Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhị Hắc rủ Phòng Vũ và Dương Lỗi cùng đám anh em ra ngoài tụ tập.
Từ khi đến nhà hàng Thế Kỷ, Nhị Hắc không cần ra ngoài đòi nợ nữa, La Cửu đã phái người khác nhận công việc của hắn, Nhị Hắc cũng yên tâm ở lại nhà hàng giúp Phòng Vũ. Nếu đặt vào thời đại ngày nay, Nhị Hắc chính là một nhân tài trong ngành quan hệ công chúng. Vừa đến nhà hàng Thế Kỷ không bao lâu, Nhị Hắc đã xưng anh gọi em với nhóm thanh tra công thương, thuế vụ, quản lý trật tự và bộ mặt thành phố, nhà hàng Thế Kỷ không cần lo lắng về vấn đề này nữa, Phòng Vũ cũng bớt được khối việc.
Hôm nay tâm trạng của Nhị Hắc cực kỳ tốt, hắn rủ Phòng Vũ, Dương Lỗi, Lão Lượng, thêm vài anh em thân thiết, buổi tối đến khách sạn Đông Phương ăn cơm, sau đó ghé hộp đêm Chính Đại.
Nhị Hắc cứ ôm vợ suốt, hai người tình nồng ý mật anh anh em em, làm cho đám anh em buồn nôn muốn chết, ngay cả Phòng Vũ cũng chịu không nổi.
“Thôi thôi, về nhà mà cắn nhau! Văn minh chút đi!”
Phòng Vũ nói đùa.
“Tiểu Cầm, chị thật là tài giỏi, có thể thu phục được Nhị Hắc nhất định không phải người bình thường!”
Lão Lượng cười hề hề trêu chọc, Tiểu Cầm đỏ mặt, càng thêm thẹn thùng.
Nhị Hắc ôm vợ: “Thì sao chứ, mấy người ghen tị với tôi chứ gì, vậy thì mau tìm người kết hôn đi!”
“Được được, hôm nay cậu trả tiền, cậu muốn gì chúng tôi cũng chiều!”
Tất cả mọi người ồ lên.
Đợi mọi người cười xong, Nhị Hắc mới vui sướng nói: “Nói cho mọi người biết, tôi sắp làm cha rồi!”
Lông mày và khóe mắt của Nhị Hắc lộ rõ sự hạnh phúc…
Đêm đó là đêm vui nhất trong suốt hai mươi mấy năm cuộc đời của Nhị Hắc, các anh em hoan hô ầm ĩ, buộc hắn thừa nhận đã “ăn cơm trước kẻng”, Nhị Hắc bị mọi người mời rượu, mặt mày sáng rỡ. Trong những tình huống như thế này, Dương Lỗi luôn là người ồn ào nhất, hắn dẫn đầu giỡn cợt làm cho ai nấy cũng cười nắc nẻ… Phòng Vũ ngồi uống rượu, mỉm cười xem bọn họ vui đùa, nhìn Nhị Hắc hạnh phúc ôm Tiểu Cầm, Phòng Vũ chợt nhớ lại lúc Nhị Hắc mới đi theo mình, lúc đó Nhị Hắc chỉ biết chạy khắp nơi gây sự… bây giờ Phòng Vũ thật lòng mừng cho hắn…
Đang lúc náo nhiệt, có vài người xuất hiện.
“Nhị Hắc!”
Có người gọi một tiếng.
Nhị Hắc ngẩng đầu lên.
“Ủa! Lương Qua!”
Lương Qua là người mà Nhị Hắc quen biết trong thời gian đến Lữ Thành đòi nợ, Lương Qua cũng là người giang hồ, hai người xem như quen biết nhau.
“Anh đến Giang Hải khi nào vậy? Qua đây! Ngồi đi!”
Nhị Hắc nhiệt tình đón tiếp.
“Vừa đến thôi, cậu tới đây chơi à?”
Lương Qua khách khí nói, tỏ ra vô cùng thân thiết.
“Để tôi giới thiệu, đây là bạn của tôi ở Lữ Thành, Lương Qua! Ở đây đều là anh em của tôi!”
Nhị Hắc bước đến khoác vai Lương Qua, mỉm cười dẫn gã sang bên này ngồi.
“Qua đây! Cùng uống một ly đi! Hôm nay tôi có…”
Hai chữ “chuyện vui” còn chưa ra khỏi miệng, Nhị Hắc chợt cảm thấy bụng mình lạnh toát.
Nhị Hắc ngơ ngác cúi đầu xuống, nhìn con dao đang cắm trong bụng mình, máu từ kẽ dao bắt đầu trào ra ngoài…
Lương Qua nhanh tay đâm thêm nhát thứ hai, rút ra rồi lại thọc vào lần nữa…
Mọi thứ chỉ diễn ra trong vòng một giây. Không ai kịp phản ứng, tất cả đều sợ ngây người.
“Khốn kiếp!!” Phòng Vũ đau đớn rống lên, nhảy vọt qua cái bàn, dùng sức đẩy ngã Lương Qua, ghìm chặt gã dưới mặt đất… Lương Qua vùng vẫy muốn đứng dậy, Phòng Vũ giật con dao nhuốm máu kia đâm vào lưng Lương Qua, máu tươi chảy ào ạt, Phòng Vũ nhấc tay đâm thêm nhát nữa.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
“Á ——!” Lương Qua kêu la thảm thiết, đồng bọn của Lương Qua ở phía sau đua nhau xông lên, Dương Lỗi và Lão Lượng cũng vội vàng chạy tới…
“Giết người rồi! Xảy ra án mạng rồi!” Khách khứa hoảng loạn hét lên, sợ hãi chạy ra ngoài.
“… Hắc Tử! Hắc Tử… !!” Tiểu Cầm khóc nức nở, loạng choạng ngã xuống cạnh Nhị Hắc trong vũng máu…
Ba bốn chục người từ bên ngoài xông vào, trên tay người nào cũng lăm le mấy con dao rựa, mặt ai cũng lạ hoắc lạ huơ, cả lũ đồng loạt xông về phía nhóm Dương Lỗi. Đây là trận phục kích đã được chuẩn bị trước, lực lượng hai bên chênh lệch rõ ràng. Dương Lỗi và Lão Lượng chỉ kịp mang theo năm sáu anh em mở đường máu chạy trốn, có người chạy không kịp bị dồn vào góc phòng chém tơi tả…
“Phòng Vũ! Đi!”
Dương Lỗi và Lão Lượng chạy đến kéo Phòng Vũ đang nổi điên ở bên kia, Phòng Vũ mặc kệ xung quanh xảy ra chuyện gì, chỉ đánh một mình Lương Qua, trên lưng Lương Qua đã có hai lỗ thủng máu chảy đầm đìa, tình trạng vô cùng thê thảm, mặt mũi máu thịt lẫn lộn không thể nhận ra ngũ quan, chẳng khác gì một đống thịt nát dưới tay Phòng Vũ.
*Ngũ quan dùng để chỉ 5 bộ phận trên khuôn mặt con người gồm: mắt, lông mày, tai, mũi, miệng.
“Đừng đánh nữa! Đi mau!”
Dương Lỗi kéo hắn.
“Nhị Hắc sắp không được rồi!”
Dương Lỗi rống lên!
Rốt cuộc Phòng Vũ cũng có phản ứng, hắn buông Lương Qua đã không còn phản ứng gì ra, vác Nhị Hắc bê bết máu lên lưng…
Lão Lượng ở phía trước chém đỏ mắt để phá vòng vây, Dương Lỗi vung tay ném một băng ghế dài bằng thép, những ai bị chân ghế đập trúng đều chảy máu xối xả. Phòng Vũ cõng Nhị Hắc, trên lưng nóng ướt một mảng, tất cả đều là máu chảy ra từ bụng Nhị Hắc, nhuộm đỏ băng gạc trong áo sơmi và thấm ướt cả lưng Phòng Vũ…
Có người chắn đường Phòng Vũ, lập tức bị đá một cú vào xương bánh chè, kêu thảm một tiếng rồi ngã lăn quay…
Nửa tiếng đồng hồ sau, trận báo thù ở hộp đêm Chính Đại đã gây chấn động toàn bộ giới xã hội đen ở Giang Hải.
Trận ác chiến đêm hôm đó đã mở màn cho trận đại chiến giữa các thế lực xã hội đen ở hai thành phố. Giang Hải yên bình bấy lâu nay lại lâm vào mưa máu gió tanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK