Trần Viễn không cho rằng, trên thế giới này sẽ có người giống người đến như vậy. Huống hồ, từ trên cơ thể của người phụ nữ trẻ tuổi này, Trần Viễn còn có thể cảm nhận được một loại khí tức, mà anh chỉ có thể nhìn thấy ở trên cơ thể của người tu luyện. Cô gái trẻ này, tuyệt đối không thể sai được, chính là đệ nhất sát thủ của tổ chức Huyết Sát Đoàn, Âm Ảnh mà lần trước anh đã gặp được khi chạy đến giải cứu mấy người A Hổ.
Chỉ là, cô ta làm sao lại đi cùng với ông chủ Trần? Hơn nữa, nhìn bộ đáng của hai người này cũng rất quen thuộc?
Trong lúc Trần Viễn còn đang mải mê suy nghĩ về thân phận của người phụ nữ trẻ tuổi đi ở bên cạnh của ông chủ Trần. Lúc này, âm thanh của ông chủ Trần cũng vừa vặn vang lên.
“Xin giới thiệu với mọi người một chút. Quý cô đây tên là Irina, một nhà đầu tư đến từ Trung Đông. Mọi người có thể bắt đầu làm que với nhau một chút.”
Vừa nói, ông chủ Trần vừa hướng về phía chỗ ngồi của mìn, tự động kéo ra một cái ghế, để cho người phụ nữ tên Irina ngồi xuống. Thái độ của ông ta lộ rõ vẻ cung kính, không giống như là một vị khách mời thông thường mà ông ta mời đến.
Càng nhìn biểu hiện của hai người lúc này, trong ánh mắt của Trần Viễn càng lộ rõ trầm ngầm. Rất rõ ràng, thân phận của người phụ nữ trẻ tuổi này tuyệt đối không phải đơn giản. Nếu không, cho dù cô ta có thật sự là nữ sát thủ đứng đầu thế giới, một ông chủ giàu có như ông chủ Trần cũng không cần phải khúm núm như vậy?
Chỉ có điều, chuyện này cũng không có liên quan gì đến Trần Viễn. Anh cảm thấy, chỉ cần Irina không gây chuyện với anh. Đám sát thủ của tổ chức Huyết Sát Đoàn không chọc giận anh, thì anh cũng không cần thiết phải xen vào chuyệ của bọn họ.
Chính vì thế, sau khi điều hòa lại tâm tình, Trần Viễn chỉ dùng thái độ hời hợt, nhìn lấy tất cả bọn họ.
“Ồ, thật sự là rất vinh hạnh! Tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi tên là Trịnh Thiếu Kiệt, là thành viên của tổ chức Liên Minh Phương Đông. Đây là tổ chức chuyên môn đầu tư, phát triển quỹ đất trên toàn thế giới. Hiện tại, tôi đang về nước để tổ chức, thành lập chi nhánh của thành viên liên minh ở Việt Nam. Nếu cô Irina có hứng thú, có thể liên hệ với tôi. Đây là danh thiếp của tôi.”
Lúc này, vừa nghe xong ôn chủ Trần giới thiệu về Irina, hơn nữa thái độ của ông ta đối với người phụ nữ trẻ tuổi này hơi có phần tôn kính. Hai mắt của Trịnh Thiếu Kiệt liền sáng lên. Hắn nhanh chân đứng ra giới thiệu bản thân, đồng thời còn lộ ra vẻ thành thạo, đưa cho cô một tờ danh thiếp.
Chỉ có điều, thái độ của Irina lại để cho sắc mặt của Trịnh Thiếu Kiệt trở nên cực kỳ khó coi, trên mặt lộ ra một chút lúng túng.
Bởi vì, Irina cũng không có đáp lại lời nói của hắn ta. Thậm chí, tờ danh thiếp mà Trịnh Thiếu Kiệt đưa đến, Irina cũng không có cầm lấy. Lúc này, ánh mắt của Irina đột nhiên quay sang, nhìn lấy Tiêu Hân Hân.
“Tôi nghe nói cô định đầu thầu bộ phận công trình số 1 của tập đoàn La Thành, do ông chủ Trần dự định đầu tư, có đúng không?”
Đột nhiên nghe Irina hỏi đến, vẻ mặt của Tiêu Hân Hân không khỏi có chút kinh ngạc. Nhưng Tiêu Hân Hân cũng không phải là người ngu, cô rất dễ dàng nhìn ra được, địa vị của người phụ nữ trẻ tuổi này so với ông chủ Trần còn muốn cao hơn một bậc.
Mà một người giàu có giống như ông chủ Trần, lại hành xử khép nép như vậy trước một cô gái giống như Irina, điều này chỉ có thể nói rõ, Irina không chỉ đơn thuần là một nhà đầu tư, cô còn có một thân phận nào đó đủ để khiên cho ông chủ Trần khiếp sợ.
“Vâng, thưa cô!”
Thế nên, trước sự truy hỏi của Irina, Tiêu Hân Hân cũng không dám thất lễ, vội vàng đứng lên đáp lại.
Chỉ có Trịnh Thiếu Kiệt là một mặt khó chịu, cầm lấy danh thiếp thu vào bên trong túi quần. Lúc này, dù ông chủ Trần đang đứng ở ngay bên cạnh của Trịnh Thiếu Kiệt, ông ta cũng không có dự định tiến lên nói giúp. Có thể thấy được, ở trong mắt của ôn chủ Trần, Trịnh Thiếu Kiệt chẳng qua cũng chỉ là một vị khách qua đường mà thôi, so với vị tiểu thư thần bí đến từ Trung Đông này, ông ta còn chẳng thèm để mắt đến. Cho dù là liên minh phía sau lưng của Trịnh Thiếu Kiệt cũng rất mạnh, nhưng đó là thế lực đứng ở phía sau lưng của Trịnh Thiếu Kiệt mà thôi. Còn bản thân anh ta, thật ra cũng không có quá nhiều giá trị để cho ông ta cảm thấy cần thiết phải nịnh nọt, lợi dụng.
“Vậy thì tốt, dự án đó quyết định do phía công ty của cô đầu tư. Nhưng mà, trước khi ký kết hợp đồng giữa hai bên, tôi còn có một đề nghị. Không biết, cô có muốn nghe đề nghị của tôi hay không?”
Lời này của Irina vừa mới nói ra, nhất thời để cho Tiêu Hân Hân không khỏi sững người. Mặc dù lần trước nhờ có quan hệ với A Hổ, thế nên ông chủ Trần đã đồng ý chuyện hợp tác giữa hai bên. Nhưng thực chất, hợp đồng vẫn còn đang trong giai đoạn soạn thảo, còn chưa chính thức ký kết.
Nhưng lúc này, vừa mở miệng, Irina liền quyết định chuyện ký kết hợp đồng giữa hai bên. Hơn nữa, nhìn bộ dáng của ông chủ Trần cũng không có ý định lên tiếng phản đối. Việc này, nhất thời để cho Tiêu Hân Hân có chút quái dị, nhìn lấy hai người bọn họ.
Mà lúc này, nghe được Irina muốn đưa ra cho mình một cái đề nghị, Tiêu Hân Hân cũng chỉ hơi thoáng do dự một chút. Sau đó, cô liền gật đầu đồng ý.
“Được, xin mời cô cứ nói ra!”
“Nơi này hơi có chút bất tiện. Hay là như vậy đi, tối ngày mai, tôi sẽ cho người đến đón cô đến chỗ làm việc của tôi. Tôi sẽ chuẩn bị sẵn một bàn tiệc. Đến lúc đó, tôi sẽ nói ra đề nghị của mình. Tất nhiên, cô có thể yên tâm, chuyện hợp tác giữa cô và ông chủ Trần vẫn có thể tiến hành cùng lúc. Với lại, lời đề nghị này của tôi chỉ có lợi, tuyệt đối không có bất kỳ tổn hại gì đến cô và công ty của cô.”
Nói xong lời này, thân hình của Irina hơi dừng lại một chút. Trong lớp khăn che mặt, ai cũng không có phát hiện ra trên môi của cô đang hiện ra một nụ cười nhàn nhạt.
Cô cho rằng, đối với một người làm kinh doanh giống như Tiêu Hân Hân, một lời đề nghị như vậy tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Quả nhiên, Tiêu Hân Hân lúc này cũng không có quá nhiều suy nghĩ, liền gật đầu đáp lại.
“Tốt, tôi sẽ có mặt ở buổi tiệc vào tối mai của cô!”
Nghe Tiêu Hân Hân nhận lời đồng ý, Irina cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Ngược lại, cô đưa ra bàn tay, hướng về phía Tiêu Hân Hân vừa cười vừa nói.
“Như vậy, chúc chúng ta cùng nhau hợp tác vui vẻ!”
“Chúc chúng ta cùng nhau hợp tác vui vẻ!”
Tất nhiên, Tiêu Hân Hân cũng làm ra đáp lại. Cả hai người phụ nữ cứ như vậy đưa tay ra nắm chặt với nhau. Sau đó, Irina nhanh chóng rời đì, chỉ có một mình ông chủ Trần lưu lại dự bữa tiệc của Trịnh Thiếu Kiệt. Chỉ có điều, bộ dáng của Trịnh Thiếu Kiệt lúc này có thể nói là khó coi vô cùng. Ngay từ đầu cho đến cuối, Irina chưa từng hỏi thăm qua hắn bất kỳ một câu nào. Thậm chí, trong lúc lơ đễnh hắn còn phát hiện ra ánh mắt của Irina hơi hướng về phía Trần Viễn nhìn nhiều một cái. Trong khi đó, ngay cả một cái liếc mắt, Irina cũng chưa từng liếc lấy hắn ta nhìn lại.
Có thể nói, trong lòng của Trịnh Thiếu Kiệt lúc này tỏ ra vô cùng tức giận. Nếu như không phải vì kế hoạch cưa đổ Tiêu Hân Hân thêm một lần nữa, lúc này hắn đã nhịn không được trực tiếp xô bàn bỏ về.
Mà lúc này, ai cũng không có để ý nhìn thấy, từ trong đáy mắt của Trần Viễn, phát ra một tia sát khí lành lạnh. Mặc dù ngay từ đầu cho đến cuối, Irina và Trần Viễn chưa hề nói chuyện với nhau một câu nào. Nhưng anh có thể rõ ràng cảm nhận ra được, ánh mắt của Irina thỉnh thoảng hơi liếc về phía mình nhìn lại.
Động tác này của Irina mặc dù tỏ ra vô cùng kín đáo, nhưng Trần Viễn làm sao có thể không nhìn ra được, là cô ta đang cố ý để lộ ra ngoài, nhằm mục đích uy hiếp anh.
Thế nhưng, ở trước mặt của Tiêu Hân Hân, Trần Viễn cũng không thể nào trực tiếp đem thân phận của Irina lộ ra ngoài. Hơn nữa, cho dù anh có thể nói ra khỏi miệng, người khác cũng không thể nào tin được. Nhất là Tiêu Hân Hân, cô không cho rằng Irina sẽ là một nữ sát thủ, nằm trong top đầu của thế giới.