành, tai tiếng của gần một nửa nghệ sĩ trong Niệm Hàm tối hôm nay ta sẽ gửi cho ngươi, hậu chiêu lưu lại nửa tháng sau ta muốn nhìn thấy hiệu quả." Diệp Thời Tầm đã quyết định chủ ý muốn Cố Tô An rời khỏi, bất quá địa phương đã từng tổn thương Cố Tô An, nàng làm sao có thể chỉ đơn giản dẫn người rời khỏi, ít nhất trước khi đi phải đem công ty này bóc rơi một lớp da.
Nửa tháng sau công ty đỏ cả nửa bầu trời trong giới giải trí liền phá sản, những năm qua tầng dưới chót bọn họ đen tối không nói, gần đây Diệp Thời Tầm phát hiện cao tầng cũng quá mức thối rữa, loại công ty chỉ có nửa cái mệnh này muốn phá hủy chẳng qua là vấn đề thời gian.
Về phần tai tiếng, có Đường Hiểu Chi thu thập tin tức, Diệp Thời Tầm cũng không lo lắng những tai tiếng kia không đủ chính xác. Tối hôm nay Phong Lưu liền sẽ bộc ra "chuyện vui" của Trịnh Khải, hot search mấy ngày tới tuyệt đối náo nhiệt.
Diệp Thời Tầm trước mắt cũng không tính đối phó Đông Thiên Nhã, bởi vì trong trí nhớ kiếp trước Cố Tô An tựa hồ đối với nữ nhân này mang căm ghét cùng sợ hãi.
Diệp Thời Tầm chỉ biết Cố Tô An bị người tạt a xít, nhưng không biết người đó là Đông Thiên Nhã. Nếu không nàng đã sớm hạ thủ Đông Thiên Nhã, tuyệt đối sẽ không lưu đến bây giờ.
Chờ Diệp Thời Tầm lại gọi mấy cú điện thoại sau, thang máy đã dừng lại. Hai người ở bên trong thang máy không một câu giao lưu nào, mà Cố Tô An đã có thể đoán được Diệp Thời Tầm muốn đối công ty bọn họ động thủ.
Trừ chuyện công ty ra, sau khi lên xe Cố Tô An mới hỏi ra vấn đề luôn nghi hoặc: "Tổng giám đốc không phải đã đáp ứng sẽ tìm thời gian cùng chúng ta nói chuyện sao?"
"Đồ ngốc." Diệp Thời Tầm cúi người giúp Cố Tô An buộc chặt dây an toàn, vừa lái xe vừa cười nói: "Sau khi show thực tế kết thúc ta cũng đã chuẩn bị tẩy trắng cho ngươi, chỉ là thời gian qua quá nhiều chuyện phát sinh, hơn nữa thời cơ cũng chưa đủ chín cho nên trì hoãn. Nếu tất cả đều đã chuẩn bị xong, ta làm sao có thể buông tha vào giây phút sau cùng đâu? Công ty mà ta đang trù bị, chính là Niệm Hàm mà ta sắp thu mua."
Cố Tô An lần đầu tiên bị giọng nói đầy ác liệt của Diệp Thời Tầm hù dọa đến, sau khi show thực tế kết thúc liền bắt đầu kế hoạch thâu tóm một công ty, nhưng mà nhiều ngày như vậy Diệp Thời Tầm lại giả như chuyện gì cũng không có, vậy thì hôm nay mang nàng đến hủy hợp đồng là mục đích gì?
Tựa hồ là nhìn thấu Cố Tô An nghi hoặc, Diệp Thời Tầm khẽ cười giải thích: "Không được nghĩ bậy, ta không có lợi dụng ngươi để đánh liều trêи thương trường, ta bởi vì ngươi cho nên mới muốn thu mua nhà công ty đã hư hại này."
Nghe vậy gò má Cố Tô An dâng lên hai đóa mây đỏ, Cố Tô An xấu hổ ép hỏi: "Những lời dỗ nữ sinh này là từ nơi nào học được?"
"Hả? Nói thật thôi mà, huống chi làm gì có ai bản lĩnh lớn như ta, vì bạn gái mà chuyển ngành thu mua công ty giải trí?" Diệp Thời Tầm lái xe rất chậm, bất quá khóe miệng hơi giơ lên chứng minh nàng vui sướиɠ. Trong giới gặp qua không ít thiếu gia tiểu thư vì bạn gái vung tiền như rác, bất quá thật đúng là không ai có thể làm được như Diệp Thời Tầm.
Cố Tô An mặt càng thêm nóng bỏng, nghiêng đầu qua không nhìn Diệp Thời Tầm nữa, rõ ràng trước kia là người yêu ôn hòa, hiện tại Diệp Thời Tầm càng ngày càng thay đổi hình ảnh đến cấp bậc yêu tinh.
Nếu Diệp Thời Tầm biết suy nghĩ trong lòng Cố Tô An, có lẽ sẽ muốn khóc kêu oan uổng: Ngươi còn chưa thấy qua kiếp trước ngươi như yêu tinh câu dẫn ta thế nào đâu! Nếu không, ngươi chắc chắn sẽ không cảm thấy ta là yêu tinh.
Vốn dĩ hết thảy đều gió êm sóng lặng, nhưng mà nửa đường Cố Tô An đột nhiên hô ngừng, Diệp Thời Tầm thắng gấp dừng xe lại ven đường.
Nàng khẩn trương nhìn về phía Cố Tô An: "Làm sao vậy?"
"Ta vừa rồi thấy có người ngã xuống ven đường." Cố Tô An lập tức mở cửa xe chuẩn bị xuống kiểm tra, mà Diệp Thời Tầm lại kéo cổ tay nàng: "Ở trêи xe đợi, ta xuống xem một chút."
Diệp Thời Tầm vội vàng xuống xe xem xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, xuống xe liền thấy ven đường có một lão tiên sinh té ngã, Diệp Thời Tầm khẽ nhíu mày nghĩ có thể là đột phát bệnh cấp tính.
Nhưng mà mấy người đi đường đứng bốn phía, yên lặng nhìn thậm chí cầm điện thoại di động lên chụp hình mồm miệng nhao nhao thảo luận, song từ đầu đến cuối không ai tiến lên đem lão tiên sinh đưa đi bệnh viện.
Diệp Thời Tầm đối việc này không quá nhiều cảm xúc, kiếp trước nàng xảy ra tai nạn xe cộ cũng tận mắt nhìn mấy người đi đường từ bên cạnh bước qua, nghĩ nghĩ ngược lại buồn cười.
"Mọi người nhường một chút nhường một chút, dành ra chút địa phương cho lão gia tử." Diệp Thời Tầm vội vàng đem mọi người phân tán ra, vừa tra xét tình trạng lão tiên sinh vừa gọi điện thoại liên lạc xe cứu thương.
Chờ xe cứu thương chạy tới, Diệp Thời Tầm lại giúp đỡ đem lão tiên sinh đưa lên xe, sau đó liền yên lặng rời khỏi mang Cố Tô An về nhà.
"A Tầm, vừa rồi ngươi thật giỏi." Cố Tô An đưa tay ra đánh like cho Diệp Thời Tầm, Diệp Thời Tầm liếc nhìn Cố Tô An đang tràn đầy vui mừng, nàng cũng tâm tình rất tốt ngoắc ngoắc khóe miệng: "Ta giỏi như vậy, An An chuẩn bị thưởng ta cái gì?"
"Cái này hả, phải để ta từ từ suy nghĩ." Cố Tô An tránh tầm mắt nóng bỏng của Diệp Thời Tầm, nàng làm sao không biết Diệp Thời Tầm đang suy nghĩ gì, chỉ là xấu hổ không muốn trả lời nàng.
Diệp Thời Tầm nhún nhún vai, vẫn là nhanh lái xe về nhà đòi điểm phần thưởng. Tuy rằng ở trêи xe cũng rất tốt, nhưng mà trêu đùa Cố Tô An hai câu đã mặt đỏ tới mang tai, sợ là không thể tiếp nhận ở trêи xe "chơi đùa".
Hình như có một câu như thế này, "Ngươi đang ngắm phong cảnh lại không biết người ngắm phong cảnh đang ngắm ngươi".
Cố Tô An ở trêи xe nghĩ đến buổi trưa về nhà ăn gì, Diệp Thời Tầm ngồi cạnh Cố Tô An nghĩ về nhà làm sao ăn Cố Tô An.
——— ———
Tác giả có lời muốn nói:
Cố Tô An nhiều năm sau nhớ lại: Nếu có thể lặp lại một lần, ta tuyệt sẽ không để A Tầm đi cứu người nọ. Đại khái đây chính là nông phu và rắn độc đi. Khi đó ta... quá trẻ tuổi...
Xuẩn tác giả spoil: Không sai, A Tầm cứu phải phiền toái.
Đường Hiểu Chi: Ta lúc nào có thể tỉnh?
Tiêu Luyến: Có lẽ là... đến lúc sinh tử tồn vong đi. Trêи phim không phải đều như vậy sao? Thời điểm sắp chết tỉnh dậy, sau đó thức tỉnh dị năng, đại sát tứ phương.
Đường Hiểu Chi:... Đột nhiên cảm giác tỉnh dậy không nổi.
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴