• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tập tục ở nơi Trình Tiêu Vũ lớn lên rất tồi tệ, nhất là hiện tượng trọng nam khinh nữ cực kỳ nghiêm trọng.

Con gái vốn không được xem là người, không chỉ phải làm hết tất cả việc nhà, mà còn không được cho đến trường, bởi vì ba mẹ nghĩ rằng rất phí tiền, dù sao tương lai cũng chỉ lấy chồng thôi.

Hầu như hộ gia đình nào cũng coi con gái là món hàng để mua bán, chỉ cần đủ tuổi là sẽ gả đi ngay, nhằm đòi sính lễ kếch xù từ nhà trai.

Cô gái nào càng xinh đẹp thì sính lễ sẽ càng cao.

Tuy Trình Tiêu Vũ bị suy dinh dưỡng, nhưng ngũ quan lại thanh tú ưa nhìn, còn chưa trưởng thành mà đã bị một số nhà vừa ý.

Ba mẹ nuôi vẫn luôn không đồng ý gả cô đi sớm như vậy, bởi vì bọn họ cảm thấy còn có thể thương lượng với giá tiền cao hơn, chờ khi lấy được sính lễ, gia đình bọn họ liền có thể chuyển vào trong thành phố, sống trong căn nhà lớn, còn có thể cưới vợ cho con trai.

Lúc nhỏ Trình Tiêu Vũ vẫn cứ không hiểu, vì sao cùng là con cái của bọn họ, ba mẹ lúc nào cũng "muốn gì được đó" với em trai, còn đối với cô lại "không đánh thì mắng", trong kế hoạch tương lai của bọn họ, chưa từng có sự hiện diện của cô.

Khi dần lớn lên, cô từ từ nhận ra, sự khác biệt về ngoại hình của cô cùng với ba mẹ nuôi và em trai càng ngày càng rõ rệt.

Ví dụ như mắt cô có hai mí, còn ba mẹ nuôi và em trai lại là một mí, ngũ quan của cô rõ ràng sắc nét, còn bọn họ lại khá bẹt dẹt thô kệch.

Nhìn từ ngoại hình, cô không tìm thấy sự tương đồng nào dù là nhỏ nhất giữa mình và bọn họ, chỉ là khi đó cô chỉ cảm thấy thắc mắc, nhưng vẫn không hiểu lắm.

Về sau cô gặp được Giang Phóng đang đi theo đoàn vào làng để khảo sát, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người đến từ bên ngoài, nên hôm đó liền tò mò đi theo anh.

Giang Phóng phát hiện ra cô, nhưng anh không đuổi cô đi, mà trái lại còn chủ động trò chuyện với cô.

Từ trước tới nay Trình Tiêu Vũ chưa từng thấy anh trai nào vừa đẹp trai vừa dịu dàng như vậy, sau đó cô đã lấy hết can đảm để hỏi anh về chuyện mắt một mí và mắt hai mí.

Đáp án mà Giang Phóng đưa ra cho cô là hai người mắt một mí cũng có khả năng sinh ra con cái có mắt hai mí.

Lúc đó Trình Tiêu Vũ có hơi thất vọng.

Sau đó cô lại vô số lần cảm ơn chính mình vì đã làm trễ nãi thời gian làm việc nhà, nếu không thì ba mẹ nuôi cũng sẽ không ra ngoài tìm cô.

Cho đến nay cô vẫn nhớ rõ, sau khi Giang Phóng liếc nhìn ba mẹ nuôi vài lần, anh đã lén thì thầm vào tai cô.

—— Nhưng mà, cho dù là từ khía cạnh di truyền học, hay cảm xúc cá nhân thì anh vẫn không nghĩ rằng bọn họ có thể sinh ra một đứa con như em.

Cũng bởi vì câu nói này mà đêm hôm đó cô đã bỏ trốn, nhà họ Trình vẫn luôn tìm kiếm cô, sau khi biết được tin tức của cô từ phía cảnh sát thì lập tức đi đến đó ngay.

Sau đó ngôi làng kia liền bị nhà họ Trình lợi dụng quyền lực để điều tra, bởi vì trong làng có một bộ phận bé gái cũng không phải con ruột giống như cô, do đã có hang ổ cố định nên việc điều tra bọn buôn người đứng phía sau chuỗi lợi ích này liền dễ dàng hơn nhiều.

Khi vụ án được giải quyết thì không công bố danh sách nhân sự và thông tin chi tiết, chỉ nói là cảnh sát đã triệt phá được một băng nhóm buôn người.

Đã rất lâu Trình Tiêu Vũ không nhớ tới những chuyện trước kia, bây giờ nghĩ lại cô đã không còn cảm thấy đau lòng nữa, bởi vì cô đã có tín ngưỡng.

"Cô Trình?" Gia sư vật lý phát hiện cô đang phân tâm.

Trình Tiêu Vũ lấy lại tinh thần, màn hình điện thoại của cô bỗng lóe sáng lên một cái.

Cô cầm điện thoại lên rồi nói với gia sư vật lý: "Tôi giải lao mười phút rồi sẽ quay lại."

Gia sư vật lý sửng sốt một chút rồi mới nói "được".

Trình Tiêu Vũ cầm điện thoại đi ra ngoài vườn hoa, mở Wechat lên liền nhìn thấy tin nhắn mà Giang Tề gửi tới.

Em trai idol: Giọt Mưa Nhỏ, sinh nhật anh trai cậu là khi nào vậy?

Giọt Mưa Nhỏ: Anh trai tui?

Em trai idol: Đúng á, chính là anh trai cậu, hẳn là cậu chỉ có một người anh thôi nhỉ?

Giọt Mưa Nhỏ: Vì sao tự nhiên lại hỏi sinh nhật của anh tui, cậu quen anh tui hả?

Em trai idol: Không phải tui muốn hỏi, là anh tui kêu tui hỏi.

Giọt Mưa Nhỏ:...

Gia sư vật lý đang ở trong phòng khách, bỗng nhìn thấy Trình Tiêu Vũ lăn lộn ở dưới đất, nắm kéo đám cỏ dại, lẩm bẩm điều gì trong miệng.

Trình Tiêu Vũ hít sâu một hơi, nói với bản thân nhất định phải tỉnh táo, nhưng lý trí lại bảo rằng thật sự không thể bình tĩnh được, tất cả những đãi ngộ này vốn đều là của cô!

Em trai idol:???

Giọt Mưa Nhỏ: Tui không biết, để tui đi hỏi một chút.

Trình Tiêu Vũ nói xong, đang chuẩn bị gọi cho mẹ Trình, do cô nghe người hầu nói rằng sáng nay bà đã ra ngoài, nhưng vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy bà vừa về đến nhà, biểu cảm trên mặt trông có hơi khó coi.

"Mẹ." Trình Tiêu Vũ gọi bà một tiếng.

Lúc này mẹ Trình mới nhìn thấy cô, bà nở nụ cười một cách gượng gạo: "Sao vậy?"

Trình Tiêu Vũ: "Sinh nhật của anh hai là khi nào thế?"

Mẹ Trình sững sờ.

Trình Tiêu Vũ cũng ngơ ngác một chút: "Mẹ không biết sao?"

Mẹ Trình vội vàng phủ nhận, bà chỉ nghĩ rằng mình thật sự không phải là một người mẹ xứng chức, bà nhớ rõ sinh nhật của Trình Tứ, nhưng vì sao chưa từng tổ chức sinh nhật cho hắn được một lần, còn nói những lời như vậy với hắn khi hắn chỉ mới mười ba tuổi.

Tiệc sinh nhật lần này, bà có ý định bù đắp cho con gái, lại không nghĩ rằng việc đó cũng là đang xát muối vào vết thương lòng của con trai mình, là lỗi của bà, sau khi lạc mất Hựu Hựu, bà vốn nên trân trọng đứa con còn lại mới đúng.

Ba Trình vỗ nhẹ vào vai bà: "Đây không phải là trách nhiệm của một mình bà, cũng có phần của tôi nữa, tôi cứ cho rằng từ nhỏ Trình Tứ đã trưởng thành sớm, nhưng lại không để ý đến lúc đó nó vẫn còn là một đứa trẻ."

Mẹ Trình lao vào trong ngực ông rồi khóc thành tiếng.

Trình Tiêu Vũ thấy bọn họ đau lòng đến nỗi quên nói cho mình biết, cô quyết định không hỏi bọn họ mà đi tìm người quản gia đã làm việc lâu nhất cho nhà họ Trình, ông vẫn còn nhớ rõ.

Lúc mẹ Trình nói những lời tổn thương đó thì ông cũng đứng ở bên cạnh, sau này cũng vì thương Trình Tứ mà ông đã nấu cho hắn một tô mì.

Trình Tiêu Vũ gửi ngày sinh nhật cho Giang Tề.

Giang Tề lại gửi cho anh trai mình.

Khi Giang Phóng nhận được tin nhắn, anh đang đi mua nhu yếu phẩm hằng ngày trong trung tâm thương mại cùng Trình Tứ, hai bộ chăn ga gối đệm đã lấp đầy giỏ hàng, lại mua thêm một đống đồ đạc linh tinh rồi mới quay về.

Lúc đi ngang qua chợ hoa chim, Giang Phóng lại muốn mua một số cây xanh để trang trí cho căn hộ của mình, thế là sau đó lại có thêm một chiếc xe tải, vẫn là cùng một cửa hàng như trước.

Lần này bảo vệ của tiểu khu không cần Trình Tứ hạ kính xe xuống, trực tiếp phất tay để chiếc xe tải phía sau cũng theo vào chung, anh ta không thể phạm sai lầm giống như trước nữa.

Nhân viên dọn dẹp mà Trình Tứ liên hệ làm việc rất nhanh nhẹn, lúc bọn họ trở về thì căn hộ đã được quét dọn sạch sẽ.

Trình Tứ chung tay giúp Giang Phóng sắp xếp những nhu yếu phẩm hàng ngày đã mua vào các ngóc ngách trong nhà.

Buổi tối khi Giang Tề và La Vĩ Kỳ đến thì liền bị sốc nhẹ, lúc vừa bước vào, bọn họ còn gặp một chiếc xe Hồng Kỳ (*), không thể tin được, sau này bọn họ cũng sẽ ra vào tiểu khu cùng những chiếc xe đó.

(*) Xe Hồng Kỳ [红旗车]: Một hãng xe ô tô sang trọng chỉ dành riêng cho các quan chức, trực thuộc tập đoàn sản xuất ô tô FAW của Trung Quốc.

Tiểu khu như thế này, có cho fan cuồng mười ngàn lá gan thì bọn họ cũng không dám bước vào, còn nếu bọn họ có hơn mười ngàn lá gan, thì chắc chắn cũng không vào được.

Buổi tối Giang Phóng gọi thức ăn bên ngoài, có quá nhiều người, anh lười nấu cơm, thế là bữa tối liền ăn trong nhà mới của bọn họ.

Có sự hiện diện của Trình Tứ, ba người Giang Tề có chút đứng ngồi không yên, ăn cơm cũng không dám phát ra âm thanh, gắp thức ăn cũng chỉ dám gắp món ở trước mặt mình.

Cơm nước xong xuôi, La Vĩ Kỳ liền bàn bạc những sắp xếp công việc trong tương lai với bọn họ.

Giang Tề thì không có vấn đề gì, chủ yếu là lịch trình của Giang Phóng, thử nghiệm của Nine Koalas đạt thành công lớn, nên gần đây anh ta nhận được càng nhiều lời mời đại ngôn hơn, trong đó còn có không ít thương hiệu lớn.

"Cậu có biết thương hiệu DADA không?"

Giang Phóng nhớ mang máng rằng Triệu Anh Hoa đã từng nhắc đến, hình như là một thương hiệu thời trang siêu cao cấp, là tài nguyên xa xỉ mà rất nhiều ngôi sao phải đỏ mắt ghen tị, "Có biết."

La Vĩ Kỳ: "Vậy có thể cậu không biết rằng La Hiển Chu là thái tử (*) của DADA, anh ta là người đã tiến cử cậu."

(*) Thái tử: Danh từ dùng để gọi những người có ba mẹ là chủ công ty, tập đoàn, có rất nhiều tiền hoặc nắm quyền lực lớn trong bộ máy nhà nước ở thời hiện đại.

"La Hiển Chu là ai?"

La Vĩ Kỳ không dám không trả lời: "Chính là nhiếp ảnh gia đã chụp tạp chí cho Giang Phóng lần trước"

Trình Tứ: "Người gay đó?"

La Vĩ Kỳ: "...Đúng vậy, tài nguyên này vô cùng quan trọng đối với Giang Phóng, một khi tin tức được công bố thì giá trị thương mại của cậu ấy sẽ tăng vọt một khoảng lớn ngay lập tức."

Trình Tứ nhìn về phía Giang Phóng: "Cậu cảm thấy thương hiệu Augurit như thế nào, thay vì nợ ân tình một người lạ, chi bằng hãy cân nhắc việc nợ ân tình của tôi."

La Vĩ Kỳ và Giang Tề cùng nuốt nước bọt, Augurit cũng là một thương hiệu xa xỉ hàng đầu không thua gì DADA, nhưng đẳng cấp của thương hiệu này quá cao, từ trước tới nay bọn họ chỉ đi con đường mũi nhọn, thị trường chính cũng không ở trong nước cho nên rất ít khi chọn người châu Á làm đại sứ thương hiệu.

Trình Tứ thấy Giang Phóng không nói gì thì bổ sung thêm: "Một khi cậu nhận lời của thương hiệu DADA, sau này La Hiển Chu sẽ có nhiều cơ hội để tìm cậu hơn, cậu cũng không muốn bị gã quấn lấy có đúng không? Quan trọng nhất là..."

Giang Phóng nhướng mày: "Là cái gì?"

Trình Tứ: "Tôi là một trong các cổ đông của Augurit, vì vậy cậu hoàn toàn không phải lo rằng tôi sẽ dùng tình nghĩa để đổi lấy tài nguyên này."

La Vĩ Kỳ & Giang Tề: "..."

Giang Phóng nghiêng người đổi sang tư thế khác: "Ân tình này của anh có hơi lớn, tôi không trả nổi."

Trình Tứ: "Tôi là fan của cậu, nhìn thấy cậu phát triển tốt thì tôi cũng vui lây, tất nhiên nếu cậu có thể gửi cho tôi một ít ảnh sinh hoạt thì tôi sẽ càng vui hơn."

Giang Phóng rất ít khi chụp hình, ảnh chụp trên Weibo cũng là do cư dân mạng chụp từ các chương trình giải trí.

Hai người ngoài cuộc trừng to mắt, Giang Phóng (anh cậu) đang bị ve vã.n có đúng không?

Fan hâm mộ này cũng quá to gan.

Lại dám chủ động yêu cầu thần tượng đưa ảnh chụp.

Nhưng bọn họ cũng chưa từng thấy fan hâm mộ nào có đính kèm tài nguyên xa xỉ hàng đầu.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK