Mục lục
Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 644

Bất luận là chiếc nào thì đến cuối cùng cũng không thuộc về cô.

Hứa Tịnh Nhi quay người đi lấy túi. Từ trong túi cô lấy ra ví tiền và lấy ra tấm thẻ màu đen.

Cô đặt tấm thẻ qua một bên. Đây cũng là tấm thẻ Khiết Thần tặng nên giờ không phải đồ của cô.

Còn gì nữa không nhỉ. Hình như…hết rồi.

Bởi vì Khiết Thần từng nói sẽ tổ chức cho cô một đám cưới nhưng chưa thực hiện được, nên những thứ trong tưởng tượng của cô như váy cưới, ảnh cưới, tuần trăng mật các thứ đều không có.

Đến cả ký ức…cũng ít cực kỳ.

Thực ra cũng không phải không có những ký ức ngọt ngào. Chỉ là lúc này nghĩ lại, cô cảm thấy thật châm biếm.

Hóa ra tất cả không phải là thích mà là trách nhiệm.

Đúng là ảo giác…

Hứa Tịnh Nhi ôm cái đầu đang đau râm ran của mình. Cô loạng choạng đi tới quầy rượu của phòng sách. Chỉ còn lại vài chai, cô lấy xuống hết.

Cô mở từng chai ra và uống.

Đang uống, thì cô bỗng nhớ ra vẫn còn việc phải làm. Thế là cô lấy điện thoại, mở zalo, tìm tài khoản của Khiết Thần. Cô định nói cho anh biết là ngày mai cô sẽ trả lại anh toàn bộ nhẫn, thẻ và cả chìa khóa của căn chung cư này, bảo anh cho người tới lấy.

Dù sao thì những thứ này quá quan trọng. Cô không thể gửi cho bên giao hàng được. Nhỡ làm mất thì sao cô đền nổi.

Thế nhưng cô lướt dọc zalo mà không tìm thấy anh. Tìm kiểu gì cũng không thấy. Khiết Thần đi đâu rồi? Sao không thấy anh nữa.

Hứa Tịnh Nhi không tin, rồi lại cẩn thận tìm một lượt.

Hình như…đúng là biến mất thật rồi.

Sao vậy?

Ồ, phải rồi, sáng nay cô đã xóa danh bạ của anh. Rồi sáng nay, bọn họ còn ly hôn nữa. Và cả…thiên kim tiểu thư trong lời đồn của anh cũng đã quay về…

Khiết Thần của cô, một lần nữa, lại biến mất rồi.

Nước mặt cứ thế rơi xuống màn hình. Mọi thứ nhòe đi trước mắt cô.

Hứa Tịnh Nhi buông thõng tay. Điện thoại cũng rơi xuống. Cô lại ôm chai rượu, uống hết. Cuối cùng cô cũng cảm thấy say ngà ngà, ý thức dần biến mất. Lúc này Khiết Thần mới biến mất khỏi đầu cô.

Lúc cô tỉnh lại thì bên ngoài đã sáng. Cơn mưa hôm qua có vẻ đã ngừng. Bầu trời trong xanh sau khi được gột rửa. Không khí vô cùng trong lành.

Hứa Tịnh Nhi bò dậy, trở vè phòng ngủ. Cô rửa mặt, sau đó vào nhà bếp, lấy ra túi đá chườm lên mắt. Sau khi không còn thấy khó chịu nữa cô mới đi pha một ly café. Lần này cô không thêm sữa, cứ thế uống café đắng cho tỉnh táo.

Sau khi uống, cô cảm thấy đắng ngắt trong miệng. Thế là cô bật cười.

Thực ra lần này, không có gì là đau lòng quá cả. Dù sao ba năm ở nước ngoài, cô đều từng trải qua hết rồi. Lần thứ hai này cũng đã cảm thấy quen hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK