• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ trong chốc lát sau khi tin tức họp báo truyền ra thì hội trường đã chật kín người, các phóng viên và giới truyền thông đều sốt ruột chờ đợi để được bắt đầu đặt câu hỏi.

"Chắc công trình này của Hải Lan thật sự xảy ra vấn đề lớn rồi, nếu không thì tại sao người phụ trách lại chậm chạp chưa đến?"

"Hình ảnh tại hiện trường cũng đã phát ra ngoài rồi, còn có thể có giả được sao? Chẳng qua thật sự không nghĩ tới tập đoàn Hải Lan nổi tiếng về chất lượng ở nước ngoài, sau khi về nước lại thủy thổ bất phục*, ha ha."

*Thủy thổ bất phục: lạ đất lạ nước.

Tần Mục đứng ở phía sau hội trường, nghe thấy những người đó bàn luận thì cực kì tức giận, nhưng cho dù anh liên tục gọi điện thoại cho Lệ Dĩ Thần thì vẫn không có người bắt máy, mắt thấy cục diện đã không thể khống chế, Tần Mục đang chuẩn bị bước lên bục giải thích thì đúng vào lúc này, Diệp Cẩn thở hổn hển chạy đến kéo anh lại.

"Diệp tiểu thư? Lệ tổng đâu rồi?"

"Tần Mục, Lệ Dĩ Thần xảy ra tai nạn giao thông, anh đi đến bệnh viện nhanh lên."

"Cái gì? Tại sao lại xảy ra tai nạn giao thông?"

"Đừng hỏi nữa, đi nhanh đi, bên này giao cho tôi."

"Được, vậy chuyện của Hải Lan liền giao cho Diệp tiểu thư."

"Yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu vãn danh dự của Hải Lan."

Thấy người phụ trách của Hải Lan chậm chạp không xuất hiện, giới truyền thông đã bắt đầu đứng ngồi không yên, thời điểm sắp không khống chế được nữa thì Diệp Cẩn hít một hơi thật sâu, sau đó chậm rãi đi lên bục.

"Chào các phóng viên, nhà báo, hoan nghênh mọi người tới tham dự buổi họp báo của tập đoàn Hải Lan hôm nay, chắc hẳn tất cả mọi người đã xem những tin tức vừa mới xuất hiện ở trên internet kia, tôi xin nói rõ những tấm hình đó không phải là thật."

"Không phải là hình thật? Theo tôi thấy thì những bức hình đó rất chân thực, còn nữa, xin hỏi cô là ai?" Một phóng viên rất lạ mắt không ngừng gây khó dễ cho Diệp Cẩn.

Diệp Cẩn chưa bao giờ tham dự những sự kiện lớn như vậy, hơn nữa lại còn đơn thương độc đấu, trong lúc nhất thời có chút khẩn trương, nhưng khi nghĩ tới trước lúc hôn mê Lệ Dĩ Thần đã dùng ánh mắt mong đợi gởi gắm hy vọng vào cô thì cô không có cách nào lùi bước được, càng ngày càng có nhiều người gây khó dễ với cô, Diệp Cẩn hít một hơi thật sâu, bắt buộc mình phải đối mặt với trường hợp khó có thể khống chế này.

“Xin mọi người hãy yên lặng, đầu tiên, tôi muốn nói cho mọi người biết tôi tên là Diệp Cẩn, là kiến trúc sư của công ty thiết kế LN, đồng thời cũng là kiến trúc sư chính của công trình biệt thự ven biển, bàn về phương án thiết kế và tình huống hiện tại của công trình thì tôi nghĩ không một ai trong các vị ngồi đây có thể rõ ràng hơn tôi, cho nên xin mọi người hãy yên lặng nghe tôi nói. . . . . ."

"Về những bức hình mà mọi người đã thấy kia thì đó không phải là những bức hình được tập đoàn Hải Lan hoặc là công ty thiết kế LN chính thức công nhận, nói một cách khác việc này có thể là do những người có ý đồ bất chính, cố ý muốn gây ảnh hưởng xấu đến Hải Lan hoặc là LN tạo ra, thứ mà mọi người nhìn thấy trong ảnh là nước biển đang dâng lên cao hơn đê biển và tràn vào bờ, tôi thừa nhận là có điều này, nếu ở tại nơi như vậy quả thật là khiến người ta cảm thấy lo lắng, nhưng mọi người đều biết hạng mục biệt thự ven biển này chỉ mới vừa khởi công, còn chưa có hoàn thành nên về ý tưởng thiết kế của tất cả khu vực gần đê biển chắc mọi người cũng không được rõ ràng."

Vẫn là phóng viên thích gây khó dễ đó hỏi tiếp: "Vậy cô nói thử mấy người định xử lý khu vực không an toàn này như thế nào?"

Diệp Cẩn lộ ra nụ cười nhàn nhạt duyên dáng: “Về phương án thiết kế, vốn là tôi không thể công khai nhưng nếu như có người không có chứng cớ mà cứ nhất định cắn mãi không thả, vậy thì tôi cũng chỉ có thể nói rõ ràng với mọi người, bất luận là thiết kế của LN hay là chất lượng công trình của Hải Lan đều không xuất hiện bất cứ vấn đề gì, chỗ đê biển mà mọi người đã thấy chỉ là bán thành phẩm, chúng tôi định xây dựng ở chỗ đê biển đó một hồ bơi, dĩ nhiên chúng tôi cũng đã suy tính về các biện pháp bảo vệ an toàn, chúng tôi sẽ tăng thêm một lớp thủy tinh công nghiệp có sức chống đỡ tốt để ngăn nước biển dâng trào ở đoạn đê biển đó, cứ như vậy tầng dưới của khu dân cư không chỉ không bị cản trở tầm nhìn khi ngắm biển mà còn có thể hưởng thụ cảnh đẹp ven hồ bơi, có thể nói là một nhà mà hai cảnh, nếu mua chắc chắn có lời. . . . . ."

Lệ Dĩ Thần đang ngồi ở trên giường bệnh, lẳng lặng nhìn cô gái đang đối mặt với sự dây dưa, làm khó dễ của phóng viên mà vẫn không lúng túng trên TV, anh chậm rãi nhếch miệng nở nụ cười,  từ lâu anh đã biết cô là chim yến ngược gió, bất cứ vấn đề cũng sẽ được cô giải quyết một cách dễ dàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK