Tô Nhiên khoác tay hẳn, cả hai tiến ra phía cửa, nhân viên mỉm cười cúi chào.
Ngạn Thần chủ động tiến đến mở cửa xe, Tô Nhiên có chút ngạc nhiên nhìn hắn.
"Còn không mau lên xe"
"Cảm ơn"
Cô vẫn duy trì nụ cười trên môi.
Chiếc xe lăn bánh tới địa điểm dự tiệc.
Hiện tại, bữa tiệc đã bắt đầu.
Khách khứa tới đông đủ, tiệc sẽ bắt đầu được khai theo đúng giờ chính.
Chiếc xe của Ngạn Thần dừng trước cửa công ty, ngay trước tấm thảm đỏ.
Quan Phùng mở cửa xe cho hẳn, sau đó tiến đến mở cửa xe giúp Tô Nhiên.
Lão dẫn cô vòng đến đứng cạnh người Ngạn Thần, còn mình đi theo phía sau.
Chiếc xe không người lái tự hoạt động và chạy theo lối đậu xe, chọn một vị trí đỗ gọn gàng.
Ngạn Thần đưa cánh tay ra, Tô Nhiên đặt tay mình lên cánh tay hãn.
Cả hai bước đi trên thảm đỏ tiến vào bên trong đại sảnh.
Nhân viên nam hướng dẫn lối đi, cả hai theo thang máy lên đến đại sảnh rộng lớn của tầng 10.
Diêm La Thất Sát cùng Tô Lăng vừa mới tới, bọn họ đứng trước đại sảnh tiếp mấy người đồng nghiệp.
Ngạn Thần cùng Tô Nhiên lên đến, cửa thang máy vừa mở ra, nhân viên cúi chào mọi người và đưa tay mời.
"Xin mời quý khách"
Hắn để Tô Nhiên khoác tay vào cánh tay của mình, sau đó bước ra khỏi thang máy.
Cánh phóng viên lập tức đổ dồn máy ảnh về phía Ngạn Thần và Tô Nhiên.
Lão già Quan Phùng lập tức bước lên trước ngăn chặn lại.
Cánh phóng viên chủ yếu là nữ thi nhau nháy máy ảnh, ánh đèn nháy khiến Tô Nhiên chói mắt, cô theo bản năng đưa tay lên che.
"Kẻ nào dám chụp lập tức đuổi bọn chúng"
Ngạn Thần lạnh nhạt phun ra một câu, đồng thời hắn kéo người Tô Nhiên nép vào người mình và đưa tay giữ lấy đầu cô giúp cô tránh mặt ống kính.
Quan Phùng hiểu ý, liếc ánh mắt xung quanh đám phóng viên một vòng.
Những chiếc máy ảnh sau đó không phát ra ánh sáng được nữa, đồng nghĩa với việc toàn bộ ảnh đã đưa lưu lại trong máy ảnh đều được xoá bỏ.
Ai nấy lập tức mở máy ánh của chính họ ra kiểm tra, máy ảnh đều đồng loạt bị hỏng, bọ họ chết lặng người nhìn nhau.
Hôm nay, chẳng qua Ngạn Thần làm màu cho Tô Nhiên toả sáng mà thôi.
"Quá khen"
hắn đáp lại lời Tô Lăng.
Cánh tay của Tô Nhiên vẫn khoác lên người hắn, cô ngẩng đầu nhìn hẳn cười nói "Chúng ta vào trong nhét"
Hắn gật đầu.
Tô Nhiên quay đầu nói với hai người trước mặt "Chị cùng vào luôn chứ?"
"Bọn chị bận tiếp khách, lát nữa mới vào được"
"Vâng, bọn em vào trước nhé"
Tô Lăng cười cười gật đầu "Mau vào đi"
Tô Nhiên cùng Ngạn Thần tiến vào sảnh chính của buổi dự tiệc.
Khung cảnh trước mắt quá đổi mỹ lệ, Tô Nhiên trừng lớn đôi mắt quét xung quanh một vòng.
Bàn tiệc cùng rượu được bày biện bắt mắt, ánh đèn màu vàng nhạt mờ ảo xen lẫn tiếng nhạc chảy dọc khắp căn phòng rộng lớn.
Ngạn Thần hơi cử động người, Tô Nhiên thu lại sự ngạc nhiên trên nét mặt cùng hẳn tiến sâu vào bên trong.
Hắn kéo ghế cho cô "Ngồi xuống nghỉ ngơi lấy sức lát nữa khai tiệc"
Tô Nhiên gật gật đầu.
Ngạn Thần tính rời đi, lập tức bị cô kéo tay lại "Anh muốn đi đâu"
"Cô chỉ cần ngồi yên chỗ này, lát nữa tôi sẽ quay lại"
"Anh không được cách xa tôi quá đâu đấy"
"Ừ"
Tô Nhiên bỏ tay ra khỏi người hắn, một cảm giác cô độc giữa bữa tiệc lớn bắt đầu xuất hiện..
Danh Sách Chương: